like / một chương tớ sẽ bão chương mới nhé! Chúc mọi người thi tốt và dành được điểm hơn mong đợi nha.
Từ thứ sáu đến chủ nhật tớ sẽ bão chap nhoa, do mình đã thi xong rùi nè hihi!
Hôm nay là ngày cuối cùng của , mong sang các bạn sẽ thực hiện được những nuối tiếc của .
Luon vui vẻ và hạnh phúc nhé! ^^
Chương : Kế Hoạch Thất Bại Thảm Hại
Ông ta nghe xong thì đơ người ra, ai cũng được nhưng sao cô ta lại động vào người mà không nên đụng chứ.
Lần này có khi thực sự không thể cứu vãn được tình hình này nữa rồi.
-La Cục Trưởng, ông.
.
ông có thể niệm tình tôi với ông cũng từng là bạn mà tha cho con gái tôi được không?
Đáp lại lời van nài của ông ta, ông chỉ nói
-Niệm tình anh mà bỏ qua cho con gái anh thì cháu tôi phải làm thế nào? Không lẽ tôi lại đi tìm một người thế tội cho con anh sao? Anh nghĩ tôi ngu đến mức đấy ư?
Ông ta không dám nói thêm lời nào, chỉ quay lại nhìn Lâm Nhược Vân với ánh mắt tức giận.
Sau đó cả hai bị đuổi về trong ánh mắt chứa đầy sự oan ức của cô ta, nhưng như vậy cũng đâu thể làm gì, đều là do cô ta tự mình mắc bẫy thôi.
…………
Cầm trên tay li rượu, Ngụy Lâm Phong hỏi người bên đầu dây kia
-Alo! Mọi việc thuận lợi chứ?
-Mọi việc diễn ra theo đúng kế hoạch ạ!
Tên trợ lí vừa nhìn La cục trưởng xong thì đáp lại.
Quả là một kế hoạch hoàn mĩ, nếu theo kế hoạch thì chỉ cần vài giây sau cả hai người họ sẽ xuất hiện dưới công ti.
--- Vài giây sau ---
Đúng như dự đoán, cả hai ngươi họ đang ở dưới và làm loạn mọi thứ mà họ có thể làm loạn.
-Cho tôi vào, giám đốc các người là con rể tôi đó! Có tin mấy giây sau tôi cậu bị đuổi không hả?
Lâm phu nhân hét lớn vào mặt những nhân viên đang cản bà ta, Lâm Phong ra hiệu với tên trợ lí cho bà ta vào.
Vừa đến cửa những lời chua chát thốt ra từ miệng của bà ta khiến ai nghe cũng không thể chịu nổi.
Không nịnh nọt, không lời ngọt mà chỉ buông ra câu từ như sai khiến người khác vậy
-Cậu thả con gái cưng của tôi ra! Chúng tôi mắc nợ cậu sao?
-Bà nó bình tĩnh lại đi! _ ông ngăn bà lại nhưng lại bị hất ra
Anh ngồi trên sofa nhìn hai bọn họ nói với vẻ mặt ung dung
-Tôi đâu có làm gì cô ta đâu mà bà bảo tôi thả cô ta?
Bà ta tức giận nhìn anh, nói không ngớt như đã soạn trước một văn bản học thuộc
-Tôi thừa biết cái chết của cô gái kia là do cậu dàn dựng, bây giờ tôi muốn cậu thả con gái tôi ngay lập tức!
-Nếu tôi nói không thì sao? _ anh vừa nói vừa nhìn bà
-Cậu…tại sao cậu lại làm thế cơ chứ? Con bé đã làm gì cậu chưa?
-Đã làm gì chưa ư? Cô ta hại người phụ nữ của tôi đến gần chết, hại cô ấy và tôi suýt chút nữa là bị chia cắt…hỏi thử xem cô ta có đáng bị trừng phạt không?
-Nhưng như vậy thì sao chứ? Con bé vẫn là hôn thê của cậu, dù cậu có không chấp nhận đi chăng nữa thì sự thật vẫn chỉ có như vậy.
Nếu bây giờ cậu không thả Vân Nhi ra tôi lập tức sẽ báo cho Ngụy gia các người việc con trai của họ không lấy đúng người.
Anh nghe xong bà ta nói thì không nhịn được cười, hỏi
-Bà có bị điên hay không vậy? Bây giờ bà cứ đi nói đi, tôi cũng đâu phải người chịu tội, là do Lâm Gia các người tráo đổi vị hôn thê của tôi thôi…
HẾT CHƯƠNG RỒI NHA CÁC BẠN!!
CHUONG SẼ ĐƯỢC CẬP NHẬT SỚM NHẤT NHÉ! HẸN GẶP LẠI.