Trans: Đừng quên đọc chương trc nhé, hôm nay có 2 chương đó. Một món quà nho nhỏ cho các bạn.
-------------------
Giữa giờ học trong buổi sáng oi bức.
Nhờ vào điều hòa ở trong lớp, nên nó không có cảm giác nóng ở trong, nhưng ánh sáng mặt trời chiếu trực tiếp vào tôi từ cửa sổ khiến tôi cảm thấy hơi sốt.
Thường thì lúc này, mặc dù cảm thấy mệt mỏi tôi vẫn tiếp tục theo tiết học bởi vì Lina đang quan sát tôi.
Mặc dù hôm nay, không phải là trường hợp đó.
“.....Kamiya Yato, cậu trông không ổn lắm hôm nay.”
Nhỏ giọng, Lina chú ý đến điều đó, hỏi tôi với biểu hiện lo lắng.
Câu hỏi của cô ấy lạ, cũng như tôi chắc chắn rằng tôi không trông tệ lắm.
Sau cùng, tôi đang ngồi thẳng thớn và lắng nghe bài giảng trong khi mắt mở to.
Không biểu hiện một chút sự
ngu dốt nào, tôi đang nghiêm túc theo bài giảng trong khi khi chép những thứ trên bảng xuống vở.
“Không, tớ hoàn toàn ổn.”
“Đừng nói dối! Không đời nào cậu lại nghiêm túc như thế này trong giờ học được. Có lẽ cậu đang bị sốt.”
Vô duyên thật đấy.
Cậu có thể tin tớ lần này mà,
cậu biết đấy.
Điều làm phiền tôi hơn nữa là cách mà cô ấy nói chuyện với tôi; cô ấy thực sự nghĩ rằng tôi bị sốt.
Hơn nữa, không chỉ mình Lina là người duy nhất nghĩ như vậy.
Một vài người bạn cùng lớp thường xuyên liếc nhìn tôi suốt tiết học.
Kể cả giáo viên cũng chuyển hướng sự chú ý sang tôi.
Nói thật, tôi không hiểu tại sao họ lại hành động như vậy. Nhưng tôi phải chịu đựng những ánh nhìn của học.
Đó là bởi vì thái độ mệt mỏi thường ngày của tôi.
Chà, tôi không quan tâm về việc mọi người nhìn tôi như thế nào. Tôi không có ý định thay đổi hành vi của mình.
Lý do đằng sau việc ấy liên quan đến tâm trạng của tôi, nhưng quan trọng nhất, nó cũng liên quan đến... sự thật là kỳ nghỉ hè đang đến.
----
“Gần đến kì nghĩ hè rồi.”
Saya
phấn khích nói.
“Yeah.”
Cảm thấy hào hứng về mùa hè cũng như cô ấy, tôi vui vẻ đáp lại.
Nhiều thứ đã xảy ra cho đến giờ, nhưng cuối cùng hè cũng đến.
Tôi đã quyết định một kế hoạch để tận hưởng nó.
Đầu tiên, tôi sẽ giải quyết hết toàn bộ bài tập hè nhanh nhất có tể và sau đó tôi sẽ dành cả ngày năm trên giường. Lối sống lười biếng đang chờ đợi tôi.
Lina có lẽ đã đoán được điều tôi đang suy nghĩ nói với tôi.
“Hiểu rồi, đó là lý do....”
“Eh? Cái gì?”
Saya ngiêng đầu sau khi cô ấy thất bại việc nắm được ý Lina nói.
Tôi nghĩ rằng tôi xứng đáng một kì nghỉ sau tất cả những gì đã xảy ra năm nay, Tôi biết rằng tôi suy nghĩ như một đứa trẻ, nhưng. Kì nghỉ hè là thứ gì đó rất quan trọng với tôi.
“.... Đó là ý của tớ.”
"Ah, vậy đó là lý do tại sao Yato-kun trông có vẻ sống động một cách tệ hại ngày hôm nay. »
"Ý cậu là gì khi nói tệ hại? »
Được Lina giải thích tình huống của cô ấy, Saya cuối cùng cũng hiểu lý do đằng sau việc tâm trạng cực kì tốt của tôi.
Mặc dù tôi muốn cô ấy không gọi việc cố gắng của tôi là « trở nên sống động một cách tồi tệ. »
Tôi tự hỏi nếu đó chỉ là sự tưởng tượng của tôi, nhưng tôi cảm thấy Saya đã đối xử với tôi hơi nghiêm khắc gần đây.
Có lẽ đó là dấu hiệu của tình bạn mạnh mẽ của chúng tôi.
« Chỉ là nó không cảm thấy ổn sau khi tớ quen với việc lười biếng cả ngày. »
Tôi hiểu ý của cậu, nhưng làm ơn hãy khen tôi vì cố gắng thay đổi.
Khi tôi đang dần mất đi động lực bởi vì những lời nhận xét của Lina và Saya, Saya đột nhiên đổi chủ đề.
Nhân tiện, liệu các cậu đã có kế hoạch cho kỳ nghỉ hè chưa?
Cô ấy hỏi về kế hoạch của chúng tôi.
« Không có gì cụ thể. Nếu có gì đó, tớ sẽ đi thăm họ hàng. »
« Tớ cũng không có kế hoạch luôn. Ít nhất là Metron-sama không định giao cho tớ mệnh lệnh mới. »
« Vậy thì chúng ta đi chơi ở đâu đó đi? »
Saya đưa ra lời đề nghị cho cả hai chúng tôi.
« Tớ không ohieefn, nhưng chúng ta sẽ đi đâu? »
« Hmm, có lẽ đến bãi biển. »
« Mặc dù cậu tệ trong khoảng đàn ông? »
Nếu Saya mặc đồ bơi đến biển, cô ấy chắc chắn sẽ thu hút ánh nhìn.
Khi tôi chỉ ra điểm đó, Saya rút lại lời đề nghị với khuôn mặt xin lỗi.
« Xin lỗi, tớ không thể... »
Tất nhiên cậu không thể.
Ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra nếu một người như cô ấy, người không thể nói một cách rõ ràng với đàn ông, đến bãi biển.
Khi tôi cười khổ với Saya người vẫn đã xuống tinh thần bởi lời nhận xét của tôi, Lina nâng giọng, có vẻ như nhớ ra điều gì đó.
« Đúng rồi! Thực ra tớ có một thông tin tốt đến từ Metron-sama.! »
« Tin tốt? »
Tôi hỏi lại.
« Tớ nghe được khi đang làm việc báo cáo thường ngày. Có vẻ như, có một hòn đảo được tạ ởi Metron-sama ở thế giới này. »
« Hòn đảo? »
Tôi rướn đầu và hỏi ngược lại.
Tại sao hắn ta lại làm thứ như vậy?
« Ý cậu là một hoàn đảo không nổi tiếng? »
« Yeah, vậy chúng ta đến bằng cách nào? »
Nghe lời đề gnhij của Lina, đôi mắt của Saya trở nên long lanh khi cô ấy trả lời bằng giọng phấn khích.
« Đúng vậy, một hòn đảo chưa được biết đến! Hãy đi thôi, Kamiya-kun! »
Và sau đó cô ấy quay sang tôi để tìm phản ứng của tôi.
« Một hòn đảo chưa được biết đến hử,... »
Tôi không thể quyết định ngay lập tức.
Đó không phải là một kế hoạch tồi, nhưng tôi vẫn có chuyện quan trọng của mình phải giải quyết mỗi ngày.
Khi tôi chần chừ lâu hơn để quyết định ,Saya nhìn tôi với vẻ không hài lòng và hỏi.
« Đừng nói với tớ, là cậu không muốn? »
Ah, không ổn rồi.
Một khi tôi thấy biểu hiện không hài lòng ấy, tất cả mọi lo toan và chần chừ của tôi đầu tan biến. (trans : sức mạnh của vợ cả :V)
Thôi nào, không công bằng tý nào cả
« Tớ sẽ đi, vâng. Hãy
để tớ đi với cậu. »
Khi tôi tuyên bố sự tham gia như thể tôi bỏ cuộc, Saya quay lại vẻ vui tươi của cô ấy lần nữa.
Tôi không thể thắng khuôn mặt đó được.
Lina người quan sát tôi dễ dàng bỏ cuộc cứ nhìn chằm chằm vài tôi mãi, kinh ngạc.
Chịu thôi nhỉ. Tôi không thể thắng.
« Vậy quyết định rồi nhé. »
Saya nói vậy cùng với một nụ cười tỏa sáng như ánh mặt trời.
Tạm biệt, lối sống lười biếng của tôi.
Không như cô ấy, tôi cảm thấy hơi chán nản.
Lối sống lý tưởng của tôi đã sụp đổ ngay khi tôi lên kế hoạch.
Chà, tôi nghĩ rằng nó sẽ ổn thôi nếu chỉ vài ngày đầu. Sau đó, tôi sẽ đảm bảo rằng bản thân sẽ lười biếng.
Tôi bí mật tự hứa với bản thân làm vậy.
« Nhưng, Saya-donon, liệu có ổn không? Cậu không tham gia lớp thể dục bữa trước mà.”
Nghe câu hỏi của Lina, Saya hơi lùi lại một chút. Có vẻ như cô ấy bỏ quên điều kiện sức khỏe của bản thân.
“N-Nó sẽ ổn thôi... có lẽ.”
Có vẻ như, cô ấy không tự tin về thể chất của bản thân
Nghĩ về nó, lần đầu chúng tôi gặp nhau cũng là lúc cô ấy ngất ngay ngày khai giảng.
Thậm chí cô ấy còn có [Weak body] như một ky năng.
Được thôi, hãy làm việc gì đó bây giờ.
“Cậu sẽ ổn từ bây giờ thôi... Xóa bỏ.”
Tôi niệm trong khi nhìn cô ấy.
Saya lúc đầu có bối rối, nhưng cô ấy sẽ ổn từ giờ thôi.
“Tớ vừa mới chữa thể chất yếu ớt có trong cơ thể cậu, có lẽ.”
“Eh, thật ư?”
Kiểm tra cơ thể của mình, cô ấy trông không cảm thấy có thay đổi và nghiêng đầu bối rối.
“Vấn đề sức khỏe của cậu được thể hiện trong bảng kỹ năng, nên tớ chỉ xóa nó đi. Tớ nghĩ rằng cậu có thể tham gia tiết thể dục từ giờ.”
“Eh, nó là một loại kỹ năng?”
“Tớ quên rằng cậu có thể làm việc đó.”
Trong khi Saya vẫn đang rắc rối để hiểu được tình hình, Lina đang bất ngờ vì điều tôi vừa làm.
[Erasure magic] chắc chắn tiện lợi.
“Đừng lo, cậu sẽ không ngất đột mà không có lý do nữa đâu.”
“Kamiya-kun, cảm ơn cậu!”
Saya cảm ơn tôi với nụ cười vui tươi.
Sẽ rắc rối nếu cô ấy ngất ở đó, sau cùng.
Không chỉ vậy, không đời nào tôi để cô ấy ở trong tình trạng như vậy.
“Dù sao, tại sao Metron lại tạo một hòn đảo? Tớ nghĩ rằng một vị thần không được phép can thiệp vào thế giới quá nhiều.”
Khi tôi nói ra nghi ngờ của bản thân, Lina trả lời như thể cô ấy nhớ lại thứ gì đó.
“Yeah, điều đó xảy ra khi tớ đang báo cáo thường nhật.”
Gợi nhớ lại quá khứ, Lina bắt đầu nói.
Ah, liệu điều này sẽ dẫn đến một chuỗi hồi tưởng ?
-------------
Bonus
Tớ có thể ngủ chứ?
Giờ đầu tiên.
“....Kamiya, cậu có muốn đến phòng y tế không?”
“Không, tớ ổn.”
Giờ tiếp theo
“Kamiya-kun, cậu có cảm thấy không ổn ở đâu không?”
“Không, không có gì.”
Giờ thứ ba.
“Kamiya, có phải cậu bị sốt.”
“Không, um, không hẳn...”
Giờ thứ tư.
“Kamiya, hôm nay trông cậu không ổn chút nào.”
“Các cậu muốn tớ đi ngủ ư?!”