Chương : Tại sao? Tại sao anh luôn bảo vệ em?
( Tầm vài chương nữa là end rồi nha các bạn!!! Trong năm nay thôi nha… )
Mà đã ngã rồi còn cố đứng dậy lại gần hắn nữa chứ, nhưng lần này hắn không làm gì hết, mà một trong những đàn em của hắn chắn đường để ả ta không được lại gần hắn nhưng với cái tính cách của ả thì đương nhiên không dễ bị khuất phục rồi, muốn đẩy tên đàn em của hắn sang một bên nhưng ai ngờ tên đó lại thẳng chân đạp ả một cái khiến cơt thể của ả ta đập xuống những mảnh vỡ thủy tinh do cô vừa để cởi trói, không ngờ nó lại hữu dụng đến mức đấy.
Hắn nhìn cô cười thầm trong lòng cũng an tâm một phần nhưng không phải là hết phần.
Vết thương trên người cô do ả ta gây ra thì không chắc chắn lắm, hắn nhìn những vết thương đó rồi nhìn sang ả bằng ánh mắt tức giận.
Tiến lại gần ả định hỏi thì ả lại tưởng rằng hắn qua dỗ dành các thứ mà lật mặt cầm tay hắn nũng nịu, ai ngờ bị hắn đẩy ra
Vết thương trên người vợ tôi, là do cô làm?
Đúng đó, tại cô ta vô lễ với em nên em thay anh dạy dỗ lại thôi! Đáng đời…
BỐP…
Ả chưa kịp nói xong đã bị hắn giáng cho một cái tát vào mặt, ả ta ngơ ra nhìn hắn
A,..anh!!! Sao anh lại đánh em chứ?
Vợ tôi, đến lượt cô dạy dỗ? Cô xứng ư?
Lời nói vừa dứt ả ta khụy xuống, mới có năm, không lẽ năm cũng làm con người thay đổi nhiều đến mức này ư? Lúc trước hắn thương ả đến mức ai nói một câu xúc phạm ả thôi cũng bị giết mà sao đến bây giờ lại có thể nhẫn tâm đánh ả ra nông nỗi này chứ?
P..phong ca! Tại sao chứ? Không lẽ anh quên rằng hồi nhỏ chúng ta đã có rất nhiều những kỉ niệm đẹp rồi hay sao?
Cô còn nói thêm câu nữa hậu quả không ai lường được đâu!
Nói đến đây ả cũng đã nhận ra thân phận mình cũng đã bị bại lộ, đúng là nhân quả báo ứng mà.
Trước khi đi hắn còn cử tên trợ lí ở lại canh chừng ả ta để tránh những việc không tốt xảy ra nhưng tên trợ lí kia vì trước đó đã đối đầu với Tư An nên sức lực cũng không còn để có thể canh chừng một ả điên như vậy.
Giải quyết xong hắn ôm Nhược Thần lên, mặc kệ cô cứ nằng nặc giãy giụa đòi hắn bỏ xuống.
Mặc dù là đòi hắn bỏ cô xuống nhưng cái nụ cười thầm của cô lại khiến cho hắn càng ngày càng chắc chắn cô… thích hắn rồi!
Nhìn thấy hắn và Nhược Thần ngọt ngào bên nhau càng khiến ả tức điên lên, nếu không có cô thì chắc chắc ả sẽ có cơ hội làm Ngụy Phu Nhân, làm người phụ nữ giàu có và hạnh phúc nhất trên đời này.
Chỉ vì Nhược Thần…chỉ vì cô!!! Trong đầu ả ta lúc này chỉ có duy nhất là hận cô, ả nhìn bên cạnh rơi vãi lung tung những mảnh thủy tinh rồi nảy lên ý định.
Ả chạy lại chỗ Nhược Thần, đánh tên trợ lí kia của hắn, cầm mảnh thủy tinh nhọn nhất định đâm vào cô, hắn nhìn thấy nhưng không kịp tránh nên ngã người xuống đỡ mảnh thủy tinh đó cho cô.
Máu…máu chảy ra rồi, vết thương đó của ả trúng vết thương cũ của hắn trong lúc tai nạn xe, Lâm Phong nhẹ nhàng bỏ Nhược Thần xuống, hắn biết thể nào cô cũng bỏ trốn nhưng hắn cũng không thể bảo vệ cô trong hoàn cảnh như này được nữa…
Ả nhìn vết thương của hắn mà ném mảnh thủy xuống mà nước mắt rơi ra.
Ả không tin, không tin hắn vì cô mà có thể bất chấp được mạng sống.
Tại sao chứ? Tại sao hắn lại đối tốt với cô như vậy, ả thì lại bị nhẫn tâm … Biết được lí do thì sao? Không phải lúc trước ae vẫn sống trong sự yêu thương của hắn sao? Sau khi được hắn bỏ ra, Nhược Thần không hề chạy đi, cô không ruồng bỏ hắn, cô chỉ muốn hỏi hắn một câu mà trong lòng cô đã muốn hỏi rất lâu.
Nhược Thần tiến lại gần chỗ hắn, nhẹ nhàng ngồi xuống
Tại sao? Tại sao lần nào anh cũng cứu mạng tôi? Anh đâu có nợ nần tôi gì đâu?
HẾT CHƯƠNG RỒI NHA CÁC BẠN! HẸN GẶP LẠI Ở CHƯƠNG SAU AAA
CHƯƠNG SẼ ĐƯỢC CẬP NHẬT VÀO NGÀY MAI NHOA>>>