“Chuyến khảo sát sẽ được sắp xếp khởi hành trong hai ngày nữa. Nếu cần gì, xin hãy gọi Tanya để cô ấy chuẩn bị. Tanya, phiền cô làm công tác chuẩn bị nhé.”
“Tôi đã hiểu.”
“Thêm nữa, ai đó có thể liên hệ cho Moneda không?”
“Moneda sao?”
“Đúng vậy. Nếu tôi nhớ không lầm thì anh ta hiện đang làm ở thương hội?
Thương hội, như tên gọi của nó, là một tổ chức nơi hội tụ các cửa hàng lại với nhau. Nó cũng tương tự như ở Nhật Bản thời Chiến Quốc.
Moneda cũng là một trong những đứa trẻ mà tôi đã mang về, nhưng khi tôi nhập học thì anh ta đã tham gia vào thương hội.
“Đúng vậy, tên đó hẳn đang đảm nhiệm chức kế toán… Tôi sẽ liên lạc với anh ta.”
“Vậy thì, Ryle. Việc về Moneda trông cậy ở anh. Nếu có thể, phiền anh đặt một cuộc hẹn với anh ta ngay khi lộ trình của chúng ta gần kết thúc nhé.”
“Tôi hiểu rồi.”
Ba người rời đi sau khi tôi giải thích rõ từng chi tiết cho chuyến đi sắp tới. Đúng lúc đó, Sebastian bước vào với tất cả những tài liệu tôi cần, và tôi bắt đầu đọc mọi thứ.
Thật ra thì khi còn sống, tôi đang làm việc tại một phòng thu thuế ở Nhật. Nhờ thế mà tôi khá thành thạo trong việc đọc các báo cáo về thu nhập và chi tiêu, cũng như các tài liệu tương tự. Tôi có thể nắm bắt kịp các số liệu này mà không gặp vấn đề gì.
“…Tiểu thư, đã đến giờ dùng bữa trưa rồi ạ.”
“…Ồ, đã đến giờ rồi à?”
Thời gian cứ trôi đến bữa trưa lúc nào chẳng hay. Dù vậy, tôi rất biết ơn vì có người chuẩn bị tốt mọi thứ. Nói thật thì kiếp trước tôi bận đến mức chẳng có thời gian để ăn một bữa đúng nghĩa.
Sau khi nhanh chóng dùng xong bữa trưa, tôi lập tức quay lại làm việc. …A, tôi đã ăn uống tử tế và không quên chế độ ăn kiêng của mình. Bởi nếu bạn bận quá thì có khi bạn cũng sẽ quên luôn cơn đói.
****
Tên tôi là Tanya. Tôi không có họ. Tôi cũng không quan tâm lắm về việc bản thân là một thường dân bởi tôi cũng từng là một công dân sinh sống trong khu ổ chuột.
Dù mang xuất thân như thế nhưng không biết vì lý do gì mà hiện tại tôi được trao trọng trách phục vụ cho tiểu thư nhà công tước. Từ cảnh mỗi ngày đều phải lo lắng hôm nay mình sẽ ăn gì hay ngày mai liệu có đến không, bỗng chốc xoay chuyển thành như hiện tại… Trong quá khứ, có trong mơ tôi cũng không nghĩ tới mình sẽ được như ngày hôm nay.
Người tôi đang phục vụ, tiểu thư Iris, là một thiếu nữ quý tộc nhưng đôi khi lại bộc lộ vẻ ngây thơ của mình.
Nếu có ai hỏi tại sao một kẻ như tôi lại được phục vụ cho một gia đình quyền lực và nổi tiếng nhất Đế đô, thì đây chính là ý tưởng bất chợt của tiểu thư. Dù thế, tôi vô cùng biết ơn sự bốc đồng nhất thời này. Bởi tôi được tiểu thư cứu sống khỏi bờ vực cái chết… Và chỉ lý do thế thôi là đã quá đủ.
Nhưng tiểu thư lại nói tôi rất “quan trọng” và đối xử với tôi như một người bạn, tôi vô cùng biết ơn vì điều này… Vì thế, tôi nghĩ rằng tôi cần tận tâm phục vụ cho tiểu thư. Tiểu thư đã trao cho một sự tồn tại không quan trọng như tôi đây một lý do để tiếp tục sống.
Thế mà, lần này, hôn ước quan trọng của tiểu thư lại bị hủy bỏ bởi một gã đáng ghét.
Thật khó có thể tưởng được một kẻ như thế lại là người hoàng tộc.
Không hiểu được sự tuyệt vời của tiểu thư đã đành, hắn không những đi yêu đứa con gái của nhà nam tước và đối xử bất công với tiểu thư nhà công tước, mà còn buông lời nhục mạ tiểu thư giữa đám đông hàng trăm người. Đây là một điều không thể tha thứ.
Tuy nhiên, khi tiểu thư trở về nhà, trông cô ấy có vẻ vô cùng thoải mái. Hả? Tôi đã nghĩ tiểu thư vô cùng yêu hắn ta, và bởi vì cô ấy trông có vẻ quyết tâm bằng được, tôi tự hỏi liệu mình có hiểu điều gì sai hay không… Nhưng nghĩ lại thì, không có lý do gì để tiểu thư phải vương vấn tình cảm hay hối tiếc về hắn ta cả.
Bởi tôi không rõ ông chủ đã phản ứng ra sao, nhưng ông ấy đã sắp xếp thời gian rảnh để gặp tiểu thư. Xin hãy thể hiện tốt nhất. Dù cho tiểu thư có bị đưa đi đến cùng trời cuối đất, tôi cũng sẽ theo cô đến cùng.
May mắn thay, ngoài bị cấm túc tại nhà ở lãnh thổ, tiểu thư không bị trách mắng gì.
Nhưng mà, thay vì thấy nhẹ nhõm, tôi lại có chút kinh ngạc khi thấy vấn đề được giải quyết ổn thỏa vô cùng nhanh chóng… Tiểu thư, sẽ trở thành lãnh chúa?
Cả ông chủ nữa, tôi không biết ngài ấy đã nghĩ gì trong đầu. Lúc mới hay tin tôi còn không tin vào tai mình nữa mà.
Tiểu thư của tôi là một người phụ nữ đầy học thức xứng với cái danh quý tộc. Dù chưa được tận mắt chứng kiến, nhưng trực giác bảo tôi rằng kết quả cuối cùng sẽ là như thế.
Dù gì thì, lịch học từ nhỏ của tiếu thư đã luôn là về lễ nghi. Và ở học viện, những môn học là Số học, Thi ca, Ngữ văn, Lịch sử, Địa lý và những môn đại khái khác.
Chắc chắn rằng tiểu thư sẽ thành công ở mọi mặt…
Tiểu thư hướng dẫn tôi từng chút một, và hiện tại thì cô ấy đang đọc những tư liệu mà Sebastian đã đưa cho.
Tôi đã nhìn lướt qua một tờ trong số đó và lập tức bị choáng ngợp bởi đống số liệu, nhưng cô ấy thì khác, không biết tiểu thư có phải đang đọc chúng với tốc độ cực nhanh hay không.
Đôi khi, cô ấy sẽ ghi gì đó vào sổ tay, và nó khiến tôi nhận ra rằng cô ấy đã thật sự đọc chúng.
Đúng như tôi nghĩ, so với tôi thì tiểu thư là người sâu không lường được.
Thế nhưng, tiểu thư trông có vẻ quá nhập tâm mà quên tất cả mọi thứ xung quanh, tôi sẽ nhắc tiểu thư nghỉ ngơi đúng giờ để cô ấy không tự làm quá tải bản thân.