Cô em gái luôn rủa tôi chết mỗi ngày, lại lén thôi miên tôi lúc đang ngủ để khiến tôi đổ em ấy..!

chương 29

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Solo: Loli666

=============================

Hiện đang là đầu tháng sáu; những cơn mưa hiếm hoi làm ẩm mặt đất, với các đám mây mỏng trên trời.

Âm thanh rì rầm của mưa phùn, tiếng tích tắc của kim đồng hồ và tiếng bút chì rột roạt trên giấy, hoà cùng nhau bên trong căn phòng yên tĩnh.

“…”

Giống như mọi học sinh xung quanh, tôi đang ngồi vào bàn và tô phiếu trả lời của mình.

Hiện đang là buổi kiểm tra giữa kỳ. Để đứng hạng nhất, tôi phải đánh bại Hayami, người có điểm số xuất sắc và Rinko với bộ não mang tầm thế giới.

Tôi đã thẳng thừng tuyên bố, hay nói đúng hơn là Shizuku, rằng chuyện này dễ như ăn kẹo.

Bài kiểm tra đã qua được tầm 40 phút.

Khi đã hoàn tất toàn bộ câu hỏi, tôi hiện đang xem lại đáp án của mình. Nhờ sự kèm cặp của Rinko trong những tuần qua mà tôi cảm thấy khá tự tin. Chắc chắn trên trung bình. 80 còn được ấy chứ. Nỗ lực của Rinko đã giúp điểm toán của tôi vượt xa mọi lần trong quá khứ.

“…”

Một giọt mồ hôi lăn xuống cằm tôi và rơi xuống phiếu trả lời.

…80 điểm là chưa đủ.

Tôi không thể thoã mãn chỉ với tầm đó được. Tôi phải đứng hạng nhất.

Dù tôi có cao điểm hơn Hayami thì cũng chẳng để làm gì nếu đứng dưới Rinko, người gần như luôn đạt điểm tuyệt đối.

Cô chỉ cần đạt 80 điểm ở một môn bất kỳ thôi là tất cả sẽ chấm hết.

Thời gian cứ thế trôi và giờ làm bài sắp hết.

Vài tuần nhồi nhét không đời nào đủ để so sánh. Dù tôi có cố chạy nước rút thì kiến thức và kinh nghiệm tích trữ qua nhiều năm mài dũa vẫn nằm ở một đẳng cấp khác.

Chính vì thế, tôi chọn đi theo hướng khác. Một thứ có thể bị coi là kinh tởm và vô nhân tính…

“…phew.”

Tôi thở phào và điền vào khoảng trắng mà tôi đã để trống từ đầu tới giờ.

[Rinko Sasaki]

Đó là cái tên mà tôi viết. Ngay khi viết xong, tiếng chuông báo hiệu hết giờ vang lên.

Khi mồ hôi không ngừng túa ra trên mặt tôi, Rinko, người đã đề xuất kế hoạch này, bắt đầu thu phiếu trả lời từ cuối lớp lên trên. Kế hoạch thật ra cực kỳ đơn giản.

Rinko sẽ điền tên tôi vào phiếu trả lời của cô và ngược lại.

Cách duy nhất để đánh bại quái vật là trở thành chính nó. Hay chính là chỉ có Rinko mới có thể thắng Rinko, kiểu kiểu vậy.

Bàn của tôi là số một còn của Rinko là số sáu, thuộc cùng một dãy.

Chúng tôi luôn được xếp chỗ ngồi theo số thứ tự và học sinh ở hàng cuối sẽ đi thu phiếu trả lời và đưa lại cho giáo viên.

Khi Rinko thu phiếu, cô ấy sẽ tráo đổi vị trí của hai tờ và kéo theo đó là kết quả. Nếu mọi chuyện suôn sẻ, điểm số của tôi chắn hẳn sẽ đứng đầu, vượt qua phần còn lại của lớp.

Vì thế, tôi đã chấp nhận kế hoạch này.

Và rồi, Rinko tiến lại chỗ tôi để thu phiếu.

Giống như đoạn phim tua ngược, tôi nhớ về lúc trước khi mọi chuyện đi theo hướng này.

***

“Akkun, đây là ý của ông mà.”

Rinko thì thầm từ phía bên kia chiếc bàn trong phòng tôi.

“Nhưng… vậy là gian lận… bà sẽ gặp rắc rối mất, Rinko.”

Tráo đổi phiếu trả lời là một hành động gian dối. Một tội ác thực sự.

Nhưng trái với sự phản đối từ tôi, cô bạn thuở nhỏ

ôn hoà lại lạnh lùng chỉ điểm:

“Giờ này vẫn còn lo cho tui à?”

“…Eh?”

“Chẳng phải Akkun là người xấu sao? Là người đã thôi miên và bắt tui phải vì em gái của ông? Dù cho đã biết cảm xúc của tui nhưng ông vẫn lợi dụng vì lợi ích của Shizuku-chan đấy thôi? Ông chẳng việc gì phải ngần ngại cả. Kẻ xấu thì nên cùng thất bại. Ông là một kẻ dối trá xấu xa và đê tiện khi thôi miên tui, đúng chứ?”

Đôi mắt đen của Rinko không hề nói dối chút nào.

Tôi đã chọn việc giẫm đạp lên cảm xúc của cô và tiếp tục giả vờ bị Shizuku thôi miên. Đến lúc này mà cố đạo đức giả cũng chẳng để làm gì.

“…Phải, bà nói đúng.”

“Vậy làm thì làm cho tới cùng đi.”

“…Tui xin lỗi.”

Nghe câu đó, cô bạn thuở nhỏ của tôi bỗng nở một nụ cười.

“Ông không cần phải xin lỗi. Dù cho Akkun có làm chuyện kinh khủng thế nào, dù cho có bao nhiêu người vô tội bị hại, hay có trở thành một tên điên không xứng để ở bên Shizuku-chan, tui vẫn sẽ bị thôi miên và sát cánh với ông. Kể cả ông có bị lôi xuống địa ngục, tôi cũng sẽ đi chung xuống đó.”

Bạn thuở nhỏ đã bị thôi miên rồi. Cô ấy sẽ sẵn sàng nghe lời mình thôi.

Những lời dứt khoát đó như tiêm vào tôi thứ kịch độc.

“Nên hãy cứ làm đi.”

Rinko nói với khoé môi nhếch cao.

***

Quay về thời điển hiện tại khi các phiếu trả lời đang được thu.

“…”

Rinko đang đảm nhận việc đó ở ngay trước lớp.

Tráo đổi phiếu kiểm tra. Nói thì dễ nhưng thực ra lại khó hơn rất, rất nhiều.

Trước tiên, chỉ có chừng bốn giây từ khi cầm phiếu trả lời của tôi và đưa lên cho giáo viên. Trong vài giây ngắn ngủi đó, cô phải đổi chỗ trong cả tệp giấy dày cộp.

Và kể cả làm kịp thì chỉ cần giáo viên hay người khác nhìn về phía Rinko thôi là coi như đổ bể hết.

Dù cô ấy là học sinh danh dự và gần như chẳng bị ai soi mói thì hành động kỳ lạ với tệp phiếu trả lời vẫn sẽ bị để ý.

Tôi đã hỏi rất nhiều lần rằng liệu Rinko có làm được không, nhưng cô ấy luôn khẳng định chắc nịch. Thế nên tôi cũng đành phải tin theo.

Tim tôi đập liên hồi, ngón tay thanh mảnh của Rinko đã chạm xuống phiếu kiểm tra của tôi.

“Đừng lo quá, sẽ ổn cả thôi.”

“Huh?”

Khoảnh khắc ngay sau lời khẳng định ấy, Rinko lờ đờ bước về phía bục giáo viên và liền đánh rơi tệp giấy khiến nó rơi xuống khắp sàn.

“Oh, em vô cùng xin lỗi~”

Cùng với tiếng kêu ngây ngô của cô bạn thuở nhỏ, rõ ràng sẽ thu hút sự chú ý của lớp trong thoáng chốc nhưng rồi họ nhanh chóng quay đi. Làm rơi giấy tờ cũng chẳng phải chuyện hiếm có gì.

Hiển nhiên khi nhặt lại phiếu trả lời thì có thể tráo đổi vị trí của chúng. Nếu quay lưng về phía lớp thì sẽ chặn được tầm nhìn của họ luôn.

Nhưng giáo viên lại không nằm trong số đó. Chính xác thì giáo viên hiện đang nhìn chằm chằm Rinko trong lúc cô nhặt phiếu trả lời. Nếu bây giờ mà hành động thì chắc chắn sẽ bị phát hiện ngay.

Kế hoạch của bà là sao hả, Rinko…!?

“Aww, chúng có hơi bẩn mất rồi.”

“Hả!?”

Tôi không thể tin vào mắt mình.

Rinko, bạn thuở nhỏ của tôi, đang nhặt giấy trong lúc dùng cánh tay ấn phần ngực của mình lên, làm phô lên vòng một đầy đặn của cô.

Khi bộ ngực vốn đã nổi bật, nay lại càng được nhấn mạnh, một sức hút khủng khiếp sẽ hình thành (theo định luật vạn vật hấp dẫn).

“Đó là… đánh lạc hướng…!!”

Một kỹ thuật được các ảo thuật gia tạo ra nhằm chuyển dịch sự chú ý của người khác. Trong khi tay phải di chuyển và hút lấy ánh nhìn, tay trái sẽ chớp lấy thời cơ.

Rinko không hề chặn tầm nhìn mà là hút lấy nó.

Quả thật, cả tôi và giáo viên đều mải nhìn bộ ngực vĩ đại đó mà để lỡ mất khoảnh khắc cô tráo đổi phiếu trả lời.

“Thật đáng gờm.”

Đến cả tôi, người biết trước ý đồ của Rinko cũng không thể thấy được hành động của cô ấy.

Thứ duy nhất tôi nhìn chỉ có ngực mà thôi!!

Với nụ cười nhẹ, Rinko duyên dáng rời khỏi bục còn giáo viên thì đỏ mặt mà không hề nhận ra kế hoạch của chúng tôi. Một tội ác đích thực.

Khi bước ngang qua chỗ tôi, cô rướn người tới và nói thầm vào tai.

“Akkun, ông tia ngực tôi nhiều quá đấy.”

“…Xin lỗi.”

Rinko, bà đúng là đáng sợ mà…!

Tôi chỉ biết ngồi đó há hốc mồm trước nước đi không ngờ ấy.

Truyện Chữ Hay