Trôi qua lâu như vậy, có lẽ mọi người đã không còn nhớ đến cái tên "Chu Xuân Miên".
Cái tên trước đây khiến ai cũng phải nhíu mày khinh bỉ.
Chu Xuân Miên, cô gái có số phận "Bảy nổi ba chìm".
Cô gái có nhan sắc ma chê quỷ hờn.
Nhưng nhân cách của cô tốt đẹp hơn bao giờ hết.
Nhan sắc vốn dĩ chính là một thứ vô cùng mơ hồ, con người dù có xinh đẹp đến mấy, theo sự lu mờ của thời gian nó cũng sẽ phai nhạt.
Nhân cách mới là thứ đáng để trân quý.
Cuối tuần này, tại Trần gia có tổ chức một bữa tiệc để chúc mừng cho thành tích mà công ty Trần thị đạt được.
Trần Hạo cứ loay hoay mãi với việc bày trí nơi tổ chức tiệc.
Còn Thiên Vân lại ăn không ngồi rồi, hết đi shopping thì xem ti vi, không thì lướt điện thoại.
Có vẻ cuộc sống của ả ta bây giờ rất đỗi tự do tự tại, rất sung sướng.
Ả không cần làm gì, kể cả việc nấu cơm rửa bát.
Những công việc ấy đã có Trần Hạo và những người giúp việc trong nhà chăm lo.
Ả chỉ việc ăn, tối đến lại phục vụ cho Trần Hạo.
Trần Hạo rất muốn có con với ả, nhưng thử nghĩ xem, một người như hắn đủ tư cách để làm ba của con ả?
Thiên Vân cũng chỉ vì tiền và làm nhiệm vụ nên mới cưới hắn, nói gì tới yêu đương ở đây?
Người ả thầm ngưỡng mộ bây giờ chính là Nhị thiếu gia, Trần Gia Khánh.
Phải nói thật, Trần Hạo còn thua gấp vạn lần người em trai này của hắn.
Ả phải nhanh chóng nghĩ ra cách để quyến rũ được Gia Khánh, chờ lâu e là...
Về phía Trần Gia Khánh, anh vẫn luôn tìm kiếm tung tích của Chu Xuân Miên.
Nhưng dù cố gắng đến mấy, kết quả nhận lại được chỉ là con số .
Sắp tới phải gác việc tư sang một bên, việc quan trọng nhất bây giờ là không được để Trần gia nghi ngờ về thái độ của anh.
Hãy cứ bình tĩnh, mọi việc sẽ có cách giải quyết.
[....]
Ba ngày nữa trôi qua, Trần gia lúc bấy giờ đã chật kín từ trong ra ngoài.
Bữa tiệc hôm nay có rất nhiều vị Tổng Giám đốc của các công ty tập đoàn lớn trong nước đến chung vui.
Đêm nay còn có một vị khách mời đặc biệt, chính là Chủ tịch của công ty tập đoàn lớn bên nước Mỹ.
Nghe nói vị chủ tịch này rất tài cao, thành lập sự nghiệp chỉ trong vòng năm mà đã vươn tới tầm thế giới.
Tiếng lành đồn xa, ai nấy nghe thấy đều chạy đến Trần gia, chủ yếu muốn giao lưu với vị chủ tịch ấy một lần.
Nếu may mắn, lại có thể cùng hợp tác.
Chiếc Mercedes AMG GT R Coupe sang trọng dừng trước đám phóng viên ngoài cổng lớn, cánh cửa màu xám mở ra.
Quý ông trong bộ vest lịch lãm lãnh đạm bước xuống xe.
Anh hạ nhẹ cặp kính râm xuống, nhìn vào nơi tiệc tùng đông đúc trước mắt, trong lòng dấy lên nổi khinh bỉ.
Những kẻ này trước kia luôn đối xử tệ bạc với Tiểu Chu của anh.
Giờ đây không mảy may nhớ đến chút gì đó về cô nữa, mà lại vui cười ăn tiệc như vậy.
Cứ vui vẻ đi, ngày tàn của họ sắp tới rồi.
Trần Gia Khánh hiên ngang bước lên thảm đỏ đi vào Trần gia.
Nhìn thấy anh, Trần Hạo lập tức cười khoái chí, lớn giọng.
" Em trai yêu dấu của anh tới rồi à? Mau lại đây chung vui với mọi người! "
Nghe giọng điệu của hắn ngọt xớt, khiến anh da gà da vịt nổi đầy người.
Anh khẽ cười, đảo mắt nhìn quanh, dường như ai nấy đều đang chú ý về phía anh.
Bầu không khí đang nhộn nhịp bỗng im bặt.
Một tiểu thư khẽ lên tiếng.
" Không ngờ Nhị thiếu gia của nhà này lại tuấn tú đến vậy. "
Một người khác lên tiếng, chất giọng có vẻ nhỏ hơn.
" Nhìn Nhị thiếu gia còn hơn hẳn Đại thiếu gia Trần Hạo. "
Họ cứ nghĩ không ai nghe thấy, nhưng tất cả những lời lẽ kia đã lọt vào tai của Trần Hạo.
Sự vui vẻ trên mặt hắn từ từ tan biến, sự tức giận ùa đến, một dòng máu nóng chảy ngược lên, khiến khuôn mặt hắn đỏ bừng.
Gia Khánh thầm đắc ý trước tình huống này.
Bên ngoài đang im lặng thì bỗng những tiếng chụp ảnh của các phóng viên báo chí lại một lần nữa nổi lên liên hồi.
Một chiếc Bugatti La Voatio Noire dừng trước đám đông, với thiết kế bắt mắt sang trọng của xe khiến cho dường như tất cả mọi người đều phải ngỡ ngàng.
Ai chả biết Bugatti La Voatio Noire có giá đắt nhất thế giới là , triệu USD?
Đến nay vẫn chưa có ai sở hữu nó.
Giờ đây bọn họ lại được nhìn thấy tận mắt chiếc siêu xe này, quả thật có một không hai.
Từ trong xe bước ra là một cô gái trong bộ đầm trễ vai bó sát màu đỏ đô rực rỡ, đường cong mềm mại của cơ thể hiện ra rõ rệt.
Mái tóc dài nhuộm nâu tây óng mượt, cùng nước da trắng hồng mịn màng khiến ai nấy đều phải há hốc mồm.
Cô gái nâng nhẹ cặp kính đen xuống, đôi mắt sắc sảo màu đen tuyền hiện ra.
Cô đảo mắt nhìn quanh, khóe môi chúm chím khẽ cười.
Cô cao lãnh bước thẳng về phía trước.
Từng bước đi giống như từng mảng kí ức ùa về xuyên thẳng vào tâm can cô, nhưng cô đã không còn thấy đau đớn nữa.
[....]
Còn!