Cô Gái Ấy Là Vợ Của Tổng Giám Đốc Tôi!

chương 74: giúp! 1

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

_ Thưa Viên Tổng! có vị khách họ Nghiêm muốn gặp người - thư ký Lâm sau khi nghe cú điện thoại từ bàn lễ tân gọi lên, liền đứng dậy đi nhanh vào phòng của Viên Phúc Khang, cung kính gõ cửa sau đó bước vào, lên tiếng rất nhạt.

_ Mời anh ta lên đây! - Viên Phúc Khang đang coi xử lý tài liệu thì nghe thư ký của anh bảo, liền dừng bút mày nhíu lại có vẻ hiểu rõ việc gì đó.

Có vẻ Phúc Khang đã đoán được Nghiêm Khanh sẽ sớm tìm anh thôi nhưng lại không nghĩ là sớm đến như vậy. Đám nhân viên nữ được tình báo là có một đại soái ca đang ở công ty tìm Viên tổng, liền như một nháo nhào lên, ồ ạc đổ ra xem thử ( mê trai ớn). Bọn họ thật sự đã được rửa mắt thêm lần nữa rồi. Bình thường tổng tài của họ đã là người tuyệt thế, cứ tưởng rằng cuộc đời này không có người thứ ai, nào nghĩ rằng ngày hôm nay lại gặp được thêm một " Mỹ nam đại soái ca " thế này.

Họ nhìn Nghiêm Khanh vẻ cực kì ngưỡng mộ, cực kì thích thú, nhưng tất cả mọi người đều chợt nhìn ra được rằng, thần thái của Nghiêm Khanh lúc này thật như Viên Phúc Khang cách đây năm về trước, lúc mà Phu Nhân chưa xuất hiện, ánh mắt, con người, vẻ mặt của anh là như Nghiêm Khanh bây giờ, phải nói là cực kì tàn bạo, cực kì lãnh khốc, cực kì cay độc, và không thể đoán được người đó đang vui hay đang buồn, bước tới đây thì không khí nơi đó thật sự trở nên lạnh lẽo khiến người ta phải rung lên.

_ Viên tổng bên trong, mời ngài theo tôi - " Ding " tiếng thang máy mở ra, trước mặt Nghiêm Khanh là thư ký Lâm đang rất chuẩn mực cung kính đứng trước mặt anh ta, đưa tay lễ phép hướng dẫn anh.

"...." thật chất anh không có gì để nói với thư ký cả, cứ thế sắt mặt vẫn lạnh tanh như vậy đi theo thư ký Lâm đến phòng của Viên Phúc Khang.

Cốc cốc cốc, tiếng gõ cửa rất đều đặng của thư ký Lâm.

_Vào đi! - giọng nói rất lạnh của Viên Phúc Khang phát ra, tay vừa ký bảng tài liệu, mắt cũng không ngước lên.

_Chào Viên giám đốc - giọng nói thanh âm lạnh cũng ngang ngữa Viên Phúc Khang nhưng lại có có chút xen lẫn buồn phiền.

_ Chào Nghiêm Tổng, mời ngài ngồi - Phúc Khang nghe thấy âm thanh này liền ngẫng mặt lên, hiện lên một nụ cười không chút là thuận cho lắm. Nhưng vẫn giữ phép lịch sự.

Hai người đàn ông khí phách hơn người cùng ngồi đối diện nhau, nhìn nhau, mỗi người đều có một lòng kêu hãnh riêng của bản thân nên họ ngồi im đợi thư ký Lâm bưng xong cafe ra ngoài lúc này cuộc đối thoại của hai người đàn ông mới bắt đầu. Tất cả nhân viên trong công ty đều suy nghĩ chắc đây là đối tác mới, cũng sẽ có dịp gặp dài dài nhưng nào ngờ hai người đàn ông kia lại không hề nói về việc hợp tác công ty mà là hợp tác chinh phục tình yêu. Cũng sẽ không ai nghĩ rằng hai người đàn ông này là những kẽ lụy tình si mê, liều chết vì một nữ nhân như vậy đâu nhỉ. Nhưng câu chuyện thật nằm trong căn phòng kia.

_ Nghiêm tổng! Xem ra người rất vội - Viên Phúc Khang rất hài lòng với ý tứ này, anh thật kêu ngạo khi người khác phải cầu cứu anh.

_ Viên giám đốc, anh cũng biết tôi và Viên Viên thế nào, tôi tin rằng thuộc hạ của anh cũng đã đề cập hết mọi thông tin về chúng tôi và không sót bất kì một chi tiết nào - Nghiêm Khanh vốn là người không bao giờ khuất phục trước ai, sự lãnh khốc của anh vốn rất tàn bạo, dù có là tình yêu thì cũng không thể làm anh mềm nhũng như Viên Phúc Khang được. Hôm nay, anh đến đây đúng thật là muốn nhờ Viên Phúc Khang trợ giúp, nhưng cũng không phải vì thế mà hạ thấp bản thân mình như thế.

_ Nghiêm tổng nói xem! Tôi có thể giúp gì cho anh đây - Viên Phúc Khang thông qua ánh mắt biết được Nghiêm Khanh thật là có trái tim sắt đá, dù tình yêu anh dành cho Viên Viên cũng lớn nhưng cũng không thể nào nuông chìu Viên Viên như anh nuông chìu Hồng Nhi được, sự việc ngày hôm nay, Viên Phúc Khang thật sự muốn Nghiêm Khanh sáng mắt ra.

_ Viên giám đốc! Anh cũng biết rồi, còn hỏi tôi sao? - Nghiêm Khanh vẫn giữ thái độ không hề lây chuyển ( thằng cha này đi xin người ta giúp mà làm như ông nội người ta, đá văng ra cửa cho rồi)

_ Vậy? - Viên Phúc Khang quyết cứng rắng, anh biết người có thể giúp anh ta lúc này chỉ có anh. Nên đưa ra giá cao hơn nữa thật rất xứng đáng.

_ Anh hãy giúp tôi là Viên Viên! - sự cao ngạo vẫn thế những sắt giọng và ánh mắt của Nghiêm Khanh thì trùng xuống.

_ Anh đã có kế hoạch nào chưa? - Viên Phúc Khang đã trúng số độc đắc rồi, tâm tình rất tốt khi nghe câu nói này của Nghiêm Khanh.

_ Hiện tại tôi chỉ biết vợ anh là bạn thân của Viên Viên, lại rất nghe lời anh, nếu anh nói chắc cô ấy sẽ thuyết phục được Viên Viên - Nghiêm Khanh trình bày rõ ý định của mình.

_ Vậy là anh không hiểu gì về Hồng Nhi của tôi rồi. xem ra, rất khó để giúp anh - Phúc Khang nhúng vai, tỏ vẻ chịu thua rồi không còn cách nào nữa. Vì vốn tính của vợ yêu cứng đầu, lại thấy bạn bị tổn thương nặng, anh không thể nào xen vô mà nói giúp được.

_ Vậy anh có thể giúp tôi thế nào - Nghiêm Khanh lạnh giọng hơn khi nghe Viên Phúc Khang có trạng thái này.

_ Hì! Nếu anh chịu phối hợp, tôi sẽ giúp anh - Viên Phúc Khang đã câu được cá rồi, giờ thì đem cá lên thớt mà chém thôi.

_ Được! Tôi sẽ làm theo anh, nhưng anh đừng vì thế mà lợi dụng - Nghiêm Khanh dùng ánh mắt sắt bén nhìn Viên Phúc Khang.

_ Á! Xem ra có trò vui.... À không hiểu sao mình lại xen vào chuyện người khác thế nhỉ.... ácxxxa không lẽ bị lây tính này bởi Hồng Nhi sao?.... Không được rồi... chật... chật chật. - Viên Phúc Khang cầm ly cafe lên hốp một ngụng sau đó tự thân phân trách phận như một kẽ ngốc, cũng nhầm trêu chọc Nghiêm Khanh.

_ Xem ra! Viên tổng rất tốt, cưới được người vợ tốt - Nghiêm Khanh có chút ngây ngốc nhân miệng lại thầm cười khổ.

_ À! Vì tôi biết nắm lấy sự may mắn ấy, tôi không có ngu dại mà để vụt mất nó sau đó lại hối tiếc nà đi tìm - Viên Phúc Khang ý có khinh thường, nhắm thẳng vào Nghiêm Khanh, dọa ý đang chửi mắng hắn.

Nghiêm Khanh thật không muốn nói thêm điều gì, chỉ trầm mặt nhìn ly cafe trên tay, ánh mắt thâm sâu đầy đau thương, Viên Phúc Khang nói đúng, anh không thể nói gì được. Cuộc đời của Nghiêm Khanh này lần đầu tiên bại dưới tay một người con gái, lại còn phải đi gặp người khác cầu xin trợ giúp thế này " Viên Viên, em bắt anh trả một cái giá có đắt quá đó! ". Cuộc đối thoại có vẻ tới đây là kết thúc, xem ra ngày mai cuộc chiến tình yêu của Nghiêm Khanh sẽ bắt đầu dưới sự trợ giúp của Viên Phúc Khang, không biết là sẽ làm trò hề gì đây.

Truyện Chữ Hay