Trình Vân ngơ ngác cả tuần này vì những hành động lạ thường của Vũ Thành ,cả Vũ Gia bây giờ lại vô cùng khiêm trang lễ phục
Thức ăn đều là món chay đến tối cả nhà sẽ tụm lại trước cổng lớn ngồi thiền đọc kinh phật và hơn thế nữa cuối tuần đều đều Vũ Thành sẽ đưa Trình Vân lên chùa vái láy niệm chú từ bi hơn hai tiếng
Mặc dù không hiểu chuyện mà Vũ Thành làm nhưng cô vẫn nguyện ý làm theo dù sao gửi gắm tâm hồn mình vào cửa phật , miệng niệm chú từ bi là điều tốt
Và hơn thế nữa cứ mỗi lần niệm chú từ bi Trình Vân lại sẽ được ngắm nhìn nét thanh tĩnh sâu trong tâm hồn của Vũ Thành , nét trầm tĩnh ấy không phải ai muốn có là có được
" Anh định như thế này đến bao giờ ''
Trình Vân ngoan ngoãn ngồi thiền bên cạnh Vũ Thành , nói ngồi thiền cho ngoa chứ điệu bộ vẫn lười nhác người hơi dựa vào Tiểu Hổ
Còn Vũ Thành lại vô cùng nghiêm túc thân như gỗ bất động , mặt thì lạnh băng không chút cảm xúc
" tháng ngày ''
Cô hơi há hốc mồm nhìn sang anh , tháng ngày mà bây giờ dự đến ngày sinh còn tận tới tháng
Cứ cho là những đồ ăn chay được bác quản gia chế biến ngon lành hấp dẫn nhưng Trình Vân chẳng mấy hảo đồ chay
" Ngoan ''
Thanh âm dịu nhẹ của Vũ Thành làm đáy lòng cô có chút vui vẻ , như vậy cũng không tồi tối nào vẫn có thể ngồi cạnh bên ngắm nhìn nét đẹp thanh tĩnh này của anh thì tâm tình chẳng đến nổi không được vui
Kết thúc ngồi thiền cũng là lúc ăn tối mà sớm chiều Trình Vân được Vũ Thành bồi bổ cho chén súp hảo hạng nên giờ làm gì có bụng để ăn ,
Ngồi khoanh chân trên ghế trên tay với hộp bánh quy , vui vẻ xem phim được chiếu trên màn hình ti vi
" Dạo này anh ăn nhiều như thế , có tăng cân không nhỉ ''
Tuy nói không nghén không cảm thấy mệt mỏi nhưng lại là chứng thèm ăn phát tiết , kể khi đêm khuya đều sẽ phát cơm thèm nên vì thế hầu như trong nhà đều được dự trữ tất cả đồ ăn vặt này kia
Tật xấu của cô hiện tại chính là thèm được một lúc ăn được một nửa rồi lại ngán cho nên nửa dư còn lại sẽ đem đi nhồi nhét vào bụng của Vũ Thành
Anh tất nhiên đều chiều cô vô điều kiện không một lời từ chối !
" Vẫn ổn không đến nỗi tăng cân đâu ''
Vũ Thành dịu dàng nhéo nhẹ chóp mũi của Trình Vân rồi lại nhìn xuống bụng đang có một thiên thần đang ngọ nguậy trong đấy
" Đi ngủ thôi ''
Nhìn đồng hồ bây giờ đã giờ cô vội vàng kéo tay Vũ Thành rời đi , suốt bốn tiếng ngồi xem phim miết mà quên ngó đến giờ giấc vậy mà người đàn ông bên cạnh chẳng thèm nhắc đến
Không phải thường ngày khắc khe với Trình Vân về giờ giấc ngủ lắm sao , nào là trưa phải ngủ đúng tiếng , tối phải ngủ trước giờ
Không chỉ ngủ thôi mà còn đến việc ăn phải lên kế hoạch rõ ràng
Trong lòng thầm nghĩ có vẻ như mang con của vị tổng tài cao cao tại thường quyền cao chức trọng đều phải vậy sao ? Dù sao cũng là con nối dỗi kia mà
Thời gian cứ vậy mà dần trôi qua việc ăn chay ngồi thiền , cuối tuần đến chùa niệm chú từ bi vái lạy phật quan tâm diễn ra như thói quen thường ngày ,
Dạo gần đây Vũ Thị đều hăng say đầu tư vào mấy việc từ thiện xây công đức cho chùa hay góp tiền vào mấy quỹ gì đó cho trẻ nhỏ trong nhà tình thương
" Không biết con trai hay con gái đây ''
Lần khám định kỳ này có vẻ như Trình Vân trông chờ hơn những tháng trước , theo như Cao Trí nói tháng này đã có thể nhìn rõ được giới tính của đứa trẻ nên trong lòng có chút mong chờ
Cho dù Vũ Thành luôn miệng rằng trai hay gái không quan trọng , gái hay trai thì đều là dòng máu của Vũ Gia nhưng chút gì đấy trong lòng vẫn mong đứa con đầu tiên sẽ là trai
" Chúc mừng cậu nhé Vũ Thành , là một nhóc trai đấy ''
Cao Trí cầm giấy siêu âm khám hóng hớt vui cười đưa đến trước mặt Vũ Thành , tiến độ của Lão Tam này còn nhanh hơn cả ba người kia
" Cơ thể của phu nhân rất tốt nên cậu yên tâm đi chỉ cần làm theo chế độ mà tôi đưa ra là được ''
Nghe xong lời nói ấy của Cao Trí thì mới có thể an tâm thở phào nhẹ nhõm , cơ thể tốt thì sẽ không sao bây giờ cái thai càng lớn thì Trình Vân càng nặng người hơn , đêm nào ngủ cũng chằn chọc mãi mới có thể đi sâu vào giấc
Thời gian vậy mà nhanh vô cùng , chỉ còn mấy tháng nữa thôi đã vào đầu mùa hè cũng nhanh thôi là đã đến ngày mà Trình Vân bước đến bên đời anh
" Là con trai đó Thành Thành ,
Vậy nó sẽ là Vũ Thái hay Vũ Thanh An đây ''
" Em thích tên nào thì lấy tên nấy ''
Nhìn được dáng vẻ phấn khích này của Trình Vân lòng anh cũng thêm vui sướng , có vẻ như nha đầu nhỏ này đã bắt đầu trở thành một người mẹ bỉm rồi đấy , mẹ bỉm bố bỉm nghe thôi đã thấy nôn nao
" Vậy lấy tên Vũ Thanh An đi he ,
Thanh là Thanh Tĩnh , An trong bình an , an yên ''
" Mong nó có thể giống như anh ''
Trình Vân đặt bàn tay mình lên bụng đã nhô to lên vuốt ve vài cái thì đã thấy được cảm nhận nhẹ từ đứa trẻ đang ngọ nguậy trong bụng
Ha , có vẻ như nó rất thích cái tên này hoặc nó thích khi nghe cô nhắc đến ba nó
" Anh lại muốn nó có thể giống em ,
Đơn thuần , trong sáng , thanh khiết như anh thì ....quá bi ai đi ''
Tất nhiên người bố nào cũng muốn con trai mình sẽ là một bản sao của mình nhưng quá khứ của anh , con người anh quá bi ai , phải như mẹ nó trong sáng đơn thuần thì sẽ tốt hơn
" Nói bậy ,
Ai nói bi ai hả ?
Ai mà chẳng có quá khứ không phải bây giờ tốt hơn rồi sao ? Nó là con trai con trai đấy ...phải cường tráng mạnh mẽ như ba nó ...khi nào con gái đi thì muốn gì muốn ? Em mà nghe anh nói như thế này trước mặt con thì đừng trách em ''
Trình Vân như vẻ giận dỗi đánh mạnh vào người của Vũ Thành , không biết học từ ai mà bây giờ mở miệng ra đều mấy lời không đâu vào đâu
" Anh sao thế hả ,
Từ khi từ cửa phòng sư thầy ra là anh liền thay đổi không còn Thành Thành mà trước kia em biết nữa , không phải em đã nói có chuyện gì khó khăn .....thì cùng nhau vượt qua sao ''
Nhìn thấy giọt nước mắt cô rơi xuống anh liền hốt hoảng bế cô vào lòng dịu dàng hôn lên khoé mắt ,
Vũ Thành cũng nhận ra từ lúc đấy mình đã thay đổi hơi lệch lạc không còn một Vũ Thành suy nghĩ quyết đoán , ngay thẳng nữa
Có lẽ vì bầu tâm sự không chổ chút ấy nên đã khiến tâm tư anh dần khác đi
" Anh xin lỗi ,
Sư thầy nói với anh có thể em và con một sống một còn .....''
Trình Vân mơ màng nhìn qua anh , thì ra vì câu nói này mới khiến Vũ Thành trong suốt tháng nay bần thần thay đổi mọi thứ trong Vũ Gia cho đến bản thân mình là vì sợ Trình Vân rời xa anh
" Ai làm mẹ đều sẽ phải trải qua cửa sinh cửa tử nhưng sức khoẻ em như thế nào , em là người hiểu rõ nhất , em tuyệt đối sẽ không rời xa anh cho nên trước kia và sau này anh như thế nào thì hãy như thế , có được không hả ''