「Chuẩn bị tinh thần để ngủ trưa」
Yume: Fư~a……
Mizuto: Trông cô có vẻ buồn ngủ nhỉ.
Yume: À, ừm……Dạo này hơi khó ngủ một chút……
Mizuto: Hừm. Tôi dạo này ngủ ngon giấc lắm.
Yume: Ể. Đột nhiên lại ra vẻ……Không quan tâm đến tôi chút nào à?
Mizuto: Quan tâm thế nào mới được? Hay tôi hát ru cho cô ngủ có được không?
Yume: Bộ cậu sẽ hát cho tôi nghe sao?
Mizuto: Nếu cô chuẩn bị tinh thần ngủ kế bên tôi.
Yume: Fư ư ư~~~n…………
Mizuto: Gì đấy. Vậy là có ý gì……
Yume: Cậu nói thế tức là bản thân đã chuẩn bị tinh thần rồi chứ gì?
Mizuto: Nghĩa là sao……Mà, Oi!
Yume: Hmm. Khò khò……
Mizuto: Có đứa nào ngủ mà lại mở miệng khò khò như thế không?
Yume: Như cậu đã thấy là tôi đã chuẩn bị tinh thần rành rành rồi đó thôi? Hát ru đâu?
Mizuto: Thật tình……Ầu ơ ví……
Yume: Pưfư~
Mizuto: Oi. Cấm có cười.
Yume: Xin lỗi xin lỗi. Nhưng mà tôi không tập trung được, cậu hát nhỏ thôi nhé.
Mizuto: Thế thì còn ý nghĩa gì nữa……
Yume: ………………………………
Mizuto: ………Ngủ rồi à?
Yume: …………suuu
Mizuto: Thiệt hả trời……Chả phòng bị gì luôn
Yume: ……Ưn ưn……Ưn~~……
Mizuto: (Mừng vì mình bây giờ đã quen với việc sống chung……Nhưng nhỏ này chẳng phải hơi lơ đễnh quá rồi à?)
Mizuto: (……Để cho cô ta thấy một lần bị bẽ mặt mới được ha)
Yume: ……Ưn ưn~……
Mizuto: ……Tôi đã bảo cô chuẩn bị tinh thần rồi còn gì
Yume: ……Cả cậu đấy, đã nói là chuẩn bị tinh thần rồi đúng chứ?
Mizuto: ……Ể?
Yume: Bây giờ, cậu đang tính làm gì đấy?
Mizuto: Không, có làm gì đâu?
Yume: Đã cố gắng nhịn thật ha? Giỏi lắm giỏi lắm♪
Mizuto: Chết tiệt~……Nếu như tôi không nhịn được thì cô tính thế nào đấy?
Yume: Tới lúc đó thì......Ừ thì, tới lúc đó tính.
Yume: (Đã bảo là đã chuẩn bị tinh thần rồi mà, đồ ngốc……)
「Ấm quá mà, có sao đâu?」
Isana: Ư ư~~……
Mizuto: Sao đấy?
Isana: Dạo này đột nhiên trời trở lạnh hơn rồi nhỉ~……
Mizuto: Thì đúng rồi. Có lẽ cũng đã đến lúc cậu cất cái áo tay ngắn được rồi đấy.
Isana: Tớ lúc nào cũng thay đổi quần áo theo mùa trễ lắm~. Lúc nhận ra thì chỉ còn mỗi một mình mình mặc quần áo mùa hè……
Mizuto: Àà, hiểu mà. Bình thường thì chẳng lo nghĩ gì đến mấy chuyện quần áo đâu ha.
Isana: Phải ha! Nóng quá thì cởi ra cũng được, nhưng lạnh quá thì chỉ còn cách chịu đựng thôi……
Isana: ……Ư~n
Isana: ………………(xáp xáp)
Mizuto: ……Tại sao lại xáp lại gần đây?
Isana: Tại ấm~???? ♡
Mizuto: Đừng có xem người khác là lò sưởi giùm cái.
Isana: Có sao đâu nè~. Là mùa mà khiến người ta trở nên thích da của người khác đó~?
Mizuto: Với tôi không có mùa đó đâu nhé.
Isana: Sao cậu lạnh lùng thế. Vậy mà cánh tay lại ấm như thế này mới chết. Chọt chọt
Mizuto: Đừng có chọt. Tôi tính tiền cậu đấy.
Isana: Vậy thì trao đổi đồng giá đi. Cậu cũng chọt tớ lại đi~
Mizuto: ……Trao đổi đồng giá như thế ổn không đấy.
Isana: Ể? Ổn chứ sao không?
Mizuto: Thế hả……
Mizuto: (……Thỉnh thoảng đề phòng cũng tốt hơn)
Mizuto: Vậy không khách sáo……(Chọt cánh tay……)
Isana: Mời mời
Mizuto: (Chọt hông……)
Isana: Nhột quá à nha~
Mizuto: (Kế đến thì……)
Isana: ………………………
Mizuto: ……………………….
Isana: ………………………Ưn ư~
Mizuto: A, xin lỗi.
Isana: Không sao……fư fư
Mizuto: Gì đấy……
Isana: ……Ecchi
Mizuto: ……………………
Mizuto: Không, chỉ xương sườn thôi mà, đừng có tỏa ra vẻ như mình người lớn như thế.
Isana: Thích mà còn bày đặt……Á đau~!?
「Dậy thì đi đôi với nhẫn nhịn」
Akatsuki: ~~♪
Kogure: Oi
Akatsuki: ~~♪
Kogure: Oi, KORA
Akatsuki: Hya~!? Này, đừng có giật tai nghe ra chứ!
Kogure: Anh đang nói chuyện với em đấy, nên tắt nhạc……
Kogure: ……Mà cái quái này chẳng phải là âm thanh lửa trại à. Có phải là thứ để vừa nghe vừa ngâm nga đâu.
Akatsuki: Có sao đâu. Thoải mái là được~!
Kogure: Cảm thấy bóng tối trong con tim đang dâng trào......Mà thôi sao cũng được.
Kogure: Mà chẳng phải dạo này em quen hơi với nhà anh hơi quá à?
Akatsuki: Chẳng phải từ xưa đã vậy rồi à.
Kogure: Ừ thì là thế......
Akatsuki: Sao vậy hả~? Bộ có cái luật nào cấm không cho sang nhà hàng xóm tắm, bước ra chỉ quấn mỗi cái khăn và sau đó nghịch điện thoại à?
Kogure: Hỏi ngược lại nhé, bộ không có nghi vấn giề à, nghi vấn đấy.
Akatsuki: Hả~? Gì cơ? Anh đang bảo em phải đề phòng hơn à? Cho đến bây giờ? Với anh? Ahahaha
Kogure: Không có đùa đâu đấy, đừng có cười giả tạo nữa. Chẳng còn là con nít đâu nên ít nhất cũng phải ăn mặc vào đi chứ.
Akatsuki: Chẳng phải với anh thì bộ dạng này là đủ quá rồi hay sao
Akatsuki: ......A~. Hay là tại cái đó? Hứng lên rồi à? Vậy mà lúc nào cũng khinh thường cái cơ thể nhỏ nhắn gầy gò này?
Kogure: Làm gì có, đồ ngốc.
Akatsuki: A, xin lỗi nhé~. Phong cách lùn mà chất lượng thế này! Xin lỗi vì đã khiến anh kích thích tình dục nhé!
Kogure: ......Em, mà nói như thế nữa thì......
Akatsuki: Thì có sao đâu?
Kogure: Hả?
Akatsuki: Chân này, đùi này, mông này,......Mà~ cả ngực cũng được. Nếu anh muốn sờ thì cứ sờ?......Đã lâu lắm rồi, có lẽ cũng hơi mẫn cảm chăng?
Kogure: ......Tưởng dễ bị dính câu à.
Akatsuki: Tiếc thật ta~. Nếu là Ko~kun thì có sờ em đi nữa, em cũng không cảm thấy khó chịu đâu.
Kogure: Ồn quá. Mặc quần áo vào lẹ giùm cái, cảm lạnh bây giờ đấy!
Akatsuki: Rồi rồi, hiểu rồi~
Akatsuki: .............Người hứng lên là em mới đúng này, đồ ngốc.