Triệu Tử Hiên nhìn khuôn mặt cứng đờ của Tiểu Hy cảm thấy rất thỏa mãn, anh thích nhất là nhìn dáng vẻ này của cô.
Mẹ Triệu nghe câu này của con trai ý xuân liền tràn đầy cả cơ mặt: "Thật không?"
Tiểu Hy rồi bên này lén lắc lắc tay với Triệu Tử Hiên bảo anh đừng nói nữa nhưng anh đang cực kỳ cao hứng nên bắt đầu cứng miệng.
"Thật chứ! Triệu gia chúng ta sắp có người nối dõi rồi."
Trái ngược với nét hân hoan trên mặt mẹ chồng, khuôn mặt của Tiểu Hy bây giờ đã chảy thành nước, cô trợn mắt với Triệu Tử Hiên muốn vắt anh ra cho hả giận, cái miệng bốc phét.
Mẹ Triệu mỗi lần ghé qua đều không ở lại lâu, thái độ của bà đối với Tiểu Hy nửa buổi chiều hôm nay là nói năng từ tốn, dặn dò đủ thứ với người phụ nữ sắp mang thai, đùa sao? Cô định sinh cho Triệu Tử Hiên một đội bóng nhưng phải đợi anh ấy hoàn lương đã.
Tiễn mẹ chồng ra về xong Tiểu Hy bám vào tay Triệu Tử Hiên bắt đầu dò hỏi: "Sáng nay anh đi đâu vậy?"
"Đi công việc." Triệu Tử Hiên cho tay vào túi quần vừa đi vừa chậm rãi trả lời.
Tiểu Hy rất nghi ngờ hành tung của chồng mình, hôm qua cô nghe Hàn Đằng nói cái gì mà có mối làm ăn lớn, có thể là họ đi bàn kế hoạch với nhau lắm.
Cô phải để ý anh nhiều vào mới được.
Tiểu Hy không nói gì nữa làm Triệu Tử Hiên thấy lạ, anh dừng lại cúi đầu nhìn cô.
Tiểu Hy nhướng mắt nhìn anh, hai mắt long lanh chớp chớp: "Làm gì vậy?"
"Không có gì." Triệu Tử Hiên huýt sáo đi trước, Tiểu Hy khoanh hai tay trước ngực đứng đằng sau quan sát, úp úp mở mở rất đáng nghi ngờ.
…
Buổi tối Tiểu Hy chéo chân trên giường đợi Triệu Tử Hiên vào ngủ, đợi 10 phút anh vẫn còn nói chuyện điện thoại chưa vào trong.
Tính tò mò trỗi dậy cô lén lút đi rình.
"Ngay bây giờ sao?"
"Được rồi, tớ tới ngay."
Triệu Tử Hiên chuẩn bị cúp máy, Tiểu Hy nhanh chân phi thẳng lên giường giả vờ đã ngủ quên.
Anh bước vào phòng nhìn cô một cái rồi mở tủ quần áo chọn một bộ đồ thể thao màu đen đi vào phòng tắm.
Tiểu Hy hé mắt, linh cảm cho hay chồng cô đang chuẩn bị làm chuyện xấu, cô lấy điện thoại nhắn tin cho anh trai nhờ anh làm tài xế bám đuôi.
Triệu Tử Hiên trở ra tiến lại giường đắp chăn cho cô rồi vội vã ra ngoài.
Nghe tiếng đóng cửa Tiểu Hy ngồi bật dậy gọi lại cho Trương Hàn Phong.
"Phóng con vợ của anh tới ngay đi, nếu tới trễ em gái của anh sẽ thành góa phụ đó."
Tiểu Hy lật đật đi thay bộ váy ngủ ra mặc vào một chiếc áo phông rộng cùng quần legging dài ngang bắp chân, xỏ một đôi giày thể thao, bịt kín mặt rồi chạy xuống nhà.
Lúc này đã là 10 giờ tối, Tiểu Hy vừa đặt chân xuống phòng khách thì chiếc Audi đen nhám của Triệu Tử Hiên cũng vừa ra khỏi cổng.
Cô cắm cổ chạy ra sau, Trương Hàn Phong cũng đến ngay sau đó.
"Nhanh lên, đuổi theo anh ấy." Tiểu Hy leo lên xe chỉ vào đuôi xe chạy xa tít ở phía trước.
Trương Hàn Phong còn chưa kịp phàn nàn khuya lắc khuya lơ gọi anh tới đây thì Tiểu Hy đã lên tiếng trước.
Anh ném cho em gái chiếc nón bảo hiểm dành cho xe mô tô rồi phóng bạt mạng đuổi theo.
Kỹ năng lái xe của Trương Hàn Phong đúng là không đùa được, 10 giờ đêm giao thông vẫn còn đông đúc nhưng chiếc mô tô màu đen huyền bí của anh vẫn vượt qua mọi phương tiện băng băng về phía trước.
"Nó đi ngoại tình sao?"
Trương Hàn Phong hỏi em gái, lực gió dội về sau, thêm chiếc nón bảo hiểm cản trở làm anh phải hét lên.
Tiểu Hy nhìn chằm chằm đằng trước, miệng cũng hét lại với anh trai.
"Lát nữa anh cẩn thận một chút đừng để anh ấy phát hiện."
Tiểu Hy không nói gì thêm nữa làm Trương Hàn Phong đinh ninh rằng Triệu Tử Hiên thật sự tòm tem bên ngoài.
Anh tăng ga bám chắc mục tiêu quyết bắt gian tại trận.
...
Triệu Tử Hiên nhận được điện của Hàn Đăng Kỳ nói rằng thời gian giao hàng đã thay đổi, tối đêm nay bắt đầu tiến hành giao dịch.
Hắc Miêu là một băng đảng lớn, bọn chúng cũng rất ranh ma, tre già măng mọc suốt chục năm nay thay đổi vô số tên trùm, có tên đã bị tử hình nhưng cái động chứa hàng cấm của bọn chúng ở đâu thì vẫn chưa bị phát hiện.
Đồng nghiệp của anh trà trộn theo dấu bọn chúng không ít nhưng đi rồi chưa thấy ai trở về, có thể đã bị phát hiện và bị thủ tiêu hết rồi.
Anh đã phải viết đơn xin nhận nhiệm vụ này rất nhiều lần cục trưởng mới đồng ý, tuy nguy hiểm nhưng vì an nguy của xã hội anh phải lật đổ tên trùm thật sự, vì có thể phía sau Trần Đại còn một người ở vị trí cao hơn.
Triệu Tử Hiên đón Bạch Tôn rồi lái xe đến quán ăn Nguyệt Lâu lần trước gặp Trần Nhị.
Một chiếc Hyundai Solati màu đen viền vàng 12 chỗ đậu sẵn trước quán ăn đã đóng cửa, đoạn đường này lần trước sáng rực đèn hôm nay chỉ còn duy nhất ánh sáng từ bóng đèn sợi tóc nhỏ xíu trước quán ăn.
Triệu Tử Hiên tấp xe vào lề đường, Hàn Đăng Kỳ đẩy cửa xe bên kia ngoắc tay bảo hai người họ mau lên xe.
Tiểu Hy cắn chặt môi bấu vào vạt áo sơ mi của anh trai.
Trương Hàn Phong đậu xe sát vào góc khuất e ngại hỏi em gái.
"Có chắc là nó đi ngoại tình không? Theo anh thấy, hình như là làm chuyện phi pháp thì đúng hơn."
Chẳng một người đàn ông chân chính nào lại tập bè tập phái đêm hôm thế này, lại còn thần thần bí bí tới như vậy.
Đột nhiên Tiểu Hy nhục chí, cô không muốn nhìn thấy tận mắt nữa, lỡ như suy đoán của cô là thật thì phải làm sao đây? Ông trời có muốn trừng phạt cô thì cũng đừng dùng cách tàn nhẫn này chứ.
"Anh hai, hay là chúng ta về đi." Tiểu Hy kéo áo Hàn Phong muốn bỏ cuộc.
Trương Hàn Phong gõ vào nón bảo hiểm của Tiểu Hy khẽ mắng: "Ngốc ạ! Chúng ta phải biết được sự thật để mà né xa ra chứ, bám chặt vào."
Chiếc xe đằng trước đã khởi động, Trương Hàn Phong tắt đèn xe bám đuôi theo.
Mặc dù hai anh em như chó với mèo nhưng không thể đẩy em gái mình vào hang cọp được, nếu như hôm nay Triệu Tử Hiên thật sự làm chuyện phi pháp thì có trói anh cũng sẽ trói em gái ngốc của mình mang về nhà.
Xe của Hàn Đăng Kỳ chạy hết con hẻm nhỏ thì rẽ phải, tiếp theo đó là chạy với tốc độ bàn thờ trên đoạn đường lớn.
Khu vực này khá vắng vẻ không cẩn thận có thể bị bọn họ nhìn thấy, Trương Hàn Phong làm liều bẻ lái qua đường ngược chiều tránh bị phát hiện.
Tiểu Hy bình thường đi khắp hang cùng ngõ hẹp săn tin tức cũng không sợ hôm nay lại run lên bần bật, cô biết Hàn Đăng Kỳ không phải người tốt nên chắc chắn đám người đi chung với hắn cũng chẳng tốt lành gì, chồng của cô phải làm sao đây?.