Chương hoàn thành 100% rồi nhé các bạn. Chương này 2700 từ mà cứ như 4700 từ ấy.
====================
Kể từ khi tôi được sinh ra và bắt đầu có nhận thức, tôi cảm thấy vô cùng lạ lẫm sau khi người bảo mẫu nói với tôi rằng”
“Tiểu thư đang mang trong mình dòng máu của gia tộc Công tước Keikain”
Đây là Nhật Bản thời hiện đại rồi mà tại sao hệ thống quý tộc vẫn tồn tại vậy ! ?
Mà không, trước đó thì gia tộc Keikain là sao ! ?
Tại sao tôi lại cảm thấy rất quen với điều này ! ?
Tôi nói chẳng thành tiếng được bởi vì miệng tôi chưa thể phát âm được, chỉ biết bập bẹ những tiếng au~au~ mà thôi. Và giờ thì tôi cũng chẳng có thời gian để mà tự hỏi rằng đáng lẽ ra tôi đã chết rồi mà tại sao lại sống sờ sờ ở đây như là một đứa trẻ chỉ đang chập chững tập đi.
Tất nhiên, cũng có những thứ mà tôi cần phải xác nhận ngay.
“Unya~?”
“Nào nào, ngoan ngoan”
Bảo mẫu bế tôi lên và nhẹ nhàng ru.
Không được rồi. Thử lại nào!
“Ee~ai~n~unya~?”
“Rồi rồi, unya~~~unya~~~”
Tôi không thể nói được !
Thử tiếp xem!
“Ee~kain~runya~?”
“Ara, phải rồi! Đúng rồi đó Runa-sama, tên của tiểu thư là Runa đó, Keikain Runa đó ạ”
“Una~~~~! ! ! ! !”
“Vâng, là Runa, Ru~Na~ đấy ạ!”
Nữ phản diện chính của Otome game yêu thích mà cô hay chơi, Keikain Runa.
Vào đúng ngày 15 tháng 9 năm 18 tuổi, cô đã bị buộc tội và tiêu trừ bởi nữ chính cũng như toàn bộ giàn nhân vật nam.
Hủy diệt…... sao mình lại mang trùng tên với nữ phản diện bị hủy diệt thế này…… Không ổn, kiểu gì cũng không ổn.
Từ nay về sau, tôi sẽ quyết tâm sống chỉ với một mục đích để xác nhận rằng “Liệu tôi có bị chuyển sinh trở thành nữ phản diện Keikain Runa với tương lai sẽ bước đi trên con đường sẽ bị hủy diệt hay không”.
Bị hủy diệt là không thể tránh khỏi
Tất nhiên là tôi không thực sự biết và không đủ cơ sở để mà khẳng định điều này được.
Trước hết là tôi cứ tạm gác nó lại đã, ít nhất là cho đến khi tôi xác nhận được mình có thể chống lại số phận không.
Tôi có phải là con gái của gia tộc Công tước, Keikain Runa hay không
Tôi cần một thời gian nữa để có thể xác nhận điều này.
Tên của tôi và cũng như là của con gái Công tước thì tôi nắm rõ rồi, tuy nhiên vẫn có khả năng nào đấy mà cả họ và tên của tôi bị trùng chứ.
Tôi cần phải nhớ lại tên thiết lập của mọi người xung quanh, sau đó kiểm tra lần lượt từng người xem.
Thứ mà tôi thu về được thì tên của những người thân Runa đều khớp với thông tin cả, thế này thì không sai đi đâu được rồi.
Có phải là tôi được chuyển sinh vào Otome game hay không
Rất nhanh phản hồi lại chỉ là một câu trả lời không hề tích cực.
Có quá nhiều thứ mà chỉ có nhân vật chính mới có, chẳng hạn như những tiếng chuông vang lên đúng lúc khi mà bạn được gặp gỡ người đầu tiên mà bạn đã lựa chọn trước đó nữa, tất cả đều giống hệt như trong các phân cảnh.
Bầu trời không mang những đường kẻ màu xanh nhạt, đen và trắng, các đám mây cũng không sở hữu hình thù cố định, trừ phi là trời đang nhiều mây hay có mưa.
Đổ màu, bóng và hàng ti tỉ thứ khác thay đổi quá từng chuyển động, tất cả chúng đều mang lại cảm giác siêu thực.
Tới cả từng cái cây trong vườn cũng trở nên vô cùng chân thực.
Đây không thể nào là một thế giới trong game được.
Lời nói của mọi người cũng không hề đồng nhất mà thay đổi tùy biến tùy theo cuộc đối thoại, so với game thì rõ ràng khác hẳn.
Trong một vài bộ phim, toàn bộ thế giới được mô phỏng lại một cách hoàn hảo, hoặc cũng có thể thế giới đó được mô phỏng bởi cả một thế giới nữa…… Điều này là gần như là không thể nếu đây không phải là một thế giới ảo, thế nhưng mọi thứ lại đều quá giống thực và nếu có bảo nó là thực thì cũng chẳng sai.
Túm cái váy lại, thế giới này là một vũ trụ song song ư.
Thế giới này rất giống, mà cũng rất khác.
Vậy nên, tôi cần phải hiểu rõ được khác biệt của thế giới này so với thế giới cũ mà tôi đã trải qua đủ sinh-trưởng-suy-vong ở đó, từ đó thì tôi mới có định hướng cụ thể về hành động trong tương lai được.
Dù cho đây có là vũ trụ song song, dù cho đây có là đời thực chứ không phải game, thế giới này vẫn được mô phỏng lại gần như hoàn toàn từ tựa game đó, kéo theo đó là số phận của tôi cũng gắn liền cùng các sự kiện trong game với kết cục là chỉ có sự hủy diệt đang chờ đợi. Tôi chẳng thể làm được gì khác ngoài vùng vẫy.
Bây giờ thì tôi đã hai hay là ba tuổi rồi nhỉ, tôi đang nhìn vào cuốn sách tranh trong thư viện và chỉ giả vờ như đang tập học chữ cái.
Lịch sử được viết tại đây hoàn toàn khác xa với thứ lịch sử mà tôi biết.
“À, đó là sự kiện “Đầu hàng” trong Chiến tranh thế giới thứ hai. Tôi tự hỏi quân Đức đã chiến đấu tới cùng như thế nào kể từ sau khi bị thất thủ ở trận Normandie nhỉ……”
Dù cho đây chỉ là một bản tóm lược lại và diễn biến tổng quát khá giống nhau, tuy nhiên lịch sử Nhật Bản hậu chiến ở đây có đôi phần khác biệt so với thế giới cũ.
Trong chiến tranh lạnh, Nhật đã điều quân cùng phương Tây tham gia Chiến tranh Mãn Châu (mà chắc có lẽ là Chiến tranh Triều Tiên ở thế giới cũ) và sau đó là tham gia Chiến tranh Việt-Mỹ.
Nhật Bản ngay đợt vừa rồi thậm chí còn gửi quân tham gia Chiến tranh vùng vịnh và đóng vai trò như là lực lượng chủ lực trong liên quân các nước. [note34125] [note34126]
Nhưng trước đó, Nhật đã phải đầu hàng dưới áp lực của phe Đồng Minh, mặc dù việc trở thành một lực lượng phòng vệ cũng mang lại một số điểm tốt. [note34127]
Thượng viện bị cải tổ lại thành Hạ viện, trải qua nhiều lần cải cách thì Hạ viện quay trở lại thành Thượng viện với các cuộc bầu cử được tổ chức thường niên để chọn ra thành viên Quốc hội.
Có lẽ họ đã phần nào đó xoay xở được cùng với thiết kế một nữ phản diện quý tộc.
Các nhà làm game thực sự đã gặp khó ở trong phần này.
Một khó khăn khác phải kể đến khi thiết kế game chính là những tập đoàn tài phiệt.
Sau thất bại trong chiến tranh thế giới thứ hai, các tập đoàn tài phiệt đều bị giải thể và chuyển đổi qua việc liên kết các tập đoàn lại, hay còn gọi là tập đoàn liên hợp.
Mặc dù vậy, việc Nhật Bản đã không phải đầu hàng vô điều kiện kéo theo việc các tập đoàn tài phiệt vẫn còn được phép tồn tại.
Tuy nhiên, mặt tiêu cực sớm bị bộc lộ rõ ràng, sự việc vỡ bong bóng kinh tế xảy ra cách đây không lâu khiến các tập đoàn phá sản và kéo nhau giải thể hàng loạt. [note34128]
Tập đoàn Teia, với một trong các nhân vật cần chinh phục Teia Eiichi là thiếu gia của tập đoàn tài phiệt này, đã nhân cơ hội này thâu tóm các tập đoàn nhỏ hơn để rồi trở thành một trong những doanh nghiệp lớn mạnh nhất Nhật Bản như bây giờ.
Tập đoàn đó hiện nay vẫn đang ôm tới hàng tấn nợ xấu trong người, và nó vẫn đang không ngừng gia tăng.
Khi nghĩ rằng rồi nó cũng sẽ phá sản mà thôi, tôi nhớ lại về biểu đồ mối quan hệ trong game.
Gia tộc của Izumikawa Yujiro là một gia tộc chính trị, đang nắm trong trong tay sức mạnh gia tộc Gotou của Gotou Mitsuya với bộ đang làm Bộ trưởng Bộ tài chính. Và khi mà nhà nước hỗ trợ như là cái máy bơm tiền khổng lồ như thế thì doanh nghiệp của họ phá sản kiểu gì cho nổi chứ ! ! !
Họ nắm ngân hàng trong tay, và họ cứ việc mở rộng quy mô thông qua các hoạt động sát nhập dưới danh nghĩa cứu trợ bằng các khoản vay từ Ngân hàng Nhật Bản, thế đấy.
Mà tôi lan man quá rồi.
Gia tộc của tôi, gia tộc Keikain ban đầu được lập nên bởi một người còn chẳng phải là quý tộc.
Thực ra thì gia tộc này vốn đã bị tuyệt tự sau chiến tranh, nhưng sau đó ông nội tôi, Keikain Hikomaro đã trở thành con nuôi của gia tộc.
Trái ngược với cái tên cao quý của mình, ông vốn chỉ là con trai của một gia đình nào đó, sau đó ông quyết định gia nhập Bộ nội vụ.
Ông đã tham gia vào nhiều hoạt động cải cách chính trị thời hậu chiến sau khi đã leo từng nấc thang một trong mảng cảnh sát lên thành người đứng đầu Tokkou. [note34130]
Ông đã từng xử lý vụ việc liên quan tới ngài thủ tướng lúc bấy giờ bị ám sát, sau đó ông nhận trách nhiệm và xin từ chức cùng với sự bại trận của nước Nhật, trong khi vẫn chưa thể tìm ra thủ phạm.
Sau đó, ông mới chính thức được ban cái tên cũng như tước hiệu Công tước của gia tộc Keikain để lại như là một phần thưởng mà cốt là để kìm chân ông.
Việc ông trở thành quý tộc cũng kéo theo đó là không hề ít kẻ thủ, nhưng ông cũng nắm trong tay không ít điểm yếu của những đối thủ chính trị đó kể từ thời ông còn điều hành bộ máy cảnh sát, từ đó tạo bàn đáp khiến gia tộc ngày càng hưng vượng, phát triển.
Nước Nhật thất bại không hề kéo theo việc các tư liệu sản xuất bị mất đi, chỉ bằng việc bán các vật tư quân sự trong thời gian diễn ra nội chiến Trung Quốc, chiến tranh Mãn Châu, chiến tranh Việt-Mỹ, nước Nhật đã sớm hưng thịnh trở lại, trong đó gia tộc Keikain cũng thu về được không hề ít.
Dược phẩm Keikain là điểm cốt lõi trong toàn bộ hệ thống kinh doanh của gia tộc Keikain.
Họ hốt bạc từ việc cung cấp dược phẩm cho Lực lượng phòng vệ đóng quân ở nước ngoài thời hậu chiến.
Trong suốt khoảng thời gian đó, họ dần phát triển lên thành một tập đoàn tầm trung với những Hóa dầu Keikain, Vận tải biển Keikain, Thương nghiệp Keikain, Kho cảng Keikain, Bảo hiểm hàng hải Keikain, Ngân hàng Viễn Đông, Bảo hiểm nhân thọ Viễn Đông, Khách sạn Viễn Đông, Phát triển nhà đất Viễn Đông,... để rồi cũng rơi vào bong bóng kinh tế, dẫn tới tình trang khó khăn sau này.
Và hôn ước giữa tôi với Teia Eiichi trở thành phần lõi của câu chuyện, thông qua việc tập đoàn Keikain nhận lấy sự cứu cánh từ họ.
Ông nội tôi đã giàu lên qua chiến tranh chỉ bằng việc buôn thuốc…… aa~......
Ông ngày trước còn là người đứng đầu của Tokkou nữa…… aa~......
Cứ vờ như tôi không hề thấy gì hết á.
Vẫn còn quá sớm để cho một đứa trẻ như tôi biết.
Tôi nhanh chóng đóng cuốn sách lại và rời khỏi thư viện.
Tôi đang chơi đùa với mái tóc vàng óng của mình phản chiếu qua chiếc gương đặt giữa khu hành lang.
Rõ ràng là mái tóc vàng này không hề phù hợp với một người Nhật như tôi. Nhưng cũng khó mà trách được vì những nhà làm game đã gặp phải tới đủ vấn đề trong quá trình thiết kế rồi.
Người nắm trong tay toàn bộ tài chính và quyền lực là ông nội tôi, ông cũng là một tay đào hoa có tiếng với vô số người phụ nữ đã qua tay ông.
Trong số đó có một quý tộc lưu vong từ Nga.
Và kết quả là cha tôi được sinh ra từ cuộc tình này, ban đầu cha tôi còn suýt bị giết mà không hề được công nhận như là con của ông.
Về sau, cha tôi được một số người tiếp cận nhằm ngỏ ý kinh doanh.
Tổ chức mang tên Viễn Đông đó được lập ra bởi một nhóm người, chủ yếu là những người Nga lưu vong sang đây.
Người đó lén lút sử dụng cái tên và cũng như tài sản của gia tộc Keikain, sau đó cho con gái mình kết hôn với cha, sau đó họ cũng nhau mở rộng quy mô kinh doanh và độc lập với gia tộc bằng hoạt động kinh doanh cùng với tập đoàn Viễn Đông. [note34132]
Chỉ đến khi tập đoàn Viễn Đông bị lòi đuôi chuột ra là tổ chức gián điệp của Đông Âu được thành lập với mục đích chính là ăn cắp công nghệ từ phương Tây, tình hình diễn biến nghiêm trọng tới mức mọi hoạt động kinh doanh đều bị đóng băng hoàn toàn.
Người mẹ người Nga của tôi đã chết ngay sau khi sinh ra tôi, cha tôi cũng tự tử theo cách đầy bí ẩn, cuộc điều tra từ phía cảnh sát cũng nhanh chóng bị hủy do gia tộc tôi sử dụng đặc quyền của mình, còn tôi thì sinh ra mà không hề biết được cả cha lẫn mẹ mình là ai.
Chỉ có ông là có đủ sức mạnh để giải quyết tình hình này thì cũng đã sớm về nơi chín suối, vấn đề của liên minh Đông Âu cũng chẳng đi đến đâu do cũng nó đã bị tan rã.
Nhằm âm thầm giải quyết đống bê bối, tập đoàn Keikain đã sử dụng chính sách quốc gia để thâu tóm lấy tập đoàn Viễn Đông. Và ngay lúc đó, bong bóng kinh tế sụp đổ.
Và như vậy, tập đoàn Keikain đang ôm trong mình khối nợ xấu khổng lồ đã nhanh chóng bị tập đoàn Teia thâu tóm.
Bây giờ tôi chẳng có ai thực sự là đồng minh cả.
Nơi tôi ở cùng với bảo mẫu hiện nay thực ra cũng chỉ là một biệt thự nằm tạch biệt hoàn toàn so với dinh thự chính.
Ưm.
Tôi phải đấu tranh, tôi phải xoay chuyển được.
Từ khi mọi việc xảy ra, theo góc nhìn từ phía gia tộc Teia thì đã chẳng còn lý do gì để duy trì hôn ước với tôi nữa.
Có lẽ nào tất cả mọi chuyện đều đã nằm trong toan tính của họ ngay từ đầu hay không?
Mọi thứ mà tôi có chỉ là khuôn mặt xinh đẹp cùng mái tóc vàng khiến người ta có thể tưởng nhầm tôi thành người da trắng này.
Thứ còn chỉ là những tàn dư từ ký ức tiền kiếp mà thôi.
Aa.
Liệu chăng việc hôn ước bị hủy chính là cái giá cho vẻ đẹp này?