Class ga isekai shoukan sareta naka ore dake nokottan desu ga

chương 74 : tôi chắc chắn se nốc ao hắn

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans (luckydog381) : Xin chào mọi người, chương mới đã đến. Đúng là cân bằng việc học và đi làm thật là khó nhỉ? Tiến độ nó quá chậm so với trong năm. Nhưng tui sẽ làm một event nho nhỏ (câu like và share). Tui đang dự thi 1 chương trình bên đại học FPT để kiếm học bổng, mong mọi người hãy ủng hộ tui bằng cách like và share ở link sau:

Cảm ơn mọi người đã giúp đỡ, tui sẽ cố gắng đẩy nhanh tiến độ để k phụ lòng công sức mọi người đã giúp tui :3

-----------------------------

Có lần, khi tôi đang báo cáo lại tình huống cho Metron-sama như thường lệ.

“—Đó là tất cả. Thần không thấy Kamiya Yato có những hành động khả nghi.”

“Được rồi. Làm việc tốt lắm. Hãy giữ vững phong độ.”

“Vâng!”

“Trái đất, huh...”

Sau khi báo cáo xong, Metron-sama lẩm bẩm từ đó trong khi hồi tưởng lại quá khứ.

“Thật là hoài niệm.”

“Ngày đã đến đó ư?”

“Yeah, khi ta đang bí mật chu du những ngày tháng cũ. Đó là khi nơi ngươi sống bây giờ từng được gọi là Edo.”

Metron-sama cứ nói về quá khứ bị lãng quên của ngài.

Theo như ngài, ngài đã từng tham quan Trái Đất trước kia.

Nhưng, phải diễn đạt sao đây.

Tôi không thể dũ bỏ được cảm giác khó chịu khi tôi thấy ngài ấy nói về những ngày tháng xưa của bản thân trong khi ngày đang mang hình dáng của một đứa trẻ.

Chà, ít nhất ngài ấy già hơn tôi.

Đột nhiên, Metron-sama nâng giọng, có vẻ như đã nhớ gì đó.

“Ah, nhắc mới nhớ. Ta đã từng tạo một hòn đảo ở đây.”

“Một hòn đảo?”

Hỏi ngược lại, Metron xác nhận lời nói của ngài và tiếp tục.

“Ta đã tạo ra nó cho riêng mình khi ta thăm Trái Đất lần nữa, mặc dù ta đã quá khích và sửa sang lại theo nhiều cách...ah, lúc đó ta khá trẻ.”

Ngài nói trong khi đỏ mặt.

Tôi không thể quen được khi ngài nói những thứ như vậy với vẻ bề ngoài ấy.

“Tuy nhiên, liệu điều đó ổn chứ? Nếu ai đó phát hiện ra hòn đảo, mọi chuyện sẽ trở thành một mớ hỗn độn.”

“Ổn thôi. Ta đã làm nó theo cách mà không ai có thể tìm được.”

Ngài ấy có vẻ như khá tự tin rằng không ai có thể tìm được nó.

Chà, nếu ngài nói nó ổn, vậy nó ổn.

Nhìn ngài vẫn còn đang hồi tưởng về quá khứ, tôi khiến bản thân tin rằng mọi thứ sẽ ổn.

----

“—Và đó là điều đã xảy ra.”

Nói tất cả những điều cần nói, Lina thở lấy hơi.

“Những vị thần có vẻ như...rãnh rỗi...”

“Những vị thần đang phá luật...”

Saya và tôi đang cười khổ, bị sốc vì nhận ra đặc quyền của một vị thần. Tôi thắc mắc liệu tất cả bọn họ đều như vậy.

“Chà, Metron-sama có một nhân cách đặt biệt. Có lúc ngài ấy được gọi là “thần giải trí”. Đó là bởi vì ngài ấy đi chơi nhiều như thế, nên chịu thôi.”

Tên nhóc đó là thần giải trí.

Tôi hơi bất ngờ khi biết vậy, nhưng ngay lập tức đồng ý. Đó là một danh hiệu hợp đến tuyệt vời đối với một tên nhóc như hắn.

Có lẽ hắn triệu hồi lớp tôi lúc đó bởi vì hắn nghĩ rằng điều đó có thể thú vị.

“Nếu cái tên nh- Metron đang nói về quá khứ, hắn ta bao nhiêu tuổi rồi?”

Tôi quên mất và đang định xem Metron như “nhóc con” khi hỏi Lina.

Nguy hiểm thật. Sẽ rất kinh khủng nếu cô ấy giận về việc đó lần nữa. Cô ấy đã phản ứng lại khi tôi thay đổi lời nói của mình. Lần đến, tôi cần phải cẩn thận hơn.

“Tớ cũng không biết về điều đó. Tớ chỉ nhớ ngài nói rằng ngài đã dừng đếm sau 500 năm. Hơn nữa, cậu! Cậu định nói cái gì đấy?”

“Không-Không có gì.”

Mém chết.

Tôi chỉ tránh sự nghi ngờ của cô ấy bằng cách giả ngu. Mặc dù mọi chuyện xảy ra với cô ấy là do hắn ta, cô ấy dường như không muốn ai đó nói xấu về hắn.

“Hee, vậy thần sống lâu vậy sao.”

Saya ấn tượng nói với giọng vô tư, không như tôi.

Bằng cách nào đó tôi cảm thấy ghen tỵ thái độ vô tư của cô ấy.

Ít nhất cho tớ chút không khí “ez-giong” với.

“Nhưng, Metron đã từng đến Edo,huh. Và hắn ta tạo ra một hòn đảo...đảo? Khoan đã, có thể nào...”

Khi tôi đang lẩm bẩm với bản thân, tôi cảm thấy có thứ gì đó từ trong lời nói của bản thân và bắt đầu suy nghĩ.

Một lúc sau, tôi quyết định hỏi Lina để xác nhận suy nghĩ của mình.

“Lina, có thể nào có một hệ thống dịch chuyển được cài đặt trên hòn đảo đó?”

“Hệ thống dịch chuyển ư? Yeah, có khả năng đó. Metron-sama không có kỹ năng dịc chuyển giữa các thế giới, nên có lẽ ngài ấy đã cài đặt nó ở đấy.”

Nghe câu trả lời của cô ấy, tôi đã hiểu tình huống.

“Hiểu rồi....”

“Có chuyện gì về nó sao?”

Thấy phản ứng kì lạ của tôi, Lina hỏi ngược lại.

Đó bởi vì tôi đang cười toe toét.

Khi tôi quyết định, tôi đứng dậy, im lặng.

“Yat-kun?”

Saya gọi tôi, bị bối rối với thái độ kỳ lạ của tôi.

Có vẻ như, tên nhóc đó có cài đặt một thiết bị dịch chuyển có kết nối đến nơi hắn ở.

Vậy chỉ có một việc cần phải được hoàn thành.

“Tớ sẽ đấm tên nhóc đó và mặt hắn.”

“Cái gì? Ý cậu, Metron-sama?”

« Yeah, xin lỗi nhưng tớ sẽ không thay đổi quyết định của mình đâu. »

Tôi đã có một khoảng thời gian khó khăn bởi vì hắn.

Tôi không thể để cơ hội này vụt mất được.

Kể cả khi Lina cố ngăn cản tôi.

« Không, tớ không định cản cậu. »

Tuy nhiên, trái ngược với dự đoán của tôi, Lina không có ý định làm vậy.

Ngớ ngẩn vì phản hồi gây sốc của cô, tôi quay sang nhìn.

« Cậu không định cản tớ ư? »

« Tớ hiểu cảm xúc của cậu. Ý tớ, tớ cũng đã trải qua một khoảng thời gian khó khăn. Đó là lý do tại sao tớ nghĩ rằng để cậu đi sẽ dạy cho ngài ấy một bài học... không nhắc đến... »

« Không nhắc đến ? »

Khi tôi hối Lina nói tiếp, cô ấy cũng cười toe toét như tôi đã làm vài nói.

« Tớ cũng muốn ngài ấy có những khoảng thời gian khó khăn. »

Cô ấy nói với khuôn mặt không cảm thấy tệ hay gì cả.

Tôi hạnh phúc khi nghe những lời như vậy từ cô ấy.

« Cậu bắt đầu hành động giống bảng thân rồi đấy. »

« Nhờ ai đó. »

Cả hai chúng tôi đều cười cùng lúc.

Như hai đứa trẻ nghĩ về công viên mới.

« Cả hai, đừng đi quá xa nhé. »

Saya nới với nụ cười khổ trên khuôn mặt, cùng lúc cô nhìn chúng tôi cười như vậy.

« Nhưng ổn chứ? Nếu tớ đến nơi của Metron. Cậu sẽ bị nghi ngờ là đã tiếp tay cho tớ. »

« Đừng lo.Tớ có thể lo liệu phân đó. Cậu được tự do làm tất cả những điều cậu muốn.”

“Vậy ư.”

Cô ấy tất nhiên đã thay đổi so với lần đầu tôi gặp.

Lúc đó, cô ấy giống như một người sùng kính Metron một cách điên khùng.

Cô ấy đang đí đúng hướng.

Sau khi chúng tôi cười được một lúc, cả ba chúng tôi bắt đầu lên kế hoạch cho chuyến đi đến hòn đảo ấy.

Hãy đợi đấy tên nhóc phiền phức kia. Ta sẽ đến đấy nhanh thôi.

--------------------

Bonus

Ôi trời.

“Hiiii!!”

“Sao vậy, Metron-sama.?”

“T-Ta không chắc. Ta cảm thấy có một cơn lạnh chạy dọc sống lưng...”

Truyện Chữ Hay