Cái loại người mà chỉ ghé thăm khi thấy người ta chợt giàu phất lên thì nên gọi là gì?
「Xin hãy quyên góp!」
「Tôi biết cách làm giàu thần tốc đấy ! !」
「Cùng là họ hàng nên giúp đỡ nhau với!」
Đúng là đám hạ đẳng bị lòng tham che mờ con mắt.
Tôi biết lắm chứ.
「Tôi đang xử lý những chuyện này rồi đây, sau đó họ lại còn nói rằng tài xế không đủ nên cần phải thuê thêm nữa」
Tôi đã giao hết chuyện xử lý những vấn đề này cho Tachibana, còn nếu trong trường hợp ông không có mặt thì hầu gái Kako-san sẽ thay thế ông làm vai trò đó.
Với một người từng ngự trị ở trên đỉnh của màn đêm Ginza như Kako-san, khả năng tranh luận của cô ấy là không phải bàn cãi, cũng chỉ vì cô ấy là phụ nữ nên người ta mới chẳng thèm đoái hoài tới sự thật này.
Đến cả cái việc của tài xế mà mấy gã đó còn kêu gào rằng là có thể hỗ trợ được.
「Thêm nữa, chúng ta đã thuê thám tử về, không chỉ để dọn sạch đám ruồi nhặng bu lấy căn biệt thự này mà còn là cả xung quanh Ichijou nữa」
「Tại sao?」
Thấy tôi nghiêng đầu, Tachibana điềm đạm giải thích cho tôi.
「Lý do là bởi đám ấu trĩ đó thậm chí còn bu lấy cả những người có quan hệ nữa」
Ngân hàng Yodoyabashi ở thế giới này đã gặp phải một biến cố tài chính vô tiền khoáng hậu với khoản lỗ khổng lồ được ghi nhận lên tới 500 tỷ yên. Thế là địa điểm của vở diễn được chọn ngay chính tại tiệm tranh nơi mà con gái của vị chủ tịch đầy quyền lực kia đang làm việc. Và rồi kết quả là thấy một cô gái “dễ thương tới vậy” đã khiến cho ai đó trở nên “không kìm lại được”.
Những quý ông bong bóng đó, hay nói cách khác là những tay xã hội đen có máu mặt, chẳng hề có chuyện bỏ sót điểm yếu của một ai cả.
「Nói như vậy có nghĩa là, bản thân cháu đang là mục tiêu sao?」
「Nếu cô mà không bị nhắm tới thì mới là lạ đấy. Rằng về chuyện tiểu thư rất giàu có, chúng ta phải tìm ra cách để kiểm soát chuyện này」
Tachibana chỉ biết cười một cách gượng gạo.
Tất nhiên là không phải lo cho tôi, sự thật được bộc lộ ở những lời sau đó cơ.
「Tính đến hiện tại, việc có thể tiếp cận tiểu thư vốn đã là rất khó rồi. Bởi vì ngay cả bên Naichou [note48741] cũng đã bắt đầu để mắt đến tiểu thư rồi đấy」
Chỉ nói vậy thôi là tôi hiểu rồi.
Gương mặt của tôi hiện giờ khéo khi trông cũng chẳng khác gì Tachibana đâu.
Họ vốn đã giám sát kèm tôi kể từ sau mớ hỗn độn mà cha gây ra rồi, nó đồng thời cũng mang ý nghĩa bảo vệ cho tôi nữa.
Dẫu vậy, sự thật là Tachibana vẫn phải tự đề ra những biện pháp đối phó, đồng nghĩa với sự giám sát đó đã đi chệch khỏi quỹ đạo, hay nói cách khác là đã trở nên lỏng lẻo.
Nghĩ về chuyện này thì có hai lý do khả dĩ.
「Là bác, và Tổng thư ký Katou nhỉ?」
「Vâng. Rất có thể đó là lời tạ lỗi của Tổng thư ký Katou」
Tôi thường hay nghĩ rằng đây là chuyện hết sức thừa thãi, thậm chí trước đó tôi còn chẳng biết rằng mình luôn được đặt dưới sự giám sát, còn giờ thì tôi chẳng thể than phiền vì chuyện đó được.
Việc ông ấy liệu có đọc được suy nghĩ trong lòng tôi không thì không rõ, nhưng Tachibana vẫn cứ tiếp tục thờ ơ nói về những chuyện nguy hiểm.
「Ngân hàng Keika đã cho sát nhập ngân hàng tín dụng và ngân hàng thu nợ lại làm một, và với cơ số các khoản vay có liên quan đến các chính trị gia, bản chất nó không khác gì một chiếc hộp Pandora cả. Thực tế là các khoản đó đều đã được xử lý trước khi công bố là nợ xấu nên phần nào cũng giúp cứu vớt các chính trị gia」
Vốn ngân hàng tín dụng và ngân hàng thu nợ đều là 2 ngân hàng đặc biệt trực thuộc nhà nước, cuối cùng thì vì một lý do mà họ đều trở thành ngân hàng phổ thông
Cùng vì vậy mà người ta mới nói rằng họ là heo đất của giới chính trị gia, người ta đồn rằng những khoản vay liên quan đến chính trị gia chiếm một số lượng khổng lồ và ngày càng có nhiều người tin vào điều này hơn.
Theo như ký ức tiền kiếp của tôi, họ tỏ ra hống hách tới vậy bởi vì một phần trong đó đã được dòng vốn nước ngoài mua lại, thậm chí họ còn bị đồn là đã sử dụng các khoản vay kể trên để bịt miệng các chính trị gia của đảng cầm quyền.
Mặc dù thực hư không rõ thế nào, nhưng đây là một câu chuyện hoàn toàn có thể xảy ra ở thế giới này.
「Thế thì cháu phải bàn chuyện này với Ichijou mới được」
「Nếu vậy, tiểu thư thấy tổ chức tiệc cỗ tối định kỳ hàng tuần thì sao? Bỏ chút thời gian ra để cùng nhau ăn một bữa. Từ đó sẽ càng thắt chặt tình đoàn kết hơn nữa đấy」
Tôi gật đầu đáp lại lời Tachibana
Nói gì thì nói, tôi vẫn chỉ là học sinh tiểu học thôi mà, chỉ cần Tachibana và Ichijou mà quay lưng lại với tôi là đời tôi cũng coi như xong luôn.
Vì lẽ vậy, tôi phải luôn chắc chắn rằng cả hai vẫn giữ lòng trung thành cho tôi.
「Được đấy ạ. Vậy bác định đặt tiệc cỗ tối vào hôm nào?」
Dù là có không cố định ngày giờ nhưng việc tổ chức định kỳ hàng tuần vẫn sẽ trở thành thông lệ, đây cũng là cuộc họp mặt trực tiếp để đưa ra những quyết định thượng tầng giữa tôi và giám đốc công ty của tôi.
Tachibana điềm tĩnh trả lời về ngày và giờ cho buổi tiệc đầu tiên.
「Do tiểu thư còn phải đến trường nữa nên chúng ta sẽ tổ chức vào tối thứ bảy」
Tới buổi tiệc cỗ tối đầu tiên.
Tachibana và Ichijou nói itadakimasu xong rồi bắt đầu dùng bữa, họ khởi động với món hamburger do Kako-san đảm nhiệm.
Còn chiếc hamburger của tôi với một lá cờ được cắm ở giữa trông tuyệt quá. [note48742]
Và khi mà tôi đang ngon lành thưởng thức chiếc hamburger đó.
Tôi đã được biết một sự thật kinh ngạc.
「Quỹ Moonlight lại không phải là một công ty sao ! ?」
Tôi cảm thấy ngạc nhiên tột độ đến mức cơm trong miệng phun bắn tung tóe cả ra, cơn sốc phủ kín lấy cái đầu tôi.
Trông thấy tôi phản ứng tới vậy, Ichijou chỉ biết gượng cười và giải thích cơ chế vận hành cho tôi.
「Thật ra thì ở Mỹ vốn đã có một doanh nghiệp có tên Quỹ Moonlight và vốn họ cũng hoạt động trong mảng quản lý tài chính, còn đối với chúng ta ở đây Quỹ Moonlight chỉ là một hình thức núp bóng cho một tài khoản đứng tên tiểu thư thôi」
Do hạn chế về mặt tuổi tác của tôi, Tachibana cùng Ichijou đã phải đưa ra tối sách này nhằm tìm cách che mắt thiên hạ.
Từ cơ chế này, dù là chẳng may có xảy ra chuyện gì, họ đã chuẩn bị sẵn các biện pháp phòng vệ gấp từ 10 tới 20 lần nhằm đảm bảo rằng tôi không thể bị phát hiện.
Oomoto là tài khoản mà tôi đã tạo tại chi nhánh Toukyou của Ngân hàng Viễn Đông cũ, với căn biệt thự được đem ra thế chấp để đổi lấy khoản vay 500 triệu yên.
Tuy nhiên, bản thân khoản vay trên đã được một công ty ma thành lập tại Panama có tên Quỹ Moonlight đứng ra thanh toán.
Ngoài ra, số tiền 500 triệu yên này đã thông qua nhiều quỹ để chuyển tới một ngân hàng tư nhân của Ngân hàng Thụy Sĩ. Từ đó, nó lại được chuyển cho một công ty ma thành lập tại Bermuda có tên Quỹ Moonlight để đầu tư vào cách doanh nghiệp IT. Còn Quỹ Moonlight ở Bermuda lại thuộc sở hữu của Quỹ Moonlight thành lập tại Đảo Man.
Khoản tiền cấp cho Quỹ Moonlight ở Đảo Man thì được trích trực tiếp từ tài khoản cá nhân của tôi tại một Ngân hàng Thụy Sĩ. Toàn bộ Quỹ Moonlight ở Panama cùng nằm dưới quyền sở hữu của một ngân hàng tư nhân thuộc Ngân hàng Thụy Sĩ.
Thế, còn Quỹ Moonlight được sử dụng để đầu tư vào các doanh nghiệp IT bản địa tại Mỹ lại được thành lập tại Quần đảo Cayman, với chi nhánh đặt tại Thung lũng Silicon và Quỹ Moonlight ở Panama là chủ sở hữu.
Đây chính là một dạng hình thức ủy thác công việc của Quỹ Moonlight ở Bermuda.
Cái này đúng là gây lú cùng cực mà. [note48743]
「Thực sự cần phải phức tạp tới vậy sao?」
Tôi nhờ anh ta vẽ ra hộ mình cái sơ đồ, cơ mà những cái tên xuất hiện cứ lặp đi lặp lại mãi khiến tôi hoang mang thực sự, Ichijou thấy vậy lại gượng cười rồi tiến vào phần giải thích.
「Lý do quan trọng nhất là bởi Tachibana-san e ngại về các biện pháp đối phó đối với công chúng nhỉ. Bất kỳ người bình thường nào mà thấy một cái tên cứ lặp đi lặp lại mãi, chắc chắn họ sẽ không thể hiểu nổi chuyện gì đang diễn ra」
Lưu ý là số lượng công ty ma ngập tràn ở đây cùng việc chuyển tiền chỉ hoạt động như những chiêu trò mà thôi, trong khi một tòa nhà đặt tại Thung lũng Silicon lại là nơi duy nhất có nhân viên thực sự tham gia vào công việc.
Theo cách này, lợi nhuận thu được mặc dù rất phức tạp nhưng có thể tránh bị truy vết, kết quả là mọi khoản tiền đều đổ hết về một ngân hàng tư nhân của Ngân hàng Thụy Sĩ.
Tài khoản này chính là trọng tâm của toàn bộ Quỹ Moonlight.
「Thêm vào đó, việc móc nối nhiều tổ chức với nhau còn giúp gia tăng khoản nợ lên nữa」
Trong lĩnh vực kinh tế, thuật ngữ này được gọi là đòn bẩy.
Để giải vấn đề nguồn vốn hạn chế và vay một nguồn tiền lớn, đây chính là phương thức sử dụng để chuẩn bị.
Vô số Quỹ Moonlight được thành lập ở vô số quốc gia tạo ra những khoản vay với tổng giá trị lên tới hàng trăm triệu đô. Thế rồi toàn bộ số tiền đó đều được đổ thẳng vào ngành công nghiệp IT ở Mỹ, cùng với việc lướt trên làn sóng IT, giá trị của nó đã cán mốc hàng tỉ đô ở thời điểm hiện tại.
Hiện tại, dường như nó đã giải quyết hết toàn bộ nợ xấu và bắt đầu bước vào thời kỳ sinh lời.
「N? Vốn tôi biết là nguồn tiền thu được ở Mỹ được đưa về Nhật rồi, nhưng còn vấn đề chuyển đổi ngoại tệ và cũng như là thuế thì sao?
Ngay khi tôi chỉ ra điều đó, tôi đã không bỏ lỡ mất khung cảnh cả Tachibana và Ichijou quay sang nhìn nhau.
Ừ thì biết là tôi “ích kỷ” đấy, nhưng để có thể cứu lấy nền kinh tế Nhật Bản, tôi buộc phải trèo qua cây cầu đặc biệt nguy hiểm này.
「Mọi khoản tiền được sử dụng ở Nhật về căn bản đều là những khoản nợ」
Ra là cơ chế nằm ở đó à.
Chính Ngân hàng Viễn Đông là bên cấp vốn vào lúc mà Tập đoàn Quỹ Moonlight Nhật Bản được thành lập, có nghĩa đó là một khoản vay bằng đồng yên tính tới hiện tại.
Sau đó, trong khi Ngân hàng Viễn Đông đang chuẩn bị chuyển thành Ngân hàng Keika, khoản vay bằng đồng yên đã được một ngân hàng khác đứng ra chuẩn bị và sẽ được thanh toán bằng đồng đô Mỹ theo như thỏa thuận đặc biệt.
Đây chính là chìa khóa mở ra mọi vấn đề.
Xem xét tới rủi ro từ tỉ giá hối đoái, mặc dù đồng yên có mức lãi suất cho vay khá cao, tuy nhiên Quỹ Moonlight hoàn toàn có đủ khả năng thanh toán chỉ trong một lần.
Một ngân hàng đầu tư ở New York chính là đơn vị đã cung cấp lượng đồng đô Mỹ này, họ vốn đã nắm rõ về lượng cổ phiếu bùng nổ của những doanh nghiệp IT thuộc sở hữu của Moonlight.
Sử dụng những thứ đó làm thế chấp, khoản vay bằng đồng đô Mỹ được thanh toán thông qua một ngân hàng thành phố Nhật Bản có chi nhánh đặt tại New York.
Đúng là tài chính quốc tế muôn năm.
「Xem xét thực trạng, tôi nghĩ rằng ngay cả Bộ tài chính cũng không thể có được cái nhìn tổng thể về Quỹ Moonlight được. Hiện tại, họ còn phải đang vật lộn để kiểm soát Ngân hàng Keika mà đã được họ cứu trợ trước đó, và cũng như là Chứng khoán Keika」
「Dường như Cục thuế Quốc gia cũng đã bắt đầu hành động, nhưng có vẻ là họ vẫn đang quan sát từ trên cao trong khi chưa có hành động cụ thể nào. Để đề phòng trường hợp nếu Ngân hàng Keika có sát nhập với một ngân hàng có rủi ro lớn hơn, cả Bộ trưởng Bộ tài chính Izumikawa và Tổng thư ký Katou đã đi đến một thỏa thuận ngầm về việc cấp vốn. Thêm vào đó, Cụ thuế Quốc gia hiện đang bị xoay như chong chóng trong mớ hỗn độn về dự án tăng thuế tiêu thụ mà họ đã ấp ủ từ lâu」
Ichijou bổ sung thêm vào lời giải thích của Tachibana.
Vấn đề quản lý tài chính trong Bộ tài chính được phân cấp theo chiều dọc với bộ phận ngân hàng lo bên ngân hàng và bộ phận chứng khoán lo bên chứng khoán.
Mọi chuyện chẳng mấy chốc mà đã biến thành cuộc tranh giành quyền lãnh đạo của Ngân hàng Keika được cứu trợ và Chứng khoán Keika giữa bên văn phòng ngân hàng và văn phòng chứng khoán của Bộ tài chính.
Do đó mà cơ quan liên quan đến mọi vấn đề về thuế như Cục thuế Quốc gia hiện đang hoàn toàn bất động vì phải giải quyết khoản thuế tiêu thụ vừa mới được tăng thêm 5%.
Kết quả là, từ thực tế rằng số tiền mà chúng tôi bỏ ra để cứu trợ và sát nhập các tổ chức tài chính nhằm tránh khỏi kịch bản trừng phạt thậm chí còn lớn hơn cả số thuế mà họ có thể thu được từ chúng tôi, đây chính là chiến thắng của Bộ trưởng Izumikawa và Tổng thư ký Kantou khi mà đã thành công chỉ ra chuyện đó.
「Bộ mọi người không ai sợ quả báo sao?」
Thấy cảnh tôi vừa lên tiếng lo lắng vừa lấy chiếc thìa chọc vào món bánh pudding tráng miệng, Ichijou nhún vai xuống.
Về sự tồn tại của giới quý tộc tại Nhật Bản có ý nghĩa ra sao trong thế giới này.
「Đối với đặc quyền không bị bắt của giới quý tộc, dù là Cục thuế quốc gia cũng không thể phá bỏ chuyện này được. Đặc quyền miễn tội kể trên thường được sử dụng nhiều nhất để trốn thuế chứ không phải thứ gì khác đâu.Với điều này, ngay cả là khi màu trắng của chúng ta đã gần chuyển sang màu xám lắm rồi, gia tộc công tước Keikain sẽ ra mặt nếu điều này được tiết lộ, vậy nên đó là lý do khiến Cục thuế Quốc gia không thực sự muốn hành động」
「Chưa hết, do tiểu thư vẫn còn nhỏ, chính tôi mới là người đứng ra giám hộ đối với những tài khoản này của tiêu thư. Đồng thời, việc giao dịch giữa các tài khoản cũng chỉ có thể thực hiện nếu được Ichijou đồng ý mà thôi」
Tôi có thể an tâm bởi vì những người đứng mũi chịu sào sau cùng vẫn chỉ là Tachibana và Ichijou, mặc dù tôi rất muốn nói về nỗi khó chịu trong lòng, khi mà tôi không thể đứng ra chịu trách nhiệm chỉ vì tôi còn là một đứa trẻ.
「Nói là vậy chứ cứ để hai người đứng mũi chịu sào như vậy không phải là ý hay đâu. Nếu vậy thì sao chúng ta không tìm ra cách nào để đưa nguồn tiền về Nhật Bản và sử dụng một cách hợp pháp nhỉ」
Kết thúc bữa ăn, cả tôi, Tachibana và Ichijou đều cùng chắp tay lên và đồng thanh nói.
「「「Cảm ơn vì bữa ăn」」」