Hôm qua cô lên hot search, bên dưới có đủ kiểu bình luận khác nhau, nhưng tâm trạng của Diệp Linh Thính cũng không bị ảnh hưởng, cô còn vui vẻ chia sẻ meme cho anh, nói gì mà đây là fan làm, còn hỏi anh có đáng yêu không.
Đối với anh, mạng xã hội chỉ là một phương tiện giao tiếp trong công việc, chỉ có Diệp Linh Thính mới gửi tin nhắn cho anh suốt 365 ngày một năm không ngừng nghỉ, mà không có một tin nào là về công việc.
Trước giờ cô sử dụng rất nhiều loại meme khác nhau, không biết từ khi nào chúng dần trở thành khuôn mặt của chính cô.
Xưa nay Hoắc Cẩn Hành không có thói quen lưu ảnh về máy, cho đến ngày hôm qua, khi Diệp Linh Thính gửi meme wink đó đến, ma xui quỷ khiến thế nào anh lại bấm vào "xem thêm".
Nhìn những bức ảnh được làm mới trên điện thoại, Hoắc Cẩn Hành thu lại dòng suy nghĩ, dứt khoát nói với cô lựa chọn của mình.
Diệp Linh Thính gửi cho anh một cái meme hai tay bắn tim, kèm theo dòng chữ bằng kiểu chữ dễ thương: Yêu anh~
Hoắc Cẩn Hành nhướng mày.
Thư ký Chu vừa vào đưa tài liệu đột nhiên bị gọi lại: "Thư ký Chu."
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của boss lớn, thư ký Chu tưởng anh có chỉ thị gì, lại nghe anh hỏi: "Con gái cô năm nay mười tuổi nhỉ?"
Thư ký Chu sửng sốt trước chủ đề bất ngờ này, sau đó mỉm cười nói: "Trí nhớ của sếp Hoắc tốt thật đấy."
Hoắc Cẩn Hành cong ngón tay gõ gõ mặt bàn hỏi: "Các bé gái đều thích bám lấy phụ huynh à?"
Thư ký Chu gật đầu: "Con cái gần gũi với cha mẹ là trời sinh mà."
Cô ấy không nghĩ là Hoắc Cẩn Hành rảnh rỗi nói chuyện trong nhà với cô, cô bé mà anh nhắc đến chắc hẳn là bà cô kia chứ còn ai vào đây nữa.Trong bầu không khí vi diệu này, thư ký Chu chợt hiểu ra, làm như tùy ý nói thêm: "Con gái mà, được mọi người trong nhà cưng chiều nên tự nhiên cũng sẽ mong manh bám người một chút. Ai tốt với nó thì nó sẽ thân thiết với người đó thôi."
"Ừm."
Thì ra là thế.
Sau khi thư ký Chu rời đi, Hoắc Cẩn Hành bình tĩnh lưu lại từng bức ảnh vừa nhận được vào album ảnh.
Tin nhắn cuối cùng còn dừng lại ở meme bắn tim mà Diệp Linh Thính gửi tới. Nhớ lại lời thư ký Chu vừa nói, Hoắc Cẩn Hành suy nghĩ một chốc rồi trực tiếp gửi tin nhắn thoại: "Tuần sau về em muốn quà gì?"
-
Đoàn Văn phát hiện dạo gần đây nghệ sĩ nhà mình có vẻ là lạ, lúc không làm việc toàn thích ôm điện thoại, thỉnh thoảng còn bật cười nữa.
Có lần chị ấy vô tình nhìn thấy màn hình của cô, phát hiện đó là giao diện box chat.
Phản ứng này rất giống cảnh yêu đương trong một bộ phim m/á/u ch/ó, trong lòng Đoàn Văn dấy lên hồi chuông cảnh báo. Chị ấy âm thầm quan sát để tìm ra đầu mối, nhưng ngày thường trừ công việc, Diệp Linh Thính rất ít khi tiếp xúc riêng tư với người khác, càng đừng nói đến người khác giới.
Đoàn Văn khẽ lắc đầu, bụng ôm nghi vấn gọi Tiểu Ngư sang một bên, khẽ hỏi: "Dạo này em ấy có gặp phải chuyện gì đặc biệt hay là quen ai không?"
Tiểu Ngư lắc đầu: "Không ạ, dạo này chị Linh Thính đang chăm chỉ học tập để chuẩn bị cho buổi thử vai mà."
Cả quan sát và tra hỏi đều không có kết quả, Đoàn Văn đành bỏ cuộc.
Buổi thử vai của đoàn phim đã được ấn định vào đầu tháng mười một.
"Khúc ca phù thế" vốn là một IP được chuyển thể từ một cuốn tiểu thuyết nổi tiếng, Diệp Linh Thính đã đọc nguyên tác, cũng đã có vai diễn hợp ý, chỉ là cô không biết mình sẽ nhận được kịch bản tạm thời nào trong buổi thử vai.
Tác phẩm của đạo diễn Giang Chấn Hoa đều là tác phẩm có quy mô lớn, ông ấy lại giỏi phát hiện nhân tài, chỉ cần kỹ năng diễn xuất của bạn đáp ứng được yêu cầu của ông ấy thì dù bạn có là người mới cũng vẫn có cơ hội bật lên.
Có vô số diễn viên đến thử vai, sau mấy vòng sàng lọc, một hồi đã loại hơn nửa.
Những người còn lại đều nhận được kịch bản ngẫu nhiên, bắt đầu học thuộc lời thoại.
Nơi đông người là dễ bắt chuyện làm thân nhất, có người tập trung học thuộc thoại và nghiên cứu kịch bản, có người lại nóng lòng: "Thật không thể hiểu nổi. Chúng ta đều biết tính cách của nhân vật mà chúng ta muốn chọn, chẳng phải đóng vai nhân vật mình hiểu là tốt nhất sao? Bây giờ phải diễn ngẫu nhiên, hoàn toàn không thích hợp."
Một số người trong đây đã hiểu rõ quy tắc, nghe thế thì lắc đầu.
Trong làng giải trí thứ không thể thiếu nhất chính là ngôi sao, nhưng để nổi bật và trở thành một diễn viên đạt tiêu chuẩn thì không chỉ đơn giản là diễn tốt một vai diễn. Đạo diễn Giang Chấn Hoa từng nói rằng mỗi vai diễn đều có linh hồn của riêng mình, ông ấy quan tâm đến tính linh hoạt của diễn viên hơn.
Hình tượng của Diệp Linh Thính lúc ra mắt là một người tươi sáng hào phóng, lúc này kịch bản cô lấy được ngẫu nhiên lại yêu cầu cô đóng vai một đóa hoa ngây thơ.
Hôm nay cô trang điểm nhẹ nhàng, mặc đồ nhạt màu sạch sẽ vừa đúng, cảm giác khá phù hợp.
Bước vào phòng phỏng vấn, Diệp Linh Thính nhanh chóng nhập vai, với trí nhớ siêu phàm nên cô đã thuộc lòng những lời thoại trong kịch bản, còn bổ sung thêm vài lời thoại phù hợp với tính cách nhân vật ở những chỗ có cảm xúc thích hợp.
Thấy các giám khảo gật đầu với nhau, Diệp Linh Thính thở phào nhẹ nhõm.
Có vẻ như cô diễn cũng không đến nỗi tệ.
Ngay khi cô nghĩ mình sẽ tiếp tục tiến tới giai đoạn tiếp theo với những người khác chờ thông báo, nhân viên đột nhiên mời cô sang một phòng khác.
Đang thắc mắc thì cô phát hiện ra người ngồi bên trong chính là đạo diễn Giang Chấn Hoa.
Hóa ra người chọn vai thực sự lại trốn đằng sau để quan sát phản ứng của các diễn viên, chỉ những người được ông ấy trực tiếp gật đầu thì mới được mời vào phòng này.
Giang Chấn Hoa nhìn cô từ trên xuống dưới hỏi: "Cô có tìm hiểu về câu chuyện trong "Khúc ca phù thế" rồi à?"
"Cháu đã đọc nguyên tác." Diệp Linh Thính nói thật.
Giang Chấn Hoa đưa ra một cuốn sổ: "Cô thử đóng vai Khương Chước xem."
Diệp Linh Thính rất xúc động.
Vốn dĩ cô thích nhất là nhân vật phụ tên Khương Chước này.
Trong tiểu thuyết gốc "Khúc ca phù thế", Khương Chước và nữ chính là hai chị em sinh đôi khác trứng, gia đình coi cặp song sinh là ẩn số, người mẹ buộc phải giao một trong hai cô con gái của mình cho người khác nuôi dưỡng.
Trên đường đi đã xảy ra sự cố, cô con gái nhỏ hơn bị người hầu bất cẩn làm thất lạc, từ đó cô bé lưu lạc khắp giang hồ, được một lão ngoan đồng nhận làm đồ đệ, về sau trở thành một tiểu yêu nữ nổi danh trên giang hồ.
Tiểu yêu nữ có tính cách rất tươi sáng, vừa chính vừa tà, cổ linh tinh quái, xuất hiện dưới danh nghĩa "nhân vật phản diện" nhưng trong sách lại rất đáng yêu.