Cô Vợ Cưng Sủng Của Hắc Đế

chương 638

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương

Một nhân viên phục vụ rượu mặc áo sơ mi trắng vest đen từ bên trong đi ra, nhìn thấy Giang Ninh Phiến bèn nói: “Ban ngày chúng tôi không kinh doanh, buổi tối cô lại đến.”

Vừa dứt lời, tầm mắt của gã ta chậm rãi di chuyển từ chân cô lên trên, con ngươi đảo quanh, vuốt vuốt cằm, đầu lưỡi liếm liếm môi: “Người đẹp, ban ngày muốn đi vào cũng được, chỉ cần cô … Ah.”

Gã ta còn chưa dứt lời, Giang Ninh Phiến lạnh lùng liếc nhìn gã ta một cái, nắm chặt tay gã ta nhanh chóng ấn về phía sau, ấn gã ta lên tường, khiến cho gã ta dán vào tường.

“A a a a…”

Nhân viên pha rượu đau đến mức hét lên, tay của gã ta bị Giang Ninh Phiến ấn ngược lên lưng, đau đến mức muốn chết.

Một đám nhân viên đang trực ở bên cạnh thấy thế muốn đi lên.

Giang Ninh Phiến một tay giữ người phục vụ rượu, một tay lấy thẻ cảnh sát ra khỏi người: “Có biết tội quấy rối nữ cảnh sát phải chịu mức án bao lâu không?”

“Cảnh sát?” Nhân viên pha rượu sững sờ, vội vàng nói: “Cảnh sát cảnh sát, tôi sai tôi sai rồi, tôi có mắt không biết Thái Sơn.”

Mẹ, dáng người nóng bỏng như vậy làm cái gì không làm lại làm nữ cảnh sát.

“Tôi muốn gặp Hạng Chí Viễn.” Giang Ninh Phiến lạnh lùng nói.

“Vậy, vậy tôi đi báo cho cậu chủ một tiếng. Đau quá, cô cảnh sát, cô buông tay trước đi.” Nhân viên pha rượu đau đến mức sắc mặt trắng bệch.

“Bây giờ tôi nghi ngờ anh ta có liên quan đến một vụ án, cảnh sát làm việc, không cần anh thông báo.”

Giang Ninh Phiến lạnh lùng nói xong, đẩy gã ta sang một bên rồi đi thẳng vào trong.

Một đám nhân viên thấy thế lập tức vây quanh Giang Ninh Phiến, không cho cô đi vào.

Giang Ninh Phiến nhanh chóng đi xuyên qua giữa hai tên nhân viên, nhanh chóng bước vào cửa, dùng sức đóng cửa lại, trực tiếp chặn một đám người ở bên ngoài.

Hộp đêm Thánh Đình rộng lớn mà lại vắng vẻ vào ban ngày.

Giang Ninh Phiến vừa bước vào, một số nhân viên nhàn rỗi lập tức đi tới, cô lười lôi thôi dài dòng nên trực tiếp lấy thẻ cảnh sát ra.

Không giống như đám tay chân hung ác của Hạng Chí Viễn, đám nhân viên này cũng không dám làm gì cảnh sát, toàn bộ đều lui về.

“Hạng Chí Viễn ở phòng nào?”

Giang Ninh Phiến hỏi.

Không ai dám trả lời, chỉ có một người theo bản năng liếc nhìn lên lầu.

Giang Ninh Phiến bước lên cầu thang đi lên lầu, bên ngoài một căn phòng riêng, cô nhìn thấy Cô Minh Thành và mấy tên đàn em đứng ở nơi đó, Cô Minh Thành đang đùa nghịch mái tóc của mình: “Nhuộm vàng tốt hơn hay là nhuộm đen tốt hơn? Mấy người nói xem, nhuộm như thế nào mới có thể làm cho tôi trông trẻ hơn.”

“…”

Giang Ninh Phiến đi qua.

Cô Minh Thành vừa chú ý tới cô, Giang Ninh Phiến đã đẩy cửa phòng ra rồi đi vào, sắc mặt của Cô Minh Thành đen lại, đây là coi anh ta như người vô hình hay sao?

Truyện Chữ Hay