-Nè đi thôi . Nó đập vai hắn
Hắn giât mình rồi ngước đôi mắt hình quả đại bác về phía nó , hằn học nói
-Giật cả mình tính mặc thơi trang ba bố đi dạo phố hả . Hắn ranh mãnh
-Đi ra Shop Á Lan thay đồ đã . Nó sau một hồi suy nghĩ quyết định chon shop thời trang lớn nhất của nhà nó để thay đi cái bộ độ “ba bố này”
Nó và hắn đi ra khỏi cổng bệnh viện không cần làm thủ tục gì cả bởi hắn và nó là ai chứ , có cho tiền cũng không có ma nào dám cản bước đi của con người đó
Lái chiếc xe mui trần vi vu trong màn đêm lành lạnh gió phả vào mặt làm nó dễ chịu tận hưởng không gian yên bình này tâm hồn nó bay bay lâng lâng . Hắn cũng không nói gì vì hắn hiểu nó cần sự yên tĩnh chỉ tập trung chuyên môn của mình là lái xe .
-Đến rồi đi thôi . Hắn dừng lại tại một shop thời trang rất lớn có tên là Á Lan một trong những chi nhánh của nhà nó