Lục Hạo nghe xong điện thoại vẫn còn đang mơ hồ chưa hiểu chuyện gì nhưng mà nghe giọng của Hàn Trạch Dương thì có vẻ như xảy ra chuyện thật rồi, anh vội làm theo lời của Hàn Trạch Dương nói, cho vệ sĩ đi tìm tung tích của Hạ Mộng Di, còn mình thì đi tìm Lăng Hạo Thiên.
Vừa đi tới gần đại sảnh thì thấy Hàn Lạc Vi cùng Vương Giai Kỳ cũng đang đi về phía đại sảnh, anh vội vã chạy tới: "Giai Kỳ, cô có biết Hạo Thiên ở đâu không?"
"Có, anh ấy nói chờ tôi ở đại sảnh! Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì sao?"
"Mẹ của Lăng Diệp mất tích rồi!"
"Hả?"
"Hả?"
Cả hai cô gái cùng thốt lên.
"Không còn thời gian nữa, cô mau đi tìm Hạo Thiên nói cậu ta tới giúp mẹ Trạch Dương ổn định khách mời! Tôi đi tìm Trạch Dương hỏi rõ tình hình sau đó sẽ tìm cách giải quyết!"
"Được! Tôi lập tức đi tìm Hạo Thiên!" Vương Giai Kỳ nói xong lập tức đi về phía đại sảnh.
Hàn Lạc Vi ở bên cạnh cắn môi suy nghĩ một chút sau đó hướng về phía Lục Hạo nói: "Vậy, em đi cùng với anh!" Mặc dù cô muốn tránh anh nhưng mà chuyện này khá nghiêm trọng vì vậy cô cũng muốn đi xem tình hình xem sao.
"Ừ!" Lục Hạo trả lời một câu sau đó cất bước đi tới phòng trang điểm.
Hàn Lạc Vi đi theo phía sau anh lặng lẽ liếc nhìn bóng lưng của anh.
Ở trong phòng trang điểm Bạch Lăng Diệp lúc này đã lo lắng đến mức đứng ngồi không yên, lúc này Cố Thành cũng đã biết tin và đi tới: "Lăng Diệp, tình hình sao rồi? Bác gái mất tích từ khi nào?"
Hàn Trạch Dương thấy Cố Thành thì hơi hơi nhíu mày, nhưng mà bây giờ chuyện quan trọng nhất vẫn là tìm được mẹ của Lăng Diệp, anh không nên để ý những chuyện nhỏ nhặt như vậy.
"Cố Thành, cậu tới rồi, mau! Giúp tôi điều tra camera ở khách sạn, còn có các khu vực lân cận nữa, nếu có manh mối gì lập tức phải báo với tôi ngay!"
"Được!" Cố Thành lập tức nhận lệnh cầm điện thoại đi ra ngoài gọi một cuộc điện thoại.
Một lúc sau, anh trở lại, lúc này Hàn Lạc Vi và Lục Hạo cũng ở trong phòng, anh đi tới đưa cho Bạch Lăng Diệp xem một đoạn video, "Lăng Diệp, bác gái không phải bị bắt cóc mà là có người đưa bác ấy đi!"
Bạch Lăng Diệp cùng Hàn Trạch Dương vội vã xem video, trên video, sau khi Hạ Mộng Di đi ra khỏi cửa nhà vệ sinh nữ thì gặp một người đàn ông, người đàn ông đó nói gì đó với bà, bà liền đi theo người đó. Bạch Lăng Diệp nhíu mày, nếu cô nhớ không nhầm thì dáng người người người đàn ông này khá quen, hình như là đã gặp ở đâu, nhưng mà vì trong video người đàn ông luôn quay lưng về phía camera cho nên cô không nhìn được mặt ông ta mà chỉ nhìn thấy dáng người của ông ta nên cô không chắc chắn lắm.
Riêng Hàn Trạch Dương, sau khi nhìn thấy dáng người của người đàn ông đó thì anh khẽ nhíu mày, siết chặt nắm tay, nếu anh đoán không lầm thì đây chính là quản gia nhà họ Lục, người thân cận bên cạnh của cha anh.
Mà lúc này người của Hàn Trạch Dương cũng vừa báo tin nói có người nhìn thấy Hạ Mộng Di được một người đưa lên một chiếc xe, sau khi nghe được biển số xe thì Hàn Trạch Dương liền siết chặt nắm tay, quả nhiên là ông ta.
Lục Hạo nghe xong cũng liếc nhìn Hàn Trạch Dương, biển số xe mà người vừa rồi nói chính là biển số xe của nhà họ Lục.
"Biển số xe của ba?" Hàn Lạc Vi vừa nghe xong liền bật thốt lên, "Tại sao ba lại cho người đưa mẹ chị dâu đi chứ?"
Lúc này Bạch Lăng Diệp liền phản ứng lại là ba Hàn Trạch Dương đã cho người đến đưa mẹ cô đi, thảo nào cô thấy lại thấy bóng dáng người đàn ông trong video quen như vậy, thì ra ông ta chính là người đã tới tìm cô lúc trước.
Hàn Trạch Dương đứng dậy nhìn Bạch Lăng Diệp: "Lăng Diệp, em yên tâm đi, chuyện này anh nhất định sẽ giải quyết ổn thỏa!"
Nói xong anh xoay người định đi ra cửa.
"Anh định đi đâu?" Bạch Lăng Diệp đứng dậy hướng anh hỏi, "Đi tìm ba anh sao?"
"Đúng vậy!"
"Vậy, em đi cùng anh!"
Cả hai cùng lên xe đi tới nhà cũ nhà họ Hàn, trước khi rời đi, Bạch Lăng Diệp đã kéo Cố Thành ra dặn dò gì đó.
Những người còn lại cũng lần lượt rời khỏi phòng đi đến đại sảnh. Đã quá giờ tổ chức lễ đính hôn, các quan khách cũng đã có chút mất kiên nhẫn, bây giờ bọn họ cần phải ổn định các quan khách, nếu không kịp thì chỉ có thể trực tiếp dời lễ đính hôn lại mà thôi.
Mà Hạ Mộng Di sau khi xuống xe liền được quản gia đưa tới gặp Hàn Dật.
Trong hoa viên của nhà cũ nhà họ Hàn, Hàn Dật đang thong thả thưởng thức trà, còn Tần Minh Trân đang ở phía sau giúp ông xoa bóp vai.
Quản gia dẫn Hạ Mộng Di tới nơi, Hạ Mộng Di nhìn hai người trước mặt, qua cách ăn mặc và cách bài trí của nơi này thì chắc hẳn hai người trước mặt này là những người rất giàu có.
Tần Minh Trân liếc nhìn Hạ Mộng Di một cái sau đó tiếp tục bóp vai cho Hàn Dật.
Hai người trước mặt chưa ai mở miệng nên Hạ Mộng Di cũng không biết phải mở miệng thế nào, bà đành đứng yên ở đó chờ đợi.