Cả đêm Trần Lạc và Du Du đánh trận trong phòng không để ý đến bên ngoài, đám lính sư đoàn mười hai và sư đoàn ba được một phen bận rộn thu dọn chiến trường, qua thông kê hai sư đoàn phòng thủ thị trấn của người Nhân Ngư thiệt hại đến hơn tám thành, chủ yếu chết trong vụ nọ doanh trại, nhiều người đang còn trong lều đã bị lửa đốt chết, người vừa trèo lên cơ giáp cũng bị kho đạn nổ bất ngờ mà tử vong.
Sáng sớm hai người Lục Khoang và Kiến Vị có mặt ở trong doanh trại của tiểu đoàn Trần Lạc từ sớm, hai người thấp thỏm suốt cả đêm, tối qua chỉ một mình Trần Lạc trong hơn hai giờ thành công đánh chiếm thị trận mà không cần nhờ sự giúp đỡ của họ, nếu Trần Lạc báo việc họ chủ quân không đưa quân tiếp viện cho cấp trên, có lẽ cuộc đời nhà binh của họ phải chấm dứt tại đây.
Đến cửa doanh trại Lục Khoang hỏi một binh sĩ đứng gác.
“ Người anh em, thiếu tá Trần Lạc tỉnh chưa “.
“ Báo cáo, đội trưởng vẫn đang nghỉ ngơi, xin đệ lại lời nhắn có gì tôi sẽ chuyển lên đội trưởng “.
“ Người anh em, có thể cho ta vào đợi thiếu tá Trần Lạc trong quân doanh được không “.
“ Mời ngài “, binh sĩ làm thủ thế ra hiệu.
Phong Tử đang cho binh sĩ luyện tập huấn luyện sáng sớm, thấy hai vị sư trưởng đến liền biết có việc, hắn đi đến phòng Trần Lạc, nói vọng vào.
“ Đội trưởng, có Lục Khoang và Kiến Vĩ tới tìm ngài “.
“ Được rồi ta ra bây giờ “, Trần Lạc đang nằm ôm Du Du, cô như chú chim nhỏ nép vào ngực hắn, hắn đứng dậy lặng lẽ mặc quần áo, đắp chăn cho cô rồi đi ra ngoài, ra đế của đá thấy hai vị sư trưởng đứng đợi bộ dáng rất sốt ruột, hắn tiếng về hai người nói:
“ Có việc gì mà sáng sớm hai vị sư trưởng đã đến đây vậy “.
“ Người anh em, chuyện tối qua, có thể bỏ qua cho vi huynh không, ta thật không ngờ người anh em có bản lĩnh như vậy “, vừa gặp mặt Kiến Vĩ đã cầm hai tay Trần Lạc bọ dạng rất chân thành.
Lục Khoang khôn khéo hơn hắn nói với Trần Lạc “ huynh đệ không biết chứ, cả tiểu đoàn chiến đấu suốt nhiều ngày liền, hôm qua mới được nghỉ ngơi, nên ta không muốn họ quá mệt sinh bệnh, nên chỉ có thể cử một tiểu đoạn dự bị đến giúp huynh đệ “.
“ Đúng, đúng.. “ Kiến Vĩ bên cạnh gật đầu như gà mổ thóc.
Nhìn hai người sáng sớm đã đến tìm mình, lại ăn nới khép nép, Trần Lạc cũng nguôi giận đi đôi phần, đêm qua máy mắn không có ai hi sinh, nếu tiểu đoàn của hắn của người tử vong thì hai người nay đã không còn đứng đây được hôm nay.
Nhìn hai người Trần Lạc hơi chau mày, hắn chưa trả lời mà hỏi lại hai người.
“ Còn có việc gì nữa không “.
Lục Khoang móc trong túi ra một tờ dấy có đóng dấu bảo mặt hắn đưa cho Trần Lạc.
“ Huynh đệ đây là nhiệm vụ của quân bộ giao chính tay huynh đệ, ta và lã Vĩ vẫn chưa xem đâu “.
Trần Lạc mở ra đọc, trong là mệnh lệnh tối cao của quân bộ, thăng hắn làm chỉ huy hai sư đoàn cơ giáp số ba và số mười hai, yêu cầu hắn trong vòng một tuần chỉnh lý hai sư đoàn cơ giáp, quân bộ sẽ điều quân đến tiếp nhận thị trấn còn hắn đẫn hai sư đoàn đi tập kích vùng sau lưng địch, tiêu diệt các căn cứ hậu cần, quân bộ sẽ làm nhiễu sóng tín hiệu trong vòng một giờ để hắn có thể di chuyển qua những vùng ra đa địch dò xét.
Đọc xong mệnh lệnh Trần Lạc cơ bản hiểu quân bộ muốn hắn làm gì, tuy trong thư không nói cung cấp hậu cần ra sao, nhưng hắn đoán quân bộ muốn hắn tự cung tự cấp suốt toàn chiến dịch, vùng sau lưng địch rất nguy hiểm, chỉ cần người Nhân Ngư biết có đội quân tồn tại sau lưng họ là họ sẽ dốc toàn bộ lực lượng tiêu diệt, giờ Trần Lạc có một tuần chỉnh lí hai sư đoàn cơ giáp này, thời gian tương đối gấp rút, hắn vốn định trách phạt hai người người nhưng do nhiệm vụ sắp tới hắn định xem biểu hiện của hai người rồi tính.
Trần Lạc đưa lệnh bổ nhiệm là lệnh điều động cho Lục Khoang và Kiến Vĩ để hai người đọc.
“ Đây là mệnh lệnh từ quân bộ, cho hai người một cơ hội lập công chuộc tội, trong vòng một tuần các giáp quan của tiểu đoàn mười ba sẽ chỉnh lí sát nhập binh sĩ hai sư đoàn tạm thời thành một, hai người sẽ làm phó đoàn trưởng chịu mệnh lệnh trực tiếp từ ta “.
Sau khi đọc xong và nghe Trần Lạc nói, hai người thầm mừng trong lòng, sau tối qua hai người hắn đã chứng kiến được thực lực của Trần Lạc, hai người mà được đi theo Trần Lạc đại biểu quân công sắp rơi vào túi, ai cũng thấy vui vẻ, hai người nhìn Trần Lạc lập tức giơ tay chào đúng tiêu chuẩn quân đội.
“ vâng, sư trưởng “.
“ Được rồi, toàn bộ bố phòng giao cho bộ binh làm, toàn bộ cơ sĩ ba mươi phút sau có mặt, đi làm đi “.
“ Rõ “.
Hai người vội vàng trở về tập hợp cơ sĩ sư đoàn theo mệnh lệnh của Trần Lạc, cả đám tất bật chỉ sợ chậm trễ sẽ bị Trần Lạc trách tội, toàn bộ hai sư đoàn cơ giáp nhận được mệnh lệnh tập hợp ở quảng trường doanh trại.
Nhìn hai sư đoàn chỉnh tề tập hợp, Trần Lạc cũng âm thầm gật đầu, là binh sĩ trên chiến trường hai sư đoàn này đã tham gia nhiều trận chiến, tương đối tinh nhuệ, hắn cũng tán thưởng hai người có cách trị quân, mỗi một người lên được cái ghế sư trưởng cũng không phải là bù nhìn bao thịt.
“ Vừa rồi, nhận được mệnh lệnh của quân bộ, ta sẽ tạm thời chỉ huy hai sư đoàn số ba và số mười hai, mục tiêu của chúng ta là xâm nhập phá hoại hậu cầu của địch, không có tiếp tế, không có chi viện, tất cả phải tự lực cánh sinh, mọi mệnh lệnh sẽ từ ta chỉ huy “, Mọi người đêm im lặng, bởi vì bọn họ biết quấy nhiễu hậu cần của người Nhân Ngư là một đi không trở lại, giờ họ quan tâm vị chỉ huy này có thể dẫn dắt họ đi được đến đâu.
“ Lần này trong vòng một tuần, toàn bộ giáo quan và binh sĩ của tiểu đoàn mười ba sẽ huấn luyện cơ bản cho mọi người, sau đó lập tức hành quân, có ai thắc mắc gì không “.
Một tên tiểu đoàn trưởng giơ tay ý kiến.
“ Báo cáo, không có hậu cần chúng ta sao có thế chiến đấu lâu dài được? “
“ Chúng ta đang ở vùng hậu cần của địch, muốn ăn gì, muốn vật tư gì, còn phải để ta chỉ dậy sao “.
Các chiến sĩ nhìn nhau gật đầu, sư trưởng nói có lí, chỉ một câu của Trần Lạc đã vô tình reo rắc ý tưởng cướp bóc cho hai sư đoàn này, cầm hai sư đoàn đi cướp bóc trên đất địch, Lục Khoang và Kiến Vĩ nghĩ cũng chưa từng nghĩ, cảm giác chắc là rất thoải mái.
Cả đám binh sĩ còn đang bàn tán sôi nổi Trần Lạc đã tung thêm một quả bom nữa.
“ Ta nói cho các người biết, ngoài đi cướp vật tư hậu cần chúng ta cướp cả máy bay vận chuyển, cơ giáp, xa quân dụng, cái gì cướp được đều cướp, chỉ cần theo ta, số vật tư cướp được còn nhiều hơn được quân bộ cung cấp, nếu ai lo lắng địch nhân nhiều, thì ta nói rõ, đêm qua nguyên tiểu đoàn mười ba đã giải quyết hai sư đoàn của địch, tất cả nghe theo mệnh của ta, ta sẽ đưa mọi người bình an trở về “.
Tất cả ngạc nhiên nhìn Trần Lạc, vị sư trưởng mới này quá bá đạo đi, lời nói có chút thô tục nhưng đều đánh vào nội tâm mỗi người, binh sĩ bảo vệ quốc gia là một phần nhưng họ cũng cần ăn uống, ngủ nghỉ quan trọng họ cần một vị chỉ tin tưởng được để giao phó mạng sống, mọi người đều thấy vị sư trưởng này rất hợp với mình.
“ Bắt đầu từ hôm nay tất cả xáp nhập lại thành một sư đoàn lấy phiên hiệu là Atula, sư đoàn của chúng ta không gì không làm được, không gì không cướp được, rất cả rõ chưa “, thanh âm của Trần Lạc cao vút vang vọng vào trí óc mỗi người.
“ Rõ “., Toàn quảng trường bộc phát ra tiếng đồng thành vang tận mây xanh.
Một đội quân ma quỷ được sinh ra, một đội quân được coi là thần chết trên chiến trường đã hình thành.