Cô Dâu Gả Thay

chương 82: 82: chương 81 tình yêu thương đến từ đáy lòng của người mẹ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương : Tình Yêu Thương Đến Từ Đáy Lòng Của Người Mẹ

-Bà có bị điên hay không vậy? Bây giờ bà cứ đi nói đi, tôi cũng đâu phải người chịu tội, là do Lâm Gia các người tráo đổi vị hôn thê của tôi thôi…

Lâm Như Hà nghe xong thì câm nín, bà ta lùi lại về sau.

Không còn cách nào để đe dọa anh, bà ta chỉ còn cách quỳ xuống cầu xin, cầu thế nào cũng được, xin thế nào cũng được.

Chỉ cần anh thả Lâm Nhược Vân ra

-Ngụy Lâm Phong! Tôi biết lỗi là do chúng tôi, nhưng cậu hãy nghĩ lại đi, con bé đằng nào cũng là chị dâu của cậu mà, đúng không? Vậy cậu có thể suy nghĩ mà tha cho con bé được không?

Lâm Phong nhìn bà ta bằng ánh mắt khinh thường.

Chị dâu sao? Thử hỏi đối với Nhược Thần kể cả bà ta cũng không xứng làm mẹ, ông ta cũng không xứng làm cha thì Lâm Nhược Vân xứng làm chị hay sao? Thật nực cười.

-Tôi nói cho bà biết! Chị dâu tôi chỉ có Tư An, ba mẹ vợ tôi cũng chỉ có Tư Gia…các người nghĩ Lâm Gia các người xứng làm gia đình cô ấy trong khi các người đối xử với cô ấy không khác gì một con ở ư? Muốn ngủ thì cút về nhà, nơi đây không chứa chấp những thể loại không có tình người như hai người!

Nói xong anh dùng ánh mắt ra hiệu, tên trợ lí lập tức kéo hai người họ ra ngoài

-Sao cậu lại nhẫn tâm như thế chứ…chúng tôi cũng là một…

Chưa kịp nói xong thì hai người đã bị tống ra khỏi công ty, Lâm Phong cầm bức ảnh lên, nhìn bức ảnh đó bằng ánh mắt ấm áp

-Nhược Thần! Anh cuối cùng cũng có thể trả thù cho những người đã hành hạ em rồi, liệu bây giờ em còn chấp nhận anh nữa hay không?

………….

.

Được đưa về Tư Gia, khuôn mặt Nhược Thần vẫn chưa tươi vui trở lại mà chỉ xanh xao, đôi mắt thì sưng húp càng làm cho Tư Anh và Tư phu nhân đau lòng.

Tư An dìu cô xuống sofa, tay nhẹ nhàng nắm lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn nhưng lạnh như băng kia hỏi

-Nhược Thần! Mày khôi phục trí nhớ rồi đúng không? Nếu đã khôi phục sao còn không nói cho chúng ta?

Nhưng đáp lại lời của Tư An, Nhược Thần chỉ lạnh nhạt nói

-Khôi phục thì sao? Không nói thì sao? Nó có khác nhau sao?

Đôi mắt thẫn thờ ấy, thêm đôi môi khô đến mức da cũng bị bóc ra.

Tư Phu Nhân đến bên Nhược Thần, ôm chặt cô vào lòng

-Tiểu Thần của ta! Sao lại ra nông nỗi thế này cơ chứ…

Nước mắt của bà cũng bắt đầu tuôn ra, Nhược Thần cũng dần mở lòng dùng đôi tay yếu ớt ôm chặt lấy bà rồi thiếp đi.

Thiếp đi là thế những miệng của cô luôn nói

-Mẹ ơi…đừng bỏ con…đừng bỏ con

Với khuôn mặt nhăn lại, bà dường như nhận ra cô đang gặp ác mộng, mà ác mộng này không ai khác lại chính do thiếu thốn tình yêu thương gia đình của Nhược Thần.

Bà nhẹ nhàng cúi người xuống, hôn nhẹ lên trán cô

-Mẹ sẽ không bao giờ rời xa con! Ngon giấc nhé.

Bằng giọng nói ấm áp và tình yêu thương từ trong đáy lòng, cuối cùng Nhược Thần cũng đã thoát khỏi sự sợ hãi trong quá khứ lẫn hiện tại mà chấp nhận hơn với tình yêu thương thật lòng không lợi dụng của bà.

Khuôn mặt cô lúc này cũng không còn nhăn nhó và đau khổ, mà thay vào đó là một khuôn mặt vui tươi tràn đầy sức sống.

Tư An bên cạnh nhìn thấy vậy cũng không còn ghen tỵ như trước, cô xà vào lòng bà ôm chặt lấy bà cùng Nhược Thần

HẾT CHƯƠNG RỒI NHA CÁC BẠN!

CHƯƠNG SẼ ĐƯỢC CẬP NHẬT SỚM NHẤT NHÉ! HẸN GẶP LẠI A.

Truyện Chữ Hay