Cố Chấp Ngọt

chương 105: thiếu

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

*

Editor: Trà Đá.

Lúc Đường Đường được khoảng 10 tháng, thì Hoắc Lâm và Nam Từ bàn bạc để cho cậu bé cai sữa mẹ.

Mặc dù Nam Từ đã làm mẹ lâu như vậy, nhưng những chuyện này vẫn rất mơ hồ, đúng như lời Cố Phán nói, cô đúng là một bà mẹ ngốc, cũng may có Hoắc Lâm ở bên cạnh che chở cho cô, những chuyện nên làm cũng thay cô làm tốt, nếu không thì không biết sẽ còn bao nhiêu náo loạn đây.

Lần này cũng giống như vậy, nếu như Hoắc Lâm không nói, thì Nam Từ vẫn không nghĩ tới chuyện cai sữa mẹ cho Đường Đường.

Hoắc Lâm nhìn cô trầm mặc không có phản ứng gì, còn tưởng rằng cô sợ Đường Đường khó chịu, nên anh ôm chặt cô, đặt cô ngồi lên đùi mình.

“Bảo bối, anh biết em thương con, nhưng con nít đứa nào cũng phải trải qua quá trình này. Anh đã hỏi chuyên gia rồi, em bé được mười tháng thì nên cai sữa mẹ, mà sáng mai Đường Đường cũng tròn mười tháng rồi, coi như dù thương con đến mấy, thì chúng ta cũng nên nghe lời khuyên từ chuyên gia, đó là lựa chọn tốt nhất cho con.”

“Hả? Em biết mà, anh không cần giải thích nhiều như vậy.”

Nam Từ nghe xong, lập tức biết anh hiểu lầm, thế là vội cười nói: “Em không phải không nỡ, cũng biết rõ là vì tốt cho con, khụ, em đang nghĩ là sau khi Đường Đường cai sữa mẹ được rồi, thì thời gian mỗi ngày của em cũng thoải mái hơn không?”

Thời gian gần đây không khí ở thành phố không tốt lắm, sương mù cực kỳ nghiêm trọng, Đường Đường lại quá nhỏ, Nam Từ sợ đưa con ra ngoài chơi lại có chuyện gì. Cho nên mấy tháng nay cô chỉ ở nhà cùng dì giúp việc chăm sóc cho Đường Đường.

Sau này không khí tốt hơn, thời tiết cũng lạnh, cô lại sợ mang Đường Đường ra ngoài sẽ bị cảm lạnh, cho nên cũng ở nhà không bước chân ra ngoài.

Đương nhiên là cô vẫn làm việc tại nhà, Đường Đường bình thường rất ngoan, trừ lúc đi ngủ phải bú mẹ, thì chỉ ngồi bò tự chơi trên nệm.

Lúc Đường Đường chơi, Nam Từ còn ngồi bên cạnh vẽ bản thiết kế. Thỉnh thoảng Đường Đường sẽ bò qua, mở to mắt nhìn bản vẽ không chớp mắt.

Suy nghĩ một chút thì chăm sóc Đường Đường rất khỏe, nhưng nếu như thỉnh thoảng có chút thời gian cho bản thân thì có lẽ vẫn sẽ tốt hơn.

Cố Phán thường nhạo báng cô, nói cô có gia đình rồi thì quên bạn bè, lần này nhân dịp Đường Đường cai sữa mẹ, cô cũng có thể ra ngoài chơi với các cô!

Hoắc Lâm nghe Nam Từ nói xong cũng nhíu mày.

Anh đương nhiên hiểu ý của cô, cũng biết cô muốn làm gì, dừng một chút, nói: “Em muốn ra ngoài chơi với đám Cố Phán à?”

“Đúng vậy, lâu rồi bọn em không gặp nhau, mặc dù hai chị ấy cũng tới đây chơi, nhưng không giống nhau.” Nam Từ nói đến đây, không ngừng thở dài, “Thỉnh thoảng em còn cảm thấy so với hai chị ấy, thì em thật sự sắp biến thành bà già rồi.”

Hoắc Lâm bị bộ dáng não nề của cô chọc cười, rõ ràng mới hai mươi mấy tuổi thôi, thậm chí sau khi cô sinh Đường Đường, thì sự hồn nhiên của thiếu nữ càng lộ rõ hơn. Thỉnh thoảng lúc anh đi làm về, nhìn thấy hai mẹ con chơi bán hàng hoặc xếp gỗ ở phòng khách, anh thậm chí còn ảo giác mình nuôi tới hai đứa nhỏ.

Mà Nam Từ từ lúc mang thai cho đến khi sinh Đường Đường, cho dù là dáng người hay gương mặt vẫn giữ nguyên như vậy.

Sau khi sinh con được nửa năm, thì vòng eo của cô đã thon gọn giống y như trước kia. Gương mặt nhỏ nhắn càng non mềm, khi đầu ngón tay chạm vào hoàn toàn giống y như chạm vào da em bé.

Cho nên anh hoàn toàn không biết Nam Từ lấy đâu ra suy nghĩ thế này.

Nghĩ tới đây, anh ôm cô, cười an ủi: “Bảo bối có phải là hiểu lầm gì rồi không? Em rõ ràng còn trẻ tuổi xinh đẹp hơn bọn họ nữa.”

“Anh chỉ giỏi nịnh vợ, hừ!” Nam Từ hoàn toàn không đồng ý, con mắt đảo đảo, giống như nhớ ra gì đó, quay đầu nhìn anh: “Anh… Đừng nói anh không cho em ra ngoài chứ?”

Hoắc Lâm dịu dàng quá lâu, nên cô cũng nhanh quên đi sự cường thế bá đạo của anh. Lúc này cô lập tức nhớ lại lời anh nói trước kia muốn giam cô lại, một mực khóa cô lại ở trên giường.

“Hoắc tiên sinh, em nghiêm túc

Truyện Chữ Hay