~~Happy reading
===========================
Trường học đã gần trong tầm mắt, tôi với Kuonji quyết định vào trường lệch nhau một chút.
Bởi vì, bị người khác nhìn thấy thì hơi khó giải thích.
Kuonji vào trước, một lúc sau tôi mới vào theo.
Cứ như thể chuyện lúc nãy chưa từng xảy ra, Kuonji chỉ liếc nhìn tôi một cái rồi thôi, chẳng nói chẳng rằng.
... Không phải là tôi thấy tủi thân đâu nhé.
Nén tiếng thở dài, tôi cúi xuống thay giày.
Bỗng nhiên, có ai đó vỗ nhẹ vào lưng tôi.
"Akki, chào chào chào ~"
"À, Neika. Chào buổi sáng."
"Chào ~chào ~chào ~chào ~chào ~chào ~"
Chào nhiều quá rồi đấy. Mà đừng có vừa nói vừa chọt chọt vào eo tôi nữa.
"Ơ, hôm nay trông cậu có vẻ phấn khởi nhỉ?"
"Tôi có bị ốm đâu mà."
"Ý tớ là, bình thường cứ đến mùa mưa là cậu lại ủ rũ như cái bánh bèo ấy."
Nhớ dai ghê, con nhỏ này.
Mà đúng là lúc nào tôi cũng rủa "cút đi mùa mưa" thật.
"Sao thế nhỉ ~? Hay là sáng nay có chuyện gì vui à?"
"... Chẳng có gì đặc biệt cả. Tự nhiên thấy thế thôi."
"Hửm ~? Tớ với cậu chơi với nhau cũng được 3 năm rồi đấy, mà đây là lần đầu tiên tớ thấy cậu như vậy đấy."
Tinh ý quá rồi đấy. Mà đừng có quan sát tôi kỹ thế chứ.
Bực mình thật. Thôi, búng trán cái cho bõ tức.
"Này! Đau đấy ~!... Tự dưng làm gì thế hả!?"
"Ồn ào quá đấy."
"Cậu cũng vừa thôi chứ!"
Đừng có mà đứng trước tủ giày mà la hét om sòm thế chứ, phiền người khác lắm đấy.
Có lẽ là thấy cảnh tôi với Neika ồn ào, Kuonji khẽ nhíu mày, mặt hơi cau có.
"Ồ? Rira, chào chào chào ~"
"A. Ừm, chào buổi sáng. Vậy tôi đi trước đây."
... Đi mất rồi. Vừa nói xong là đi luôn.
Mà thôi, đứng ngây ra đó cũng kỳ lắm.
"Rira, trông có vẻ lạ lạ nhỉ?"
Không, đúng hơn là là kỳ cục thấy rõ luôn ấy.
"Vậy à? Trông cô ấy vẫn khó ở như mọi khi mà."
"Không phải thế ~. Ưm... mà thôi, kệ đi."
Neika là kiểu người rất tinh ý, luôn nhận ra sự thay đổi của người khác. Tuy rất nhạy cảm nhưn lại không quá câu nệ tiểu tiết, nên chơi với cô nàng này thoải mái lắm.
Tôi thay giày xong thì cùng Neika đi bộ đến lớp.
Trên đường đi, cô nàng thao thao bất tuyệt như máy bắn tỉa, nào là bộ anime tối qua hay ra sao rồi skin mới ra trong game vừa ngầu vừa đẹp, rồi thì bánh mì kẹp hoa quả chỗ nào ngon nhất. (Aka "Nói lời lẽ trôi chảy, hùng hồn." nếu ai không hiểu)
Nói chung là cứ thế tuôn ra như suối. Quả nhiên là Neika có khác, lúc nào cũng tràn đầy năng lượng
Vừa bước vào lớp, Neika đã tay bắt mặt mừng chào hỏi tất cả mọi người, rồi chạy đến chỗ Ryuya
"Ryuya, chào ~"
"Yo Neika. Chào ~"
"Ừm. Chà ~"
"Hửm? Chào ~~"
" "Chào ~~~. Hey." "
"Dài dòng quá đấy, hai đứa."
Đừng có đứng high-five nữa.
Tôi gõ nhẹ lên đầu hai đứa đang hớn hở.
"Ơ? A, Akito. Chào ~~"
"Thôi đi."
Sao sáng sớm tinh mơ mà tụi nó đã sung sức thế nhỉ.
"Này, sao cậu phũ thế. ... Ơ? Akito, hôm nay trông cậu khác mọi khi nhỉ?"
"Chuẩn luôn. Ryuya cũng thấy thế phải không?"
"Ừm. Bình thường cứ đến mùa mưa là cậu ta như xác sống ấy."
Trời ơi, tụi bây đừng có stalk tao kỹ thế chứ. Đến mức này thì đáng sợ lắm đấy.
Tôi khẽ thở dài, Ryuya liền lên tiếng.
"À mà, hôm nay lớp mình học chung với lớp bên kia trong nhà thi đấu đấy. Hình như là từ giờ cho đến hết đợt mưa này sẽ học chung luôn."
"Mùa mưa mà. Lười vận động ghê."
"Cũng lạ thật, một đứa có năng khiếu thể thao như Neika mà lại ghét vận động."
"Nói gì thế, thể thao thì tôi thích chứ bộ.
Hể...? Neika thích thể thao sao? Bất ngờ thật đấy.
"Neika thích môn thể thao nào thế?"
"Espots."
"Game thì có."
"Esports không phải game! Esports là cả một bầu trời, nơi những giọt mồ hôi, nhiệt huyết, tâm hồn hòa quyện, là nơi những kỹ năng được tôi luyện qua năm tháng được phô diễn! Nên là, nó hàn toàn không phải game!" (Chứ là gì máaaaa)
"À ừ... Ok..k..."
Tôi không ngờ cô nàng lại phản ứng mạnh đến thế.
Đúng là, thứ gì đó với người này là trò chơi, thì với người khác lại là cả thanh xuân, cả sự nghiêm túc. Tôi lỡ lời rồi.
Mà thôi nào, đừng có vừa nói vừa đấm vào lưng tôi nữa.
Nói chung là học chung với lớp bên kia.
Thế nghĩa là sẽ học chung với Kuonji... Nghĩ đến đó thôi là tôi thấy bồn chồn, đứng ngồi không yên rồi. (Trời gánh)
"Sao thế Akki, bồn chồn cái gì thế?"
"Này Neika, cậu thử vắt óc xem. Học chung với lớp bên kia... nghĩa là có cả vợ yêu của cậu ta ở đó đấy."
"A..."
"Này hai người kia, đừng có mà suy diễn lung tung. Còn cười nữa!."
Mà đúng là thế thật.
Tôi với Kuonji bị "Sợi Dây Đỏ Định Mệnh" ràng buộc - chuyện này tôi chưa kể với ai mà nhỉ?
Tôi khẽ thở dài, quay mặt về phía trước.
Bên kia, Kuonji đang nói chuyện với Ryuuguin.
"Rira à, không sao đâu mà."
"Không thể nào... bị cậu ta nhìn thấy bộ dạng đó thì tôi chỉ có nước đào hố chôn mình thôi..."
Chuyện gì mà nghiêm trọng thế?
Ryuuguin thấy tôi nhìn thì mỉm cười gượng gạo.
Rốt cuộc là đang nói chuyện gì thế nhỉ...?