…………………………………………………………….
-Hô hô tên đó chết chắc . Nở nụ cười nửa miệng nó bắt tay vào thực hiện kế hoạch
Đầu tiên là đeo găng tay vào xông thẳng tới cái phòng của tên đáng ghét .
Điều đầu tiên nó nhận xét về căn phòng là rất ngăn nắp gọn gàng thầm khen hắn rồi bước tới cái giường , lấy cái bịch đen đen rồi rải từng lớp từng lớp vào cái giường trắng trắng
-Xong tới cái nhà tắm , anh chết là cái chắc , đừng trách tôi ai bảo anh dám đắc tội với tôi làm gì .
Xong nó chạy vào cái nhà tắm
“ bôi , rắc rắc , trải đều”
Sau nửa tiếng thành quả của nó đã khá hoàn thiện bây giờ chỉ chờ con mồi nữa là xong .
Định đi tắm vì dính khá là nhiều bụi bẩn còn chưa kể …….bí mật , nhưng chợt khựng lại nó quay qua đập vào mắt nó tấm ảnh của một người con gái rất xinh đẹp thánh thiện đến không ngờ , lại gần lại gần càng nhìn nó càng thấy quen thuộc …………..rất quen là đằng khác
Nó cảm thấy đau đầu quá , tay ôm lấy hai bên nó đau đớn vật vã , lấy chút hơi sức cuối cùng nó chạy ngay về phòng
Mở nước xả vào bồn từ từ chìm vào làn nước mát , đầu vẫn còn đau nó cảm nhận được nơi chất chứa những kí ức đang mờ ảo một cảnh tượng ……………….rất khủng khiếp.
Nó lại suy nghĩ về cô gái ấy
Hình ảnh ấy sao mà…………..
-Đau đầu quá. Nó hét lên ôm lấy đầu rời khỏi bồn tắm nó cuốn một cái khăn ,ngồi bên vệ bồn , sắc mặt nhợt nhạt đôi môi đỏ hồng băng lạnh
Nó đang cố nhớ xem nhưng càng cố gắng nó càng mờ dần mờ dần.
Tự lúc nào nó đã thiếp đi vì quá đau đớn một lớp sương mờ mờ ảo ảo đang cố che đậy một sự thật đau lòng.
……………………….…………………………
-Sao kì vậy , nói như vậy thì cô quen với Tiểu Mỹ của tôi rồi . Hắn đăm chiêu nghĩ
-Mệt anh quá , chắc là tại tôi gặp ở đâu đó bây giờ mới nhớ ra . Nó lườm hắn rồi quát, cớ sao tự nhiên nó tức giận như vậy thì các bạn hãy tự biết lí do nha
-Bệnh mà giọng khỏe dữ ta . Hắn chọc quê
-Anh có cái gì ăn không tôi đói rồi . Nó đánh trống lảng nhìn hắn rồi lại nhìn cái bụng xẹp nép của mình ngán ngẩm nói
-Cháo nè tôi mới mua đó . Hắn mỉm cười đưa cái tô cháo trước mặt nó
-Hì Thanks nhiều nha , sao tốt đột xuất vậy. Nó đểu đểu gian gian nở nụ cười tươi khiến hắn chao đảo trong giây lát
Nhưng nụ cười ấy sao quá đỗi giống một người …
Ngắm nhìn nó ăn rất ngon chỉ một thoáng nhanh là đã hết tô cháo , ăn vội quá cháo dính một ít ở trên ria mép hắn thấy thế hắn mỉm cười lấy khắn lau nhẹ lên bờ môi anh đào
-Đúng là ăn như mèo lem luốc hết rồi này . Hắn khẽ mắng giọng mang hơi trầm dịu dàng đến lạ thường
Nhưng chính thái độ này làm nó giật mình
Hắn lại dịu dàng như thế ư?
Hắn quan tâm đến mình ?
Hay hắn uống lộn thuốc nhỉ !( bó tay bà chị suy nghĩ vớ vẩn)
Nó cư ngơ ngơ ra như thế hắn vẫn tiếp tục cười trìu mến đến lúc……..
-Anh có bị bệnh không ? Nó ngây ngốc một lúc rồi cất tiếng nói trong pha chút tự đắc .
-Hả? Bây giờ đến lượt hắn ngơ ra đôi mắt ánh lên tia ngạc nhiên.
-Hả há cái gì sao hôm nay tốt đột xuất vậy CHỒNG YÊU CỦA VỢ ! Nó hétlớn nhấn mạnh những từ cuối, khuân mặt đểu vô cùng
-Điếc tai quá , rồi rồi không phải tôi bị bệnh hay cũng không dở chứng , thấy cô tội nghiệp mà tôi lại quá tốt bụng lên cũng từ bi giúp cho chút đỉnh HÌ Hì . Hắn mỉm cười đắc chí với lí do quá hoàn hảo mà còn đá được cái câu nói móc của nó nữa , đúng là một công đôi trăm việc
-Anh được lắm , ở đây chán quá hay ……………… Nó lấp lửng câu nói
-Hay đi chơi đúng không . Hắn chêm vào đủ bộ một câu , gương mặt cũng hứng thú đôi phần biểu hiện là cái bản mặt “đập trai” ấy cũng gian đâu kém gì “ai kia”
-Hô hô anh hiểu ý tôi đấy , haiz điều đầu tiên là phải thay cái áo ba bố này ra đã . Nó nhìn cái bộ đồ bệnh nhân mà mình đang mặc ngán ngẩm đặt luôn niên hiệu “ áo ba bố” ( áo ba bố: em có tội tình gì đâu hix hix)
-Tất nhiên rồi cô mà mặc như vậy đi chơi với tôi mất công người ta lại hiểu lầm tôi đang áp giải bệnh nhân trốn trại Ha ha . Hắn nói một câu đặc mùi “ đểu cáng” hòng chọc tức nó bởi vì sao chứ ? hắn đã bị nó chơi quá nhiều rồi bây giờ mới có dịp trả tội chi không tận dụng hết công suất >
-Hừm tha cho anh vì tâm trạng tôi đang vui , đi ngắm phố đêm đi , tôi nghe nói đẹp lắm đó .Nó cười tươi đôi mắt sáng rỡ long lanh tưởng tượng ra cảnh phố đêm Sài Gòn nó đẹp như thế nào?