CHƯƠNG 2186
Trần Diễm An chăm chú nhìn anh một lúc lâu rồi mới chịu gật đầu: “Được, em đồng ý…”
Không cần phải hỏi lúc này trong lòng Quý Hướng Không cảm thấy thế nào, bởi anh thật sự rất vui mừng!
Một tay ôm Huyền Diệp, tay kia ôm lấy Trần Diễm An mà xoay vòng quanh.
Không biết lần này có bị tính là quá xúc động không, nhưng Trần Diễm An tin là cô đã tỉnh táo và lí trí hơn lần đầu tiên nhiều lắm.
“Anh muốn tổ chức lễ cưới, một lễ cưới long trọng, trang trọng và náo nhiệt hơn trước. Em muốn gì anh đều sẽ cho em, anh muốn để lại trong em những kí ức tốt đẹp nhất!”
“Không cần, đơn giản thôi, cũng không cần mời khách khứa gì nhiều, chỉ cần mời những người bạn thân thiết và người nhà là được, còn lại thì không cần đâu!”
Quý Hướng Không không chịu.
Anh không đồng ý với suy nghĩ đơn giản đó của cô, phải long trọng, anh phải quét hết nhưng đau buồn ấm ức trước đây trong cô.
Nhưng Trần Diễm An lại nói thế này: “Sống trên đời làm gì có chuyện chỉ có kí ức đẹp, trong lòng có sẹo cũng tốt mà. Có thể sau đó em còn phải chịu đựng những vết thương như thế nữa, càng hạnh phúc thì khi gặp phải sẽ càng đau đớn thôi.”
“Anh sẽ không như thế đâu! Không bao giờ!”
“Vậy thì em muốn tổ chức đơn giản thôi. Lần trước long trọng lắm rồi nên lần này đơn giản thôi là được, nếu không thì hủy!”
Quý Hướng Không vừa nghe đến chữ hủy thì nhận thua. Hôm nay khó khăn lắm mới làm cô đồng ý thì sao mà hủy được? Không thể hủy!
Thế nên cô muốn sao thì làm theo vậy thôi, cô muốn làm gì, muốn làm thế nào cũng nghe theo cô hết.
Chỉ cần cô đồng ý kết hôn thì kết hôn như thế nào và bằng cách gì cũng có sao đâu?
Buổi trưa, khi đến nhà hàng thì Âu Dương Tư đã đến rồi.
Thấy Quý Hướng Không, trong lòng anh ta rất bất mãn như thể một ngọn lửa đang bùng cháy: “Ăn cơm thôi mà sao anh ta cũng theo đến vậy?”
“Vì tôi thích anh!” Quý Hướng Không ôm Huyền Diệp và ngồi xuống chỗ ngồi đối diện với anh ta, môi thì mỉm cười.
Âu Dương Tư cảm thấy anh không bình thường. Sao nụ cười hôm nay kì quặc thế nhỉ, lại còn nói thích anh ta, ha ha, hay thần kinh có vấn đề gì rồi?
“Thôi đừng! Anh đừng có thích tôi! Tôi không thích anh chút nào cả, biết chưa? Tôi ghét anh lắm, cực kì ghét anh. Anh cướp nhiều thứ của tôi thế mà còn nói thích tôi à, anh ấy à!”
Lúc này tâm trạng của Quý Hướng Không rất tốt, tốt như sắp phóng pháo hoa vậy, thế nên Âu Dương Tư có nói gì anh cũng không quan tâm và không để ý.
Không để ý đến anh nữa, Âu Dương Tư nhìn sang Trần Diễm An và hỏi định ở lại nước M bao lâu.
Vừa hay đợt này anh ta rất rảnh, có thể ở cùng cô và Huyền Diệp, họ có thể ở cùng nhau trong căn biệt thự trước đây.
“Nói cho anh biết một tin vui với tôi nhưng lại là tin siêu xấu cho anh, chúng tôi sắp kết hôn rồi.” Quý Hướng Không nhìn Âu Dương Tư.