Huyền Tử Mặc nhẹ nhàng đặt đống giấy lên chiếc bàn gỗ đàn hương cười nhẹ:
-Tiểu Mai đến tìm ta. Nàng cứ như vậy sẽ khiến người khác lo lắng.
Tiểu Mai thấy Lam Nguyệt tự nhốt mình trong tẩm cung đã rất sợ hãi. Nhưng dù có lo đến thế nào nàng cũng không dám đi tìm hoàng thượng. Nguyên nhân thì không cần phải nói. Hoàng thượng đang đau lòng chuyện của hoàng hậu làm sao còn có thể an ủi công chúa. Chưa nói đến người khiến công chúa trở nên như vậy cũng là bệ hạ. Trình đại nhân thì ở biệt phủ bên ngoài hoàng cung, thân là mệnh quan triều đình đâu thể tùy tiện triệu vào được. Cuối cùng người duy nhất tiểu Mai có thể hi vọng đó chính là Tứ hoàng tử.
Mặc dù nàng không biết vì sao Tứ điện hạ là hài tử thân sinh của Lan quý phi nhưng lại quan tâm đến công chúa nhà nàng như vậy. Tuy nhiên có thể thấy giao tình của hai người rất tốt. Vậy nên nếu còn có người có thể khuyên nhủ công chúa thì chỉ có thể điện hạ.
Huyền Tử Mặc nghe tiểu Mai nói cũng nhanh chóng tới Nguyệt Liên cung. Dạo gần đây hoàng thượng bỏ bê triều chính khiến mọi việc bỗng chốc đổ dồn lên người hắn. Thành ra hắn đã vô tâm không để ý đến nàng. Trong lòng hắn không ngừng hối hận ngàn lần. Đến nơi thì dù thái giám gọi cửa đến rát cả họng Nguyệt nhi cũng không trả lời. Lam Nguyệt quá tập trung nghĩ vẩn vơ nên căn bản không để ý gì chút gì bên ngoài
Cung nhân Nguyệt Liên cung ai nấy đều hoảng sợ. Công chúa bình thường có ít khi ra ngoài vẫn thi thoảng đi thưởng hoa, thưởng nguyệt. Không bao giờ có chuyện nhốt mình như vậy. Cứ thế này thì đến công chúa cũng sẽ đổ bệnh như hoàng thượng mất. Đến lúc đó bọn họ biết ăn nói sao với bệ hạ.
Cuối cùng vì nàng không chịu mở cửa nên không còn cách nào khác Huyền Tử Mặc đành phải tìm đường lẻn vào trong.
-Xin lỗi_Lam Nguyệt nhỏ giọng
Lại gần ngồi cạnh, Huyền Tử Mặc tiếp tục mở miệng:
-Đã có chuyện gì xảy ra? Lúc hoàng hậu mất nàng cũng không tự hành hạ mình như vậy.
Bàn tay đang xếp giấy của Lam Nguyệt chợt ngưng lại. Nàng im lặng một hồi giống như đang đắn đo không biết có nên nói hay không rồi mới chịu lên tiếng:
-Nguyệt nhi có phải là kẻ máu lạnh không?
-Là ai đã nói với nàng như vậy?_Huyền Tử Mặc sửng sốt
-Không có gì.
Lam Nguyệt nhanh chóng lảng tránh vấn đề. Có vẻ như chính nàng cũng không muốn nghe câu trả lời. Nhìn dáng vẻ nàng vẫn lạnh nhạt như ngày thường nhưng không hiểu sao Huyền Tử Mặc lại bỗng chốc cảm thấy nàng thật yếu đuối. Cơ thể không tự chủ được đưa tay ôm nàng vào lòng.
-Nguyệt nhi không máu lạnh. Nguyệt nhi rất ấm áp. Thế nhân không cảm nhận được thì vẫn có ta cảm nhận được. Vậy nên nàng đừng nghĩ nhiều nữa.
-Cảm ơn huynh!
-Hãy nhớ! Ta sẽ không để một ai làm tổn thương nàng. Cho dù có là hoàng thượng đi chăng nữa!
Huyền Tử Mặc lời nói ra tuy vẫn rất ôn nhu nhưng nghe rõ ràng ngữ khí lạnh hơn trước nhiều. Hắn cũng đã hỏi qua tiểu Mai vì sao Nguyệt nhi lại trở nên như vậy. Tất cả đều do lời nói vô tình của hoàng thượng. Mặc dù biết bệ hạ như vậy vì đau lòng hoàng mậu mới thăng tuệ nhưng làm tổn thương Nguyệt nhi hắn tuyệt đối không cho phép.
Lam Nguyệt dường như cũng đoán được hắn đang nghĩ gì trong đầu lên tiếng ngăn cản:
-Cảm tạ huynh! Nguyệt nhi không trách phụ hoàng. Xin đừng làm tổn thương người.
-Ta biết rồi! Tất cả đều nghe theo ý nàng.
Huyền Tử Mặc cười khổ. Đúng chỉ có nàng hiểu hắn. Hắn vừa nghĩ gì nàng đã đi guốc trong bụng hắn rồi.
Tuy nói vậy nhưng sau khi rời khỏi Nguyệt Liên cung Huyền Tử Mặc ngay lập tức đi tới An Nhiên điện. Lúc vào hắn có cho cung nhân lui hết ra. Không biết Tứ hoàng tử cùng hoàng thượng đã tranh luận cái gì. Chỉ biết một lát sau hoàng thượng tức giận lớn tiếng quát tháo, Tứ hoàng tử cũng không nói gì chỉ im lặng đi ra. Cung nhân còn nói liền mấy ngày liền hoàng thượng đều không cho phép ai đến diện kiến. Đặc biệt là Tứ hoàng tử. Bất cứ ai vô tình nhắc tới điện hạ bị hoàng thượng nghe được đều bị lôi ra ngoài hết. Ai cũng sợ hãi thầm tự nuốt cái từ Tứ hoàng tử hoặc Huyền Tử Mặc vào trong bụng không dám thốt ra. Chuyện triều chính bệ hạ thà đưa cho Nhị hoàng tử cũng không cho phép Tứ hoàng tử nhúng tay vào nữa, lại còn hạn chế hắn ra khỏi Tử Thanh cung. Có thể thấy hoàng thượng đã vô cùng tức giận. Và khả năng Tứ hoàng tử trở thành thái tử lúc này bỗng chốc trở về không.
Quan lại trong triều nghe được tin tức này nhiều người vốn đang theo Tứ hoàng tử liền bỏ sang nịnh nọt Nhị hoàng tử. Khỏi nói điều này khiến Nhị hoàng tử vui vẻ đến mức nào. Như vậy tức là hắn vẫn có cơ hội trở thành thái tử, lên ngôi hoàng đế rồi.
Tất nhiên chuyện lớn như vậy Lam Nguyệt không thể không biết. Huyền Tử Mặc này hắn đây là muốn làm cái gì. Vì hắn bị hạn chế đi lại nên Lam Nguyệt đã rời khỏi tẩm cung sau mấy ngày tự nhốt, bản thân đến tìm hắn hỏi cho ra lẽ. Đến cuối cùng câu trả lời nàng nhận được từ Huyền Tử Mặc chỉ là cứ yên tâm. Mọi việc cứ để hắn lo. Như vầy thì sao không lo được chứ?
----------------------------------------------------------------------------------------------------
Hoàng Lan cung
-Phụ thân! Chuyện thành ra như vậy thì phải làm sao?_Lan quý phi sốt ruột hỏi
Tứ hoàng tử bị thất sủng ảnh hưởng không nhỏ đến kế hoạch của Lan gia. Hoàng thượng vì hoàng hậu bệnh tận triền miên. Tình trạng phải nói gần đất xa trời rồi, băng hà cũng chuyện sớm muộn. Nhưng đúng lúc quan trọng thì quân cờ lại làm hỏng việc. Điều này khiến ả ta vô cùng lo lắng. Ả vội vàng cho mời phụ thân là Lan thừa tướng vào cung cùng nghị luận mọi chuyện.
-Bây giờ thì biết làm gì. Không ngờ tên nguyệt chủng đó lại vô dụng đến mức này. Lúc quan trọng nhất lại làm hỏng việc.
-Tứ hoàng tử không lên ngôi thì mọi kế hoạch của chúng ta đều đổ bể hết. Lúc trước vì hắn trở về chúng ta đã trót trở mặt với bên Đức phi rồi. Bây giờ muốn quay lại phải nói vô cùng khó.
-Ngươi không cần nói! Ta tự có thể thấy được._Lan thừa tướng lạnh giọng thể hiện rõ sự phẫn nộ bây giờ
-Vậy người mau nghĩ cách đi!_Lan quý phi sốt ruột không ngừng thúc giục phụ thân
-Đã phi lao thì phải đâm theo lao thôi. Xem ra nếu cứ tiếp tục thế này ta sẽ phải dùng đến biện pháp mạnh.
-Đừng! Chúng ta không thể liều như vậy
Lan quý phi nghe phụ thân mình nói như vậy cũng hiểu người muốn làm gì. Nhưng như thế thì quá mạo hiểm. Nếu thành công thì không sao nhưng nếu thất bại thì Lan gia chỉ có nước bị diệt tộc. Thừa tướng nhìn nữ nhi của mình bằng con mắt đầy dã tâm. Lão ta hồ li đó cười xảo quyệt:
-Yên tâm đi! Ta đã làm cái gì thì luôn phòng đường lui cho mình. Ngươi hiểu chứ?
-Nữ nhi hiểu rồi thưa phụ thân!
Ps: Con đường bước lên ngôi vương đầy gian truân. Scor thấy mọi người ở bộ này không có gì nhiều để cùng nhau bàn luận nên quyết định tổ chức một mini game. Mọi người hãy thỏa sức đoán xem Huyền Tử Mặc đang âm mưu chuyện gì?Nhân vật phản diện sẽ làm gì tiếp theo? Các bạn có thời gian từ lúc đăng chap này cho đến lần đăng chap tiếp theo tức là thứ tuần sau. Ai đoán đúng nhất so với tất cả các câu trả lời khác Scor sẽ tặng một ngoại truyện theo yêu cầu. Vậy nên ghi câu trả lời dưới phần bình luận cùng nội dung ngoại truyện mình muốn nhé!!! Ai không làm đủ các bước trên của Scor thì dù có tham gia cũng không được công nhận. ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ!!!
LOVE FROM SCOR!!!