Cross Connect

chương 1:(part2) bạn sẽ tham gia ssr chứ ?

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

………..Ngay khi bị bóng tối bao trùm.

Sau vài giây, tôi từ từ mở mắt ra thì thấy cơ thể mình đang lơ lửng trên không trung.

「Hả, hảảảảảảảảảảảảảảả !?」

Sắp rơi rồi. Sắp rơi mẹ rồi. Tôi đang dần dần tiếp đất với tốc độ rơi như xẻ gió.

Thứ đập vào mắt tôi lúc này______hoàn toàn không phải là xã hội Nhật Bản hiện đại, mà nó giống như một thành phố kì dị nào đó.

Cụ thể thì, đây là một thành phố lớn với các kiến trúc hoàn toàn bằng gạch đỏ. Một thế giới fantasy phong cách thời trung cổ, trông như một “thị trấn lâu đài” mới bước ra từ RPG vậy.

Thành phố được xây dựng theo kiểu xoắn ốc hoàng gia, thế nhưng, chỉ là khu lâu đài mà đáng nhẽ ra phải chắc chắn có ở giữa trung tâm thì đập vào mắt tôi lại là một tòa nhà nào đó cao lều ngều.

Đây là………tháp đồng hồ, à ?

「À không, nó không phải 『tháp đồng hồ』! À mà giờ không phải lúc để mình thưởng ngoạn phong cảnh nơi đây.」

Cất lời bằng giọng nói cục mịch, tôi xua đuổi mọi ý nghĩ trốn tránh hiện thực ra khỏi đầu______Thế nhưng.

「Đợi đã nào. ………Đợi chút, sao lạ vãi lúa. ………..Á đù đùa bố à ?」

Giọng của tôi, nó lại cao như vậy sao ?

Cảm thấy nghi ngờ về bản thân, ngay lập tức tôi đã sờ vào gáy. Một cảm giác rất mịn màng truyền qua đầu ngón tay tôi. Cơ mà cái bàn tay trắng trẻo, nõn nà này cũng đâu phải của một nam sinh cao trung chứ.

Mái tóc dài màu hồng đang tung bay trong gió và dựng đứng lên.

Còn chiếc váy dài màu đen kiểu go-tic thì xòe rộng ra y như cái dù.

「………..Đ…….Đây là…….. !」

À________Ra vậy, thì ra là vậy nhỉ ? Đủ lắm rồi, ngay cả thằng chậm tiêu như tôi còn hiểu tức thì mà.

「Nào là ”Thích giả gái”, nào là “Xin chia buồn cùng cậu”………..ra ý của bả là vậy à, cái định mệnhhhhhhhhhhhhhhh !」

Tức là, thằng tôi bây giờ lại giống như lúc trong ROC, lần này tôi vẫn phải chơi game trong sự hoán đổi với một cô gái nào đò mà mình chẳng quen biết_____Cỏ vẻ như là vậy.

Thất thần nhìn lên bầu trời, hình như tôi đã rơi đúng với địa điểm diễn xuất, tôi đứng dậy sau khi bị rơi từ trên trời xuống y như thiên thạch, ấy vậy mà cơ thể vẫn không sao cả.

「Nếu chỉ là một việc thừa thãi thì đừng có làm cho người khác rơi tự do vậy chứ……」

Sau khi tỏ ra bực mình xong, đồng thời tôi cũng thở dài để cho khuây khỏa, trước hết thử thăm dò xung quanh xem sao.

Đây là một góc của khu dân cư nhỉ____chắc vậy. Lúc này đang là trước bữa tối, bên kia là con đường tấp nập các NPC, có vẻ bọn họ đến từ khu buôn bán. Một quang cảnh buôn bán náo nhiệt dưới ánh chiều tà và gạch ngói chan chứa sự hoài cổ.

Và rồi, quả nhiên thứ khiến tôi ngạc nhiên hơn cả chính là độ tái hiện chân thực có chất lượng cao đến dị thường này.

Cả lúc trong ROC cũng vậy, một điều không tưởng, nếu không phải là Sphia thì, tuyệt nhiên tôi sẽ chẳng thể nào tin được nơi đây là một thế giới do chính bọn họ “tạo ra”.

「…………À mà không đúng.」

Thì thầm bằng giọng nói đáng yêu của mình, tôi quay đi để cắt bỏ những dòng suy nghĩ vô vị.

Selector of Seventh Role______SSR. Có nhiều thứ tôi cần phải xác nhận về cái Ura-game lần này. Trước hết là tìm một cái gương. Bình thường thì tôi chẳng bao giờ quan tâm đến vẻ ngoài của mình cả, thế nhưng, ngay cả diện mạo của chính mình mà còn không biết thì, lúc đấy tôi sẽ chỉ là một đứa vô dụng thôi.

Cứ thế ấp ủ sự lo lắng ngẩn ngơ, tôi đã loanh quanh trong thế giới này được 15 phút rồi.

Đi đến một nơi trông như quảng trường, tôi phát hiện ra có một cái đài phun nước nhỏ ở gần đó.

「Hơi bất tiện nhỉ……….mà sao cũng được」

Thực ra, nếu có một cái gương đứng ở đây thì vẫn tốt hơn, cơ mà chắc tôi cũng chỉ cần thấy được khuôn mặt của mình là đủ rồi. Sau khi chuẩn bị tinh thần xong, tôi tiến lại

gần đài phun nước.______

「Uwa……」

Dễ thương thật.

Nếu 10 người nhìn thấy thì có lẽ cả 10 người đều tin rằng

có một đại mĩ nhân đang đứng nơi đây.

Còn về ấn tượng của tôi thì, đó là một vẻ ngoài rất “lộng lẫy”. Mái tóc màu hồng nhạt óng mượt, trải dài theo chiều cao cơ thể. Đôi mắt to tròn mang một màu đỏ mạnh mẽ. Trên đầu có đội chiếc vương miện trông rất bắt mắt………À không, có hơi khác một chút. Hình ảnh này phải nói là giống quỷ vương thiên hạ vô địch, thâu tóm mọi thứ trong tầm tay hơn là một cô công chúa yêu kiều.

Ngoài ra, sự nổi bật đó còn được tô điểm thêm qua bộ trang phục. Một bộ váy đen kiểu go-tic được đính kèm thêm rất nhiều phụ kiện. Bộ trang phục kiểu goth-loli. So với của Harukaze thì bộ phục trang của cô gái này còn được cường điệu hơn thế nhiều. Thực tế tôi đang cảm thấy rất là mệt mỏi với mấy thứ này.

Nhất là cặp vếu.

Một bộ ngực đầy đặn nhô ra qua lớp vải mỏng và có hơi lộ ra một chút khiến tôi luôn phải tránh nhìn vào nó………Cơ mà cả tiếng thở cũng thật ngộ nghĩnh.

Bị dẫn dắt bởi lời thì thầm của ác quỷ, tôi lấy tay sờ vào ngọn đồi trông như một tác phẩm nghệ thuật này.

「Ực !? Kh, không được không được, việc này là không tốt !」

________Như là một lời nhắc nhờ dành cho bản thân, tôi nhanh chóng bỏ cả hai tay ra khỏi ngực mình.

「Khỉ thật……….」

Tôi thở dài để giúp cho con tim đang dao động của mình bình tĩnh lại, tạm thời bỏ qua diện mạo của nhỏ này. Tôi nên suy nghĩ về mấy thứ khác quan trọng hơn.

Tóm lại thì_____đó là tại sao tôi lại hoán đổi với nhỏ.

Là sao, như thế là sao ? Cả ROC lẫn SSR tôi đều bị nhét vào trong avatar của một bishoujo, không lẽ đây là xu hướng của Sphia ư ? Không, chẳng có lí nào lại thế cả. Việc “hoán đổi” trong ROC có tính tất nhiên của nó. Nếu thế thì, sự việc lần này chắc cũng vậy.

Tức là, nhỏ này chính là một điện não thần cơ được vẽ trong bức minh họa ấy.

Không biết GM của SSR có mục đích gì khi cho tôi và nhỏ hoán đổi với nhau…….?

「………Phù. Mà, dù có nghĩ thêm nữa thì chắc cũng vô ích thôi」

Thở một hơi dài. Sau khi làm vẻ mặt chán nản được phản chiếu trên mặt nước xong, tôi lặng lẽ rời đi.

Dù có phiền não về mấy thứ dời ơi đất hỡi này thì cũng chẳng thể giải quyết được gì.

Một chân lí đơn giản rõ ràng, thế nên tôi sẽ tạm gác lại cái “vấn đề hoán đổi” đó ở đây,

lại gần chỗ có cầu thang đá và ngồi xuống, tôi thử sờ vào thiết bị mà mình đã để ý từ nãy đến giờ.

Thiết bị. Cái máy được gắn trên cổ tay trái này, màu sắc và kết cấu chi tiết có hơi khác một chút, cụ thể thì nó cũng giống với thiết bị trông như giáp tay ở trong ROC. Có vẻ như cách sử dụng vẫn không có gì thay đổi cả, lúc tôi thử đặt ngón tay lên thì, ngay lập tức một hình ảnh phản chiếu đã hiện lên ngay trước mắt.

Thứ được hiển thị lên là trang chính của thiết bị. Nào là trạng thái, chức vụ, thông tin rồi đến vật phẩm sở hữu của người chơi, tất cả đều có trong đó. ……………Ừm, phải nói sao nhỉ, tôi cũng chẳng bận tâm đến cái UI không thân thiện với người sử dụng này đâu. Khi quen rồi thì có lẽ nó sẽ rất tiện lợi, thế nhưng đối với người mới thì nó khá

rối rắm.

「Maa, thế mới là………..Ma vương, nhỉ」

Vừa lắc cái đầu được ôm chọn bởi mái tóc dài màu hồng, tôi vừa lặng lẽ lẩm bẩm.

________Ma vương, là ma vương đấy. Trong 7 vị trí thì tôi được phân vào vai là, ma vương.

Tôi nhớ lại những lời nói mà thủ thư đã nhắc tới trong phần hướng dẫn. Có 7 người tham gia SSR, đồng thời cũng chỉ tồn tại 7 chức vụ. Vậy tức là, mỗi người sẽ đảm nhận mỗi chức vụ khác nhau. Ngoài ra, điều kiện chiến thắng của mỗi người chơi được thiết lập ứng với mỗi vị trí mà người đó sở hữu.

「Về trường hợp của Ma vương, hình như là tiêu diệt dũng giả nhỉ」

Hiện tôi vẫn chưa rõ độ khó ra sao, nhưng nếu nó đơn giản thì tốt quá. Trong 6 người chơi còn lại ngoài tôi ra, có lẽ tôi cần phải tìm kiếm dũng giả thật nhanh, chỉ cần đánh bại được hắn là coi như xong.

Tiếp theo, tôi sẽ thử xem các hạng mục khác.

Cơ mà, hầu hết đã được thủ thư giải thích hết rồi. Trạng thái các loại được hiển thị trên đầu HP. Dánh sách “vật phẩm sở hữu” được ghi lại một cách chi tiết từ trang phục cho đến giày dép. Ngay cả lúc này, cột hiển thị “điểm pt sở hữu hiện tại” vẫn đang liên tục được tính toán qua con số ở bên phải dấu thập phân.

Nếu có thông tin nào mới mẻ thì, có lẽ đó là sự hiển thị của “skill” trong hạng mục thông tin người chơi.

『Tên người chơi: Tarumi Yuunagi. Danh sách skill sở hữu.

________Skill chức vụ.

Ma vương: Cưỡng chế trưng thu (2000pt) : Cướp tùy ý một vật phẩm sở hữu của một người chơi. Món đồ đã cướp từ skill này dù có thế nào cũng không thể bị đoạt lại.

__________Skill phổ thông.

Accel (50pt) : x2 giá trị mẫn tiệp của người chơi trong một thời gian nhất định. Không thể cộng dồn.

Power (50pt) : x2 sức mạnh công kích của người chơi trong một thời gian nhất định. Không thể cộng dồn.

Cure (100pt) : Phục hồi 30% HP của người chơi. Sau khi sử dụng, trong một thời gian nhất định sẽ không thể tái sử dụng.

Kết thúc (10000pt) : Bạn sẽ trở thành người chiến thắng SSR』

「…………..Hiểu rồi. Ra đây là điều kiện chiến thắng khác mà thủ thư đã nhắc đến à.」

Vừa nhìn vào màn hình của thiết bị tôi vừa phàn nàn. Một điều kiện khác ứng với vị trí, tất cả các người chơi, ai cũng có 2 điều kiện chiến thắng_____Đó chính là skill “Kết thúc” này.

Ví dụ như của tôi, hay đúng hơn ứng với trường hợp của ma vương là.

- Tiêu diệt dũng giả.

- Sử dụng skill kết thúc khi có 10000pt.

Với cái này thì có thể hoàn thành SSR rất nhanh, đồng thời nó sẽ trở thành một điều kiện tuyệt đối để cứu nhỏ đây.

「10000pt nhỉ………」

Ưm, tôi khoanh tay lại rồi thử xác nhận số điểm pt của mình, con số được hiển thị lên là 1014. Vẫn còn khá

xa, cơ mà, có lẽ ngay từ đầu tôi đã có sẵn 1000 điểm rồi. Sau đó thì nó bắt đầu tính toán khoảng thời gian được cộng thêm.

「E-to ? Vì cứ mỗi phút là lại được tăng thêm 1pt nên 1 ngày sẽ được 1440 điểm. Vậy 1 tuần sẽ là 10080pt à. Nếu thế thì chỉ cần trốn trong vòng một tuần là ta sẽ tự động hoàn thành game rồi. ……….Mà, chắc không có chuyện ngon ăn vậy đâu nhỉ.」

Vừa độc thoại tôi vừa cười khổ. Tại vì nó là một tuần đấy. Trong khoảng thời gian đó mà không xài tí pt nào, điều này thực sự rất khó. Giả sử như

nếu chỉ đào tẩu mà không có một mánh khóe nào thì skill gia tốc (accel) cũng rất

cần thiết. Nhưng khi còn 0pt thì việc bỏ chạy sẽ chẳng có nghĩa lí gì.

「……………Tuy nhiên, cái gọi là tiền tệ vạn năng cũng khá là thú đấy nhỉ.」

Một bishoujo với đôi mắt đỏ đang vừa nói vừa tủm tỉm cười. Cơ mà là tôi đây chứ ai.

Tuy sự hướng dẫn vẫn chưa thỏa đáng lắm nhưng, khi nhìn vào việc quản lí điểm pt cho đến cost của skill như thế này, tôi đang cảm thấy rất là nóng máu. Mình có thể làm gì và không thể làm gì. Sự dụng nó như thế nào mới hiệu quả. Một sự lựa chọn tốt nhất khi bắt đầu game, tôi muốn xác nhận nó.

Thế nên là______phải rồi, tôi sẽ thử nghiệm một chút.

#

Việc xử lí “vật phẩm sở hữu” ở trong SSR có hơi đặc biệt.

Trước hết là item, tôi có thể lấy ra lấy vào một cách tùy ý bằng lệnh 《Triển khai》và 《Lưu trữ》. Vật phẩm sở hữu trong trạng thái 《Lưu trữ》có thể dùng để bán. Tất nhiên việc mua cũng tương tự. Tức là, để có được item trong SSR thì việc thông qua cửa hàng hay người khác là không cần thiết.

Sau khi hiểu được điều đó_____tôi đã ghé qua cửa hàng buôn bán.

「……….Chào mừng.」

Vừa mới bước qua cánh cửa,

tôi đã được chào đón bởi người đàn ông trông chẳng có chút khí thế nào đang đứng ở quầy.

Hơn nữa, ông ta cũng chỉ cúi chào đúng một cái rồi lại đi vào bên trong. Nhiều đồ sắt được trưng thế này thì chắc là vũ khí rồi. Từ thanh đoản kiếm có thể đeo trên người cho đến những bảo kiếm dài ngoằng, muôn vàn loại đao kiếm đang được trưng bày.

「Đúng là một khung cảnh tráng lệ. ……….Này ông chủ, cái này giá bao nhiêu vậy ?」

「………180pt」

Ông chủ có vẻ khó tính này, chỉ trong một khoảnh khắc ông ta đã tỏ ra kinh ngạc trước giọng điệu và vẻ ngoài của tôi, thế nhưng ngay sau đó ổng đã bình tĩnh trở lại rồi trả lời. ……..Đây là NPC nhỉ. Nếu so với dòng điện não thần cơ thì vẫn còn kém xa, cơ mà công nghệ AI này của Sphia

đúng là ở cấp độ quái vật rồi.

Tạm thời bỏ qua chuyện đó sang một bên_____tôi sẽ mua một thanh đoản kiếm 180pt.

「Tỉ giả khá là khác so với tiền yên Nhật nhỉ」

Lí do tôi đến nơi này đó là để “điều tra vật giá”.

Nếu muốn thu thập 10000pt thì tôi cần phải biết con số đó nó lớn cỡ nào.

Về điểm đó, việc vào cửa hàng này là lẽ dĩ nhiên.

Nhưng mà, giá của kiếm sẽ bao gồm cả loại đắt nhất và rẻ nhất, một người mới như tôi chắc chắn sẽ không thể nào biết được giá cả thị trường dù có nhìn ngắm như thế nào đi nữa. Thế nên tôi đã để mắt đến cái tờ rơi được treo bên trong cửa tiệm.

《Nhận thuê lính đánh thuê. Chiến sĩ 500pt 1 ngày ! Có thể chỉ đích danh !!》

「Hiểu rồi……… Vậy tức là có thể kiếm 10000pt bằng cách đi làm thêm, chỉ cần làm liên tục trong 20 ngày với công việc cấp độ lính đánh thuê.」

Dòng yêu cầu này cao quá.

Tôi tỏ ra hơi thất vọng một chút, tóm lại thì tôi đã có thể thu thập được nguồn thông tin mà mình mong muốn. Để có thể tự vệ, tôi chọn thanh kiếm Durandal với mức giá phải chăng rồi mang đến chỗ quầy thanh toán. Ngay lập tức, ông chủ cửa hàng đã ngửa mặt lên với biểu cảm khó gần như lúc tôi mới bước vào.

「…………Mua nó ?」

「À, nhờ ông thanh toán giúp. Cái này không có vỏ sao ?」

「……..250pt. Có dịch vụ cho vỏ ở đằng kia. Chỉ cần mang nó đến đó là được」

「Vậy à. Đúng là một hệ thống mới mẻ」

Nói đoạn rồi tôi đi kiếm 1 cái vỏ ở chỗ mà ông chủ đã chỉ cho. Vì chẳng quan tâm đến vẻ ngoài hay kích thước nên tôi cứ chọn đại 1 cái, thế nhưng tôi cảm giác như thế giới game này khá linh hoạt theo một khía cạnh nào đó.

Nhét thanh Durandal nhỏ vào trong cái vỏ bao cỡ lớn, sau đó tôi bắt đầu thắt nó lại.

「Yosshi」

Dắt thanh kiếm trên hông, tôi ưỡn ngực rồi tỏ ra đắc ý……….Tuy có hơi màu mè một chút nhưng, dù sao đây cũng là món vũ khí đầu tiên của tôi ở trong game này mà. Chẳng thèm 《Lưu trữ》mà cứ thế tỏ ra hí hửng ngay sau khi mua, chắc tôi sẽ không bị trời phạt đâu nhỉ.

Vừa mải nghĩ vè mấy chuyện tầm phào, tôi vừa thao tác trên thiết bị để thanh toán. Ngay khi tôi định rời đi với tâm trạng vui vẻ thì________vào lúc đó.

「………..Đợi đã, cô gái」

Tôi bị gọi lại bằng giọng nói khó tính từ đằng sau.

「………Thế này là sao đây.

Tôi chắc chắn đã nói tiền của vỏ kiếm là một dịch vụ rồi mà」

「Ưm ? Thì đúng là vậy, nhưng sao ?」

「…………….」

「Nếu không còn chuyện gì thì tôi đi đây. Ho-ra, tôi______mị đang vội lắm. Lần sau mị lại ghé.」

Sau khi nhận thức được vẻ ngoài của mình, tôi vừa cười điệu cười của một con tiểu quỷ vừa rời khỏi cửa hàng.

______Bước đi trên con đường lát đá, tiếng vỏ kiếm mà tôi dắt trên hông chà xát với mặt đất kêu lạch cạch.

「Giờ thì.」

Trong khi mái tóc dài quyền rũ đang tung bay trong gió, tôi khoanh tay lại ở ngay dưới bộ ngực của mình. Việc thu thập thông tin đại khái cũng đã xong, giờ chính là lúc tôi cần phải lên kế hoạch để hoàn thành SSR.

Trước hết là hiện trạng, việc thu thập 10000pt có lẽ chỉ là một thứ phi hiện thực. Quá tốn thời gian và công sức để đạt được nó. Nếu như “đánh bại người chơi khác trong trận PVP thì sẽ có thể lấy được toàn bộ pt của người đó”, thế nhưng, cách này sẽ không thể diễn ra suôn sẽ.

Vậy chỉ còn cách hạ gục dũng giả,

nhắm tới thắng lợi theo như điều kiện của chức vụ_________Nhưng mà.

「Cái này rồi cái kia, vẫn hơi có vấn đề một chút.」

Nghĩ ngợi về mấy thứ mơ hồ rồi tôi thở dài.

Dù sao sự tồn tại của dũng giả là để tiêu diệt ma vương, đó chỉ là một loại kiến thức rất thông thường trong các dòng game. Nếu như Sphia dựa theo nguyên tắc cơ bản đó thì, việc dũng giả trong SSR sẽ sở hữu loại năng lực chí mạng đối với ma vương cũng không có gì lạ.

「Liệu ma vương và dũng giả có ngang hàng với nhau. ……….Cơ mà, giờ dù mình có phàn nàn đi chăng nữa cũng chẳng giải quyết được gì. Tóm lại thì, mình cần phải mau chóng tìm ra dũng giả.」

Nói đoạn rồi tôi giơ tay phải lên trong vô thức. Chạm vào gáy như là một thói hư tật xấu của mình, sau đó tôi bắt đầu thử gãi. ________Vào lúc ấy, có một cảm giác dễ chịu đến ngất ngây như xuyên suốt từ đầu ngón tay cho đến ngực tôi. Không ổn, nó mềm mại quá. Một sự mềm mại đến không tưởng, sự êm đềm khiến cho tôi như sắp tan chảy ấy,

dường như tôi không muốn phải bỏ tay ra chút nào………..À mà, không đúng !

「Gi, giờ chuyện đó thì có sao cũng được ! À nhầm, mình sẽ đánh bại dũng giả_______」

「_______Đánh bại tôi ? Hêê, cô nói chuyện thú vị thật đấy. Tôi nghĩ là nó sẽ vô ích thôi nhưng, cô muốn thử không ?」

「!?」

Trước khi kịp hiểu ý nghĩa của mấy lời nói đó thì, cơ thể tôi đã cử động.

Khởi động skill《Accel》. Tận dụng sự gia tăng giá trị mẫn tiếp một cách tạm thời, tôi nhanh chóng nhảy sang bên lề đường. Âm thanh như xẻ gió đập vào tai mình. Một sự xung kích và tiếng vang. Những mảnh đá trên con đường đã bị bong ra và bật lên. …………Một uy lực không thể tin được. Chỉ mới một bước đi mà đã phá tan bầu không khí yên tĩnh của phố phường.

Các NPC đang vãng lai bỗng chốc đã chạy tán loại để tìm đến khu vực an toàn_____Vào lúc đó.

Cộp cộp…, tiếng giầy bước đi trên lề đường, có một người đang bình tĩnh tiến lại gần tôi.

Một nhân vật kì lạ. Tôi không thể trông thấy được vẻ ngoài của hắn. Dù đang đối mặt trực tiếp với nhau, ấy vậy mà tôi hoàn toàn không nhận thức được khuôn mặt, vóc dáng, chiều cao hay thậm chí là cả màu trang phục nữa.

Có thể nói đó là một cái bóng thực sự.

Cái bóng dừng lại ở trước mặt tôi, sau đó hắn giơ hai tay ra rồi bắt đầu nói một cách chậm rãi.

「Xin chào ngài quỷ vương. Tôi là dũng giả. Đúng vậy, chính tôi đây. Xin lỗi, tuy game vừa mới bắt đầu nhưng sớm thôi tôi sẽ là người dành chiến thắng. Này____giờ cô đang cảm thấy thế nào, ngài quỷ vương ?」

Một lời tuyên chiến công khai nhưng tôi không thể nắm được nó phát ra từ đâu, tuy nhiên tôi có thể nghe thấy sự mạnh bạo ấy ở đâu đó.

#

Đầu tiên có một việc tôi muốn nói.

Như lúc trong ROC vậy, tôi đã tránh được những cú chí mạng của kẻ bám đuôi trong trận battle.

「…………Ku !」

Keng, một âm thanh lớn vang lên, tôi đã đỡ đòn tấn công của dũng giả. Khi thanh kiếm lớn được bổ xuống từ trên cao. Hai thanh kiếm đã chạm nhau theo phản xạ, thế nhưng tôi vẫn chưa quen với món vũ khí và cái cánh tay của mình. Chỉ trong khoảnh khắc, cán cân đã bị phá vỡ, vừa dẫm phải váy của chính mình tôi vừa vội vã chạy ra để giữ khoảng cách với dũng giả.

Đồng thời____ sự hiển thị của thiết bị đột nhiên thay đổi kèm theo tiếng “bùm”.

Thanh HP có hình tròn và màu xanh, sự kết nối đơn giản tới hệ thống skill, và chức năng đăng xuất đã bị ngắt một cách tạm thời. Có thể nói đây chính là “chế độ PVP”. Thay vì chọn con đường rút lui tới thế giới hiện thực, rất nhiều thông tin đã được trực quan hóa để có thể hỗ trợ trong chiến đấu.

「________Ừm, có vẻ năng lực cũng không đến nỗi nào nhỉ」

「………… ! Chuyện gì. Từ nãy đến giờ mi cứ nói cái gì vậy !」

「Gì ấy à, thì việc tôi là dũng giả đó. Chỉ cần đánh bại cô là coi như xong game rồi, thế nên là tôi mới dốc toàn lực chạy đến đây để thu hoạch. Một lẽ thường thôi đúng không ?」

Dũng giả lên giọng kiểu dạy đời tôi rồi cười nhạo “fufu”.

Một lần nữa, tôi quan sát thanh kiếm lớn mà hắn ta đang cầm. …….Tuy tôi không biết chính xác lắm nhưng, có lẽ đây là một món vũ khí khá mạnh. Dù tôi đã sử dụng cả 《Power》và 《Accel》nhưng, hầu như là không thể phản kháng lại. Một sự cách biệt quá lớn về tính năng.

______Tuy nhiên.

Tôi chẳng cần phải nghĩ nhiều về chuyện đó, ngay từ đầu đã chẳng có lí gì lại có thể hoàn thành Ura-game một cách dễ dàng như vậy được. Đúng là món vũ khí hắn đang cầm rất mạnh. Thế nhưng, từ lúc SSR mở cửa đến giờ vẫn chưa trôi qua được 1 tiếng nữa. Tất nhiên, cả những người tham gia cũng không có quá nhiều

khác biệt về điểm pt ban đầu cả.

Suy ra, có thể nói đó là________thất sách của dũng giả.

Ai cũng chỉ sở hữu điểm pt cỡ plus alpha như là giá trị ban đầu, nếu như đã mua món vũ khí có sức mạnh mang tính mất cân bằng như thế kia thì, hẳn là hắn ta đã không còn chút tài nguyên nào nữa rồi………..!

「_____《Accel》! 」

Tái sử dụng khi skill gia tốc hết thời gian hiệu quả, tôi đạp lên mặt đất rồi phi thẳng một mạch tới chỗ dũng giả. Đúng như dự đoán, dũng giả không thể bắt kịp vị trí của tôi khi đang gia tốc. ……..Quả nhiên là vậy nhỉ. Món item gây cản trở như thanh kiếm lớn ngu ngốc kia chỉ tổ phí pt thôi. Có khi chẳng còn tí điểm nào để sử dụng 《Accel》ấy chứ.

Dù vậy, dũng giả vẫn đang tỏ ra rất bình tĩnh, sau đó hắn ta cất lời.

「Vô ích thôi. Nếu nghĩ nó không có hiệu quả sẽ là một sai lầm đấy, đằng nào thì tôi cũng vẫn thắng」

「Im đi !」

Không bận tâm tới mái tóc dài màu hồng đang tung bay phấp phới, tôi dùng toàn lực rồi chém dũng giả. Hai thanh kiếm chạm nhau. Sự chấn động đi qua thanh kiếm rồi chuyền đến cánh tay tôi. Phần vai tôi đã bị rách bởi cú đáp lễ của hắn...................Chỉ là vết thương ngoài da. Thanh HP trên thiết bị mới chỉ bị bào một chút. Ngoài ra tôi vẫn có thể sử dụng skill phục hồi.

Sau khi liếm máu của chính mình bằng cái lưỡi đỏ, tôi nhìn trừng trừng vào tên dũng giả đang đứng đó với vẻ điềm tĩnh.

「..............Aha. Đúng là một ánh mắt mạnh mẽ nhỉ. Nó khiến tôi cảm thấy hơi rùng mình đấy. 」

「.............À, thế à. Vậy thì cứ tiếp tục rùng mình rồi đi chết luôn đi. 」

Phun ra mấy lời nói thô tục một cách hùng hổ, sau đó tôi đạp vào bức tường đá ở gần đó. Đối với skill tăng cường trạng thái, cái cơ thể nhỏ nhắn này sẽ có thể phi nhanh y như viên đạn. Nóc nhà dân, bảng quảng cáo cũ, bờ đá trong con hẻm________Tôi nhảy lên chúng theo hình zic-zac. Trong quá trình đó, tôi có thể nâng tầm cho cú đá xoay người của mình.

Thấy vậy, dũng giả không còn cách nào khác là phải vào thế thủ với món vũ khí có tính năng vượt trội, tuy nhiên, chỉ phản kháng cỡ đó thì tôi có thể nhìn thấu mọi thứ. Cất thanh kiếm đi rồi tôi xoay một nửa vòng. Khi chân phải được gia cố bởi lực ly tâm, sau đó tôi nhắm thẳng vào đỉnh đầu của dũng giả.

「Ga…………….!」

_________Trúng rổi.

Ăn thẳng gót chân vào đầu, vì không thể cưỡng lại được nên dũng giả đã đánh rơi thanh kiếm của mình. Dame cỡ này thì chắc chắn là vẫn chưa đủ để dứt điểm, tuy nhiên do bị chấn động não bởi đòn tấn công nên dũng giả đang tỏ ra loạng choạng.

「Vậy là………..kết thúc」

Cơ thể tôi bắt đầu cảm thấy hơi buồn nôn do phải trả giá khi di chuyển với tốc độ và quỹ đạo quá sức tưởng tượng ấy, dù vậy tôi vẫn cố gắng đứng vững ngay trước mặt dũng giả. Sau đó, tôi rút thanh Durandal ra rồi đâm hắn không chút do dự.

「Ka______________ha」

Một giọng nói khàn đặc cùng với hơi thở.

Bỏ hai tay ra khỏi thanh kiếm, dũng giả ngã khụy xuống đất, chẳng mấy chốc cả cơ thể ấy cũng nằm bẹt luôn. Ánh sáng từ thiết bị trên cổ tay đang từ từ biến mất, ngay sau đó, cơ thể của hắn cũng trở thành các hạt phân tử và tiêu biến vào khoảng không………Ừm, cũng may là không có chức năng nào để cho xác chết có thể tồn tại cả.

「Phù……….」

Như vậy là đã đánh bại dũng giả.

Vừa thở dài để giải tỏa, tôi vừa cất kiếm vào trong vỏ.《Lưu trữ》nó vào trong thiết bị, sau đó tôi giơ hai tay không lên trời, ưỡn ngực, vươn vai______Ừm……….À-rế ?

Tôi đã đánh bại dũng giả sao ?

Đợi chút_______đợi chút, đợi đã nào. Vì đột nhiên bị hắn tấn công nên tôi không còn cách nào khác là phải tự vệ, nhưng mà, không lẽ nào tôi lại hoàn thành điều kiện chiến thắng nhanh vậy sao……….?

À, đúng rồi. Mình là ma vương mà, điều kiện chiến thắng của ma vương là đánh bại dũng giả.

Tuy co hơi bất ngờ, tuy có hơi đường đột nhưng nó cũng không hẳn là không thể xáy ra, vì tôi đã đáp ứng được điều kiện nên giờ SSR sẽ kết thúc.

「________Có vẻ như vẫn chưa được nhỉ, tiếc ghê」

「!?

A, 《Accel》!」

Đột nhiên có một giọng nói như đang thổi vào tai mình,

ngay lập tức tôi đã phát động skill gia tốc. Không còn thời gian để suy nghĩ. Tôi chỉ đơn thuần là chạy thẳng về phía trước theo phản xạ.

Đúng như những gì mình đã nghi ngờ.

Bời vì………..Ngay trong khoảnh khắc tiếp theo, từ lúc nào đó dũng giả đã đứng ngay sau lưng tôi rồi vung thanh kiếm trên tay.

「Cái……………….Mi, sao lại thế được」

Tôi nói bằng giọng điệu run rẩy với tên dũng giả có mái tóc màu hoa anh đào đang đứng ngay trước mặt mình.

「Không phải vừa nãy mi chết rồi sao !?」

「Đã bảo là. Cô quên rồi sao ? Lúc đầu tôi đã nói rồi còn gì. Rằng cô muốn thử không ấy」

「Thử…………?」

Chợt nhớ lại mấy lời nói của hắn ta, tôi dùng tay phải chạm vào thiệt bị. Mở hình chiếu

màn hình lên ngay giữa tầm nhìn của tôi và dũng giả, sau đó tôi vuốt để đi đến trang có ghi là “log”.

“Log”, đúng như những gì nó ghi, các sự kiện đã xảy ra trong game sẽ được ghi lại dưới dạng văn bản vào trong trang này. Có 2 loại là“Log cá nhân” và “log toàn thể”. Cái đầu tiên là “lịch sử của tất cả các item và skill đã được sử dụng trong trận PVP mà mình tham gia”, còn cái thứ 2 có vẻ như là một loại cách thức được hiển thị như “lịch sử skill mà

người chơi ở các vị trí khác đã sử dụng của toàn thể thế giới SSR”.

Và, về điều mà hắn đã đề cập tới, cả hai cái đều được ghi lại rất rõ ràng.

《Skill chức vụ dũng giả: Đã sử dụng Auto Save & Load》

「__________」

*** Cạn lời.

Trông thấy cái thứ này, tôi ếu biết nói gì luôn.

Auto Save & Load………..Loại skill tự động tái sinh cơ á ? Cái chó gì, đùa bố chắc. À không, nếu có một thuộc tính quá đỗi phi lí dành cho dũng giả thì chỉ có thể là nó. Một loại lỗi điển hình của dòng nhân vật chính. Dù có game over bao nhiêu lần đi chăng nữa, nhưng chỉ cần load lại ở điểm save là lại có thể quẩy tiếp, một kiểu bất cmn tử. Đúng là cái dạng skill kiểu này rất hợp cho vị trí dũng giả.

Cơ mà, như thế không phải rất lạ sao. Nếu sở hữu cái thứ logic bẩn tưởi như trong RPG này thì, việc quỷ vương có thể đánh bại dũng giả chỉ là một điều bất khả thi……!

「Thế nên tôi mới bảo lả vô ích thôi」

Cộp cộp, tiếng bước chân chói tai của hắn như đang đánh mạnh vào tinh thần của tôi.

「Việc quỷ vương chiến thắng dũng giả, sẽ chẳng bao giờ có thể xảy ra đâu. Ngay từ đầu cô đã phải tham gia vào cái game mà mình không thể thắng rồi. Aha, đúng là xui xẻo nhỉ. Nếu tôi mà là cô thì tôi đã bỏ cuộc rồi. Tại vì, giờ cô đâu thể làm gì được nữa đúng không ?」

Cái bóng vừa nói vừa cười khúc khích.

Không thể làm gì sao…………có lẽ là vậy. Điểm pt của tôi vẫn còn nhưng, nếu cứ tiếp tục chiến đấu thì cuối cùng nó cũng sẽ hết. Và một khi điểm pt của cả 2 đều cạn thì, đơn giản là ai có vũ khí mạnh hơn thì người ấy thắng.

Khả năng khác biệt khi đầu tư trước chính là đây________Đầu tư trước ?

「Không…………..vẫn chưa xong đâu.」

Phải rồi. Đột nhiên tôi nhớ ra. Tuy phải suy tính một cách vội vã nhưng, chính là nó. Không phải tôi đã chuẩn bị cho tình huống này rồi sao.

Sưư____, hít một hơi thật sâu, …….sau đó tôi phi nhanh ra sau lưng dũng giả.

「Ế ?」

Tỏ ra bối rối trong chốc lát, sau đó dũng giả đã đuổi theo tôi.Vì cảm thấy như đang bị áp sát sau lưng, thế nên cứ sau mỗi giây là tôi lại nới rộng khoảng cách. Có lẽ ngay từ đầu chỉ số mẫn tiếp của tôi đã khá cao. Dù đang triển khai《Accel》nhưng tôi vẫn chưa thể cắt đuôi được.

Rẽ vào con hẻm. Chạy lên cầu thang đá. Phi ra con phố lớn.

Sau đó, nơi mà tôi nhảy vào chính là_____cửa hàng vũ khí.

「Này ông chủ ! Mau ra đây đê !」

Vừa nhón chân vừa giơ hai tên lên trước quầy, hướng vào bên trong rồi tôi hét lên. Tuy mấy lời đó chẳng hợp với vẻ ngoài dễ thương này chút nào, nhưng tôi mong là nhỏ sẽ tha cho mình. Vì đây là trường hợp khần cấp mà.

「………..Gì thế. Cứ tưởng có chuyện gì ồn ào, ra lại là cô à」

「Trông thấy một bishoujo cỡ này mà vẫn thản nhiên nói vậy được thì cũng khá đấy……………Mà kệ đi, vì không có thời gian nên tôi nói ngắn gọn thôi. Có một chuyện tôi muốn nhờ ông đấy, ông chủ.」

「………………」

Ông chủ nhau mày, nhìn tôi bằng cánh mắt màu xám và có chút đắn đo.

Và rồi______vào lúc đó, có tiếng động phát ra ở ngay trước cửa hàng.

「Hêê, ra là cô trốn ở đây à」

「Ực !」

Là dũng giả. Một thực thể trông như cái bóng và không thể nắm bắt , dũng cmn giả. ……….Hắn đuổi kịp rồi cơ à.

Đảo mắt nhìn xung quanh bên trong cửa hàng như đang tìm món đồ quý hiếm, sau đó ngay lập tức hắn lại nhìn về phía tôi.

「Bỏ chạy rồi trốn vào đây, một lựa chọn khá an toàn đấy nhưng mà tiếc thay. Tôi cứ nghĩ là sẽ phải mất nhiều công sức hơn cơ. Hay cô định mua vũ khí ? Ở trong SSR thì cửa hàng cũng chỉ như đồ trang trí thôi, nghịch cái thiết bị một tí là thấy ngay ấy mà ?」

「Sao cũng được. Cơ mà, đừng có nói kiểu giống tên Izayoi ấy. Ta (ore) không tham gia game này chỉ để mua vui cho mi đâu.」

「Izayoi……….? Lại còn “ore” nữa ? Ủa, không lẽ cô là con trai à」

「Ế ? À, không______E-hèm……….Hư, hưm ! Mị không có tham gia game chỉ để đáp lại sự kì vọng của mấy người đâu đấy nhé !」

「……………..」

Chỉ trong 2 giây, tôi đã cảm thấy hối hận về những gì mình vừa phát ngôn.

「…………Phù」

Như bị sốc trước hành động của tôi, dũng giả chẳng nói chẳng rằng, hắn rút thanh kiếm lớn từ trong vỏ ở đằng sau lưng rồi từ từ bước tới chỗ tôi. Y như con chuột nhắt bị mắc bẫy, sự cùng đường không có lối thoát. Tôi đang ở trong một nghịch cảnh có thể nói là như vậy……….Tuy nhiên. Tôi vẫn chưa sử dụng hết con bài tẩy đâu.

Điểm pt hiện của tôi là 250pt. Thời gian kinh qua cộng với giá trị ban đầu là khoảng 1060pt, Durandal với 4 lần 《Accel》và 2 lần《Power》có tổng là 550pt, thế nên tôi chắc chắn phải còn dư 500pt, ấy vậy mà tôi đang bị lỗ mất hàng trăm đơn vị.

Nếu thế thì, 250pt của tôi đã biến đi đâu_____?

Nhìn dũng giả bằng ánh mắt khiêu khích, sau đó tôi cười trên khóe miệng và nói với ông chủ đang ở bên cạnh mình.

「Ông vẫn còn nhớ chứ, ông chủ. Lúc mua thanh kiếm này tôi không hề trả 250pt,

mà là 500pt đấy. Ông đã hỏi tôi rằng thế này là sao đây đúng không ? Tốt thôi, giờ tôi sẽ cho ông biết. Cái đó không phải là tiền của vỏ kiếm_____Mà là hối lộ đấy ! Chỉ 5 phút thôi cũng được, ông hãy câu giờ để cho tôi chạy đi !」

「「!?」」

Ông chủ và dũng giả trợn tròn mắt trước lời nói chắc như đinh đóng cột của tôi.

Đúng vậy, chính xác là trước khi rời đi tôi đã tiến hành “đầu tư trước”.

Cái điểm pt được gọi là tiền tệ vạn năng ấy. vì nó có thể mua được bất kì thứ gì trên thế giới này nên nó không giống như loại tiền đối với các dòng game khác. Nó có thể được sử dụng một cách rất tự do và đa dạng, mà đã có thể thì hiển nhiên tôi sẽ làm. Phương pháp sử dụng pt chắc chắn chính là chìa khóa để hoàn thành SSR.

「…………….」

Ông chủ im bặt sau lời “tuyên bố hối lộ” của tôi______Một lúc sau, ổng thở một hơi dài rồi từ từ đứng dậy và đi ra khỏi quầy. Vừa gãi vào gáy như thể thật phiền phức vừa đi tới chỗ bức tường, ông chủ lấy ra một thanh kiếm nhật cỡ lớn từ bên trong chỗ kiếm được trưng bày ở mặt tiền.

Và rồi ông ấy nhanh chóng di chuyển mà không hề phát ra tiếng động.

Trong khi từ từ bước tới chỗ dũng giả, ổng quay lại nhìn tôi bằng ánh mắt điềm tĩnh.

「……….Cô gái. Tên cô là gì」

「! Tôi là, à nhầm mị là, Tarumi_____à đếch phải」

Là cái gì bây giờ………tên của nhỏ này, tôi nên gọi là gì đây !?

Dù sao ông chú NPC cũng đang diễn một cách rất hoành tráng mà lại, đến ngay lúc này thì tôi lại bí. Hồi ở ROC, “Kumoi Haruka” chính là tên người chơi nhưng, tiếc là lần này Tarumi Yuunagi mới là người tham gia. Dù có nghĩ thế nào thì đó cũng là tên con trai. Nó hoàn toàn không thích hợp với vẻ ngoài này.

「…………..À」

Phải rồi. Nhỏ này, tuy tôi chưa chắc lắm nhưng có lẽ cũng là một điện não thần cơ.

Cùng kiểu với Harukaze. Là một senpai. Một người chị. _______Nếu vậy thì.

「Su…………Suzuka. Tôi là Suzuka」

「………..Vậy à. Có lẽ chúng ta cũng chẳng gặp nhau lần nào nữa đâu nhưng, cô khá là tinh nhạy đấy.」

「…………..! À, ông cũng vậy !」

Ngay khi tôi nói với vẻ cường điệu trong bầu không khí ướt át, ông chủ chỉ lắc đầu với vẻ mệt mỏi, sau đó ổng chỉ vào bên trong cửa hàng và nói rằng “Mau đi đi”. Bình tĩnh đối mặt với một kẻ kì quái như dũng giả, tôi có thể thấy ông ấy là một người rất lành nghề, như võ thuật chẳng hạn.

「Cô gái này là khách của tôi. Tuy không biết cậu là ai nhưng cậu nên từ bỏ đi.」

「Ừm………Ra vậy. Hối lộ, hối lộ à. Đúng là tôi đã hoàn toàn không nhận ra đấy.」

Chịu áp lực trước ánh nhìn lạnh lùng của ông chủ (Tuy từ chỗ của tôi thì không thấy), dũng giả phun ra mấy lời có chút bực bội. Dường như hắn sẽ không thể làm gì hơn______Có vẻ tôi thực sự đã được cứu rồi.

Thể hiện lòng cảm tạ của mình tới ông chủ xong, tôi đi ra phía cửa sau rồi rời khỏi cửa hàng.

#

「………..Haa」

Khoảng 20 phút đã trôi qua sau khi tôi rời khỏi cửa hàng vũ khí với sự trợ giúp của ông chủ.

Vừa mới chạy thoát khỏi dũng giả một cách bình an vô sự, nhưng sắc mặt tôi lúc này lại không được tươi tắn như của một bishoujo cho lắm. Tôi tiếp tục thở dài, đây đã là lần thứ tư trong ngày rồi. Giờ tôi cũng chẳng còn sự toan tính nào nữa.

Tuy nhiên, đây cũng chỉ là một lẽ thường tình thôi

Mục tiêu mà quỷ vương nên đánh bại chính là dũng giả_______Một kẻ sở hữu skill tự động tái sinh theo kiểu “tuyệt đối không chết”, ngay khi tôi biết được nguồn thông tin đó, mục tiêu trên đã hoàn toàn trở nên vô nghĩa.

「……..Nhưng dù sao thì hắn vẫn có một nhược điểm.」

Vừa lẩm bẩm, tôi vừa nhìn chằm chằm vào thiết bị. Vì nó chỉ là một sơ hở rất nhỏ nên tôi đã bỏ qua cái việc nguy hiểm chết người ấy, khoảnh khắc lúc mà dũng giả sử dụng 《Auto Save & Load》, điểm pt của tôi đã tăng lên một chút.

Thế nên______dù chỉ là phỏng đoán____nhưng có vẻ như hiệu quả của skill đó là “lúc chết, có thể phục hồi toàn bộ HP sau khi chuyển pt cho kẻ đã giết mình”.

「Tuy nhiên, sau cùng thì, việc mình không thể đánh bại dũng giả vẫn chẳng thay đổi gì. “Điều kiện trong chức vụ ma vương dù có làm thế nào cũng không thể thắng, thay vào đó, vì điểm pt dễ thu thập nên ta vẫn còn cơ hội ?” Liệu mình có thể kiểm soát được sự cân bằng khá tương đối này không ?」

……….Không, nếu vậy thì vẫn còn cách khác tốt hơn.

Đó là đi săn________Cái từ ngữ chẳng mấy tốt đẹp này hiện lên trong tâm trí tôi. Thực tế là vẫn có khả năng đó. Một Ura-game đặc thù không có sự nhúng tay của bộ phận thứ 3, SSR. Chẳng có gì đảm bảo rằng tính công bằng vẫn đang được duy trì bởi một tên GM giống như Tendou cả.

「………Haa」

Tôi lại tiếp tục thở dài.

Dù càu nhàu vậy thôi nhưng tôi không định rút lui khỏi cái game này đâu. Tôi cũng đã tuyên bố với Harukaze rồi mà. Nếu tôi từ bỏ ngay lúc này thì, từ đầu tôi đã bơ cái lời mời ấy rồi. Tôi sẽ từ chối tham gia. …….Thôi trở lại vấn đề chính.

「Hầu hết các trận PVP đều phải dửa vào pt, trước hết cứ đi kiếm điểm đã. Nếu đây là một thế giới điển hình trong dòng game RPG, có lẽ ở quán rượu cũng có mấy nhiệm vụ hay là cái gì đó đại loại vậy_______」

Lúc tôi đang mải độc thoại thì, đột nhiên có tiếng chuông điện thoại vang lên.

「Ế ?」

Sao lại có tiếng điện thoại ở đây………..lạ vãi lúa. Chỗ này có phải thế giới hiện thực đâu.

「À, không lẽ nào là tiếng của thiết bị…………..?」

Nghĩ vậy rồi tôi nhìn vào phần tay trái của mình_______, có vẻ như đang xảy ra một tình huống dị thường nào đó ngoài sức tưởng tượng của tôi.

Cái này, trông nó như đang bị nhiễm virus ấy, một loại virus cực độc hại trên PC. Toàn màn hình thiết bị của tôi phát ra loại ánh sáng rất mạnh trông cứ như mirror ball. Loa thì phát ra loại nhạc chuông rất inh ỏi. Ở cột

hiển thị điểm pt thì xuất hiện cuộc gọi đến đang nhấp nháy, bộ phận chính của thiết bị thì đang rung bần bật trên cánh tay tôi.

Cái tình huống rõ ràng này chỉ có thể nói rằng, đây là một chức năng liên lạc được thêm vào của thiết bị.

「………..Cạch」

Vì nhiều lí do khách quan, cho nên tôi phải vừa nuốt nước bọt vừa rụt rè thử chạm vào màn hình.

Có vẻ như nó là nội dung thông báo được gửi đến, dù tôi không thao tác gì thêm nữa nhưng đột nhiên nó lại nhảy ra màn hình có cuộc gọi đến. Ở ngay giữa màn hình là số điện thoại mà tôi chưa thấy bao giờ cả………..Chưa thấy…………bao giờ ? À rế ?

Đây không phải là số điện thoại của mình sao ?

Ngay khi tôi vừa mới tỏ ra hoảng loạn và bối rối thì____

『A, kết nối được rồiiiiiiiiiiiiiiiiiii !!』

Giọng nói mà tôi nghe thấy qua điện thoại, chính là giọng của tôi.

「…………….Ế」

『Ế cái đầu ông ấy ! Tarumi Yuunagi ! Ông đang làm cái gì đấy hả, ông bị ngốc à ! Tuy không biết ông đã làm cách nào nhưng đừng có mà tự tiện sử dụng cơ thể của một thiếu nữ ! Được chứ ? Đăng xuất ngay cho tôi ! Nếu ông mà làm trò gì lạ với cơ thể của tôi thì………Chỉ là, tôi không muốn đâu』

「Đợi______đợi chút nào」

『………. Còn đợi cái gì nữa !?』

「Đừng có nóng !」

Trong khi cố gắng chấn tĩnh lại cái giọng nói thúc giục trong sự nóng nảy kia, tôi sắp xếp lại dòng suy nghĩ đang mất ổn định của mình.

Bị nói bởi mấy lời như thế bằng giọng điệu của chính mình, cái cảm giác tởm lợm này khiến tôi chỉ muốn chui quách xuống lỗ cho xong, nếu cơ thể này mà có mệnh hệ gì chắc nhỏ sẽ thiến tôi mất, cơ mà gác lại chuyện đó sang một bên________đây là cơ thể của nhỏ à ?

「Cô………vậy không lẽ cô là」

『Đúng rồi đấy. Không phải tôi đã nói ngay từ đầu rồi sao !?』

Sưưư____,lấy hết sức để dồn hơi.

Một cô gái nói bằng giọng của một nam sinh cao trung rất đỗi quen thuộc, nhỏ đã hét lên rằng.

『Tôi là điện não thần cơ số hiệu 2 ! Một cô gái tội nghiệp hiện tại đang bị ông đùa nghịch với cơ thể của mình đóóóóóóóóóóóóóóóóóó !』

《Thời gian kết thúc 1 ngày của Selector of Seventh Role – Nửa chặng》

《Ma vương: 584pt.

Dũng giả: 104pt.

Cách mạng gia: 1291pt.

Xứ hình nhân: 997pt.

Thẩm phán: 360pt.

Truy tích giả: 1103pt.

Thần quan: 882pt》

《Điều kiện hoàn thành chức vụ - trạng thái tiến hành_____chưa có ai tương thích》

Truyện Chữ Hay