Sau khi Trần Lạc xấp nhập hai sư đoàn lại với nhau lấy phiên hiệu Atula, trong suốt một tuần toàn bộ hai sư đoàn được đám binh sỉ tiểu đoàn mười ba chỉ dẫn, ban đầu nhiều người còn coi thường, nhưng càng được chỉ điểm họ lại càng thấy tiểu đoàn này đáng sợ, toàn bộ binh sĩ của tiểu đoàn mười ba không một ai đơn giản, nhiều binh sĩ của hai sư đoàn khi giao đấu với nữ binh của tiểu đoàn mười ba đều bị hạ đo ván, làm cho mọi người càng vững tin đi theo vị đội trưởng này, đến binh sĩ còn mạnh như vậy, họ không biết Trần Lạc còn kinh khủng cỡ nào nữa.
Một tuần sau Trần Lạc dẫn hai sư đoàn vòng ra phía sau phòng tuyến của người Nhân Ngư, dưới sự hỗ trợ của máy nhiễu sóng mới nhất do Trái Đất phát minh ra, cả tiểu đoàn đã thành công di chuyển ra sau lưng địch, giờ đây nhiệm vụ của họ là theo bản đồ đã được quân bộ đánh dấu để phả hủy các căn cứ hậu cần của người Nhân Ngư.
Tiến sâu vào lòng địch được hai ngày, Trần Lạc tìm được một khu vực thích hợp làm căn cứ tạm thời, tất cả binh sĩ được nghỉ ngơi một ngày để chuẩn bị công cuộc dã chiến của mình, đang bàn bạc với Lục Khoang và Kiến Vĩ thì có binh sĩ tiến vào báo cáo.
“ Báo cáo sư trưởng, có một sư đoàn cơ giáp Nhân Ngư đang tiến gần về phía chúng ta, khoảng một giờ nữa hai bên sẽ chạm mặt “.
Báo cáo của linh trinh sát làm Trần Lạc sửng sốt. Người Nhân Ngư không ngờ phản ứng nhanh thế, chỉ cần có bất thường là đã lập tức phái quân đội đi do thám, nhưng phái một sư đoàn đi do thám có vẻ không thức tế, hay là họ đã bị phát hiện.
Lính trinh sát đưa anh chụp từ vệ tinh cho Trần Lạc, hắn nhìn không khỏi chau mày, sư đoàn này trang bị cơ giáp đời thứ năm của người Nhân Ngư mệnh danh là Lôi Hổ, chỉ có những sư đoàn tinh anh mới có loại cơ giáp này.
Vừa mới tiến vào lòng địch đã gặp mảnh xương cứng, nên rút lui hay là ngạnh kháng đây, Trần Lạc đang rất là phân vân.
Khi Trần Lạc đang do dự, đột nhiên kênh thông tin nhận được tiếp báo cáo.
“ Báo cáo sư trưởng, cách quân ta hai mươi tám cây số về phía đông phát hiện hai trung đàn cơ giáp, đang tiến gần về phía tuyến phòng thủ bên ngoài của chúng ta “.
“ Báo cáo sư trưởng, cách quân ta ba mươi ba cây số về phía tây phát hiện năm trung đoàn cơ giáp và hai trung đoàn bộ binh, còn một số quân đội thiết giáp, số lượng chưa rõ, đang di động về phía bản doanh.
“ Báo cáo sư trưởng, phía bắc đang có ba trung đoàn cơ giáp, hai trung đoàn cơ giới, và số lính bộ binh chưa rõ, cách chúng ta còn mười cây số “.
“ Báo cáo sư trưởng, quân bộ vừa truyền đến tin nhắn, hai sư đoàn cơ giáp số bẩy và sư đoàn cơ giới số hai, sư đoàn bộ binh số hai mốt, đang chặn đường rút lui của chúng ta “.
Trần Lạc lập tức lấy ra bản đồ, nhìn bố trí quân đội của người Nhân Ngư, trên bản đồ điện tử, trong khu vực một trăm cây số xung quanh, rậm rạp chằng chịt biểu tượng quân đội Nhân Ngư, phương hương tiến công và bao vây rõ ràng là đang không ngừng thu hẹp phạm vi của quân hắn, hắn hiểu mình đang bị bao vây rồi, lúc đầu hắn đã nghi ngờ sao trình độ thông tin của Trái Đất hơn được người Nhân Ngư, hóa ra người Nhân Ngư dụ họ vào để một mẻ hốt gọn, làm tiêu hao quân đội Trái Đất.
Rõ rằng bên địch đã theo một cách nào đó biết được nơi Trần Lạc sẽ xâm nhập, ở cái tinh cầu này họ đã đặt đủ các loại máy phát tín hiệu để bảo vệ ốc đảo, do đó chỉ cần có một chút bất thường là lập tức họ sẽ biết, chưa kể việc làm nhiễu sóng diễn ra trong một giờ.
Nhìn nơi đóng quân bị bại lô, quân địch sẽ không ngần ngại phái càng nhiều quân đội đến để tiêu diệt chi quân đội này, giờ hắn không khác gì cá nằm trên thớt, thu hút địch nhân lao tới.
Hiện tại Trần Lạc đang suy nghĩ nên giải quyết tình huống này như nào, trận này không thể không đánh, có đánh phải đánh thể nào để bảo vệ tính mạng của binh sĩ, một mình hắn lái Atula chạy ra vòng vây là quá đơn giản, nhưng sau hắn còn gần hai vạn binh sĩ, hắn không thể bỏ mặc họ.
Nhìn bản đồ hắn cần phải đánh mạnh về một phía, để chúng không kịp tập hợp lại với nhau, lúc đó hắn mới có thể dẫn cả sư đoàn biến mất trong khu rừng được.
Mục tiêu tốt nhất hắn có thể tấn công hiện tại có vẻ như là hai trung đoàn cơ giáp, nhưng hắn luôn cảm giác phía sau hai trung đoàn cơ giáp là một cái hố rất to được người Nhân Ngư đào sẵn chỉ đợi hắn vào.
Nhìn lại toàn bộ hắn thấy mục tiêu tốt nhất là ba trung đoàn cơ giáp và hai trung đoàn cơ giới ở phía bắc, hắn cần giải quyết mục tiêu trong vòng một tiếng, trước khi bị phát hiện, đối phương vẫn chưa biết số lượng quân đội chân chính của hắn, hắn vẫn còn chiêu bài để ẩn giấu.
Nhìn cái lại bản đồ một lần nữa, đột nhiên Trần Lạc phát hiện có chút vấn đề, hắn lập tức mở ra bản đồ địa hình, chỉ vào một dãy núi trùng trùng điệp điệp cách chỗ bọn hắn khoảng bốn mười cây số.
“ Như mọi người đã biết tình thế của quân ta, chúng ta đang bị bao vậy, nhưng đối phương không biết chúng ta có bao nhiêu người, kệ hoạch của ta là phân làm ba đường, Lục Khoang và Kiến Vĩ mỗi người lĩnh năm nghìn chiến sĩ cơ giáp, còn lại tất cả theo ta chỉ huy, trong vòng nửa tiếng chúng ta phải đến dãy núi này, sau đó chiếm những ngọn đồi quan trong, hai ngươi có trách nhiệm dẫn binh sĩ đến đó chuẩn bị chiến hào trước, trước khi đôi phương đến hẻm núi phải hoàn thành chiến hào, tất cả cơ sĩ phải chuẩn bị chiến đấu, ta sẽ ở đây cầm chân bọn chúng rồi dụ chúng đến đây. Khi bắt đầu tấn công quân địch cần phải dốc toàn bộ lực lượng, toàn bộ đạn pháo và laser phải sẵn sàng, nhất kích tất sát, nếu địch chạy truy kích khoảng cách hai mươi cây số rồi rút lui, không được ham chiến, sau đó tất cả rút lui về thẳng phía tây nam, chúng ta sẽ xây dựng căn cứ dã chiến ở đây … “
Kiến Vĩ nhìn nơi Trần Lạc chỉ, hắn không khỏi giật mình:” Đây là bến cảng của người Nhân Ngư, được mệnh danh con tim của ốc đảo, chúng luôn có ít nhất hai sư đoàn cơ giáp, hai sư đoàn cơ giới và một sư đoàn bộ binh canh gác,chúng ta ở đó có phải là hơi mạo hiểm không! “
“ Chỉ có chạy về phía này chúng ta mới không bị bao vây, ở đây là bến cảng vận chuyển binh linh và vật tư của bọn chúng, có trọng binh canh gác nên không ai nghĩ chúng ta chạy về đó “ Trần Lạc nói chắc như đinh đóng cột.
“ Thế nhưng khi chúng ta tấn công hậu cần của bọn chúng chắc chắn sẽ để lại dấu vết, nếu bị phát hiện chúng ta ở đây sẽ không còn đường thoát, chỉ sợ đến lúc đó … “ Lục Khoang không thể không lo lắng, hắn muốn lên tiếng cảnh báo Trần Lạc.
“ Vấn đề này ta đã có biện pháp “. Trần Lạc chỉ tay thẳng vào bến cảng “ Nếu bọn chúng nghi ngờ quân đội của ta ở đây, chúng ta sẽ vòng ra sau ngọn đồi này đánh chiếm vào bến cảng, ở bên càng luôn có tầu vận tải và máy chiến đấu của bọn chúng, chúng ta chỉ cần cướp được là ưu thế nằm trong tay chúng ta “.
Nhìn Lục Khoang và Kiến Vĩ hưng phấn Trần Lạc lập tức dội một gáo nước lạnh:” tuy rằng kế hoạch là thế nhưng nhiều sự tình không như mong muốn, nếu như bị bọn chúng phát hiện kế hoạch chúng ta sẽ đề phòng điều máy bay xuất kích, lúc đó chúng ta chỉ có nằm chịu bom mà không thể phản kháng được, do đó trong khoảng thời gian sau đi giao chiến kết thúc chúng ta phải hành động hoàn toàn bí mật “.
“ Còn một phương án nữa nếu quân đội của chúng ta có thể gây đủ sức ép buộc chúng phải điều thêm quân dự bị lên tiền tuyến, chúng ta với lực lượng hai sư đoàn có thể trực tiếp bắt lấy trung tâm chỉ huy của địch, cái này gọi là nhất tiễn song điêu “.
Lục Khoang và Kiến Vĩ lòng thầm bội phục kế hoạch liều lĩnh của Trần Lạc, sau đó hai người lập tức cao biệt, đi chuẩn bị binh sĩ bắt đầu hành động, gần một vạn chiếc Thiên Lang, thêm mấy chục chiếc cơ giáp nhiễu sóng bắt đầu hành quân về phía Trần Lạc chỉ định.
Trong lúc này ở bên phía Nhân Ngư, đang lùng sục nhóm quân mới xâm nhập, từ tín hiệu nhiễu cho thấy nhóm quân xâm nhập khác một sư đoàn, bọn hắn vẫn không nắm rõ số lượng quân đội của Trần Lạc.
“ Báo cáo, ở phía lân cận khu vực xẩy ra nhiều sóng, phát hiện có dấu hiệu của lượng lớn cơ giáp di chuyển “.
Tên chỉ huy người Nhân Ngư là Sullivan vội vàng hét vào loa “ Lập tức phỏng tỏa toàn bộ khô vực, thông báo cho căn cứ có kẻ xâm nhập, đặt cảnh báo cấp một, liên hệ với những đơn vị khác, tập trung kiểm tra toàn khu vực, đặt địa lôi mọi lối ra của phòng tuyến, chặn đường rút của kẻ địch “.
Lập tức mệnh lệnh được truyền đạt tới tất cả các đơn vị, đám linh Nhân Ngư đang tiến gần về căn cứ của Trần Lạc, trong lúc này Lục Khoang và Kiến Vĩ đã lên đường đến vị chí chỉ định chuẩn bị phục kích, nhiệm vụ của Trần Lạc là dẫn dụ quân địch tiến đến, Trần Lạc cố tình để lại một vạn cơ giáp để cho chỉ huy định nghĩ rằng toàn bộ quân đội xâm nhập đã ở đây mà chủ quan đuổi theo hắn.
Trận địa tạm thời Trần Lạc đã dựng sẵn, xung quanh chôn địa lôi và bom nhiệt hạch, giờ chỉ còn đợi đối phương sa vào bẫy, toàn bộ một vạn cơ sĩ đạn đã lên nòng, đám người Phong Tử được Trần Lạc giao cho nhiệm vụ bí mật là đánh lén bộ binh, nhằm giảm quân số tối đa của địch. Trần chiến đầu tiên trong lòng địch chuẩn bị mở màn.