“Ư ừ~n……Làm sao bây giờ~”
Chẳng hiểu sao khi tôi đến thư viện thì thấy phù thủy đang rầu rỉ.
Tôi thì nghĩ chẳng biết con nhỏ đấy đang làm gì với vẻ mặt nghiêm túc khác với mọi khi, và khi nhìn sang hướng đấy thì đó là một góc dành cho Light Novel. Ừ thì con nhỏ này dù là ở tiền thế đi nữa cũng đã từng thích mấy câu chuyện mà.
“Cô làm sao đấy?”
“Hya~!? ……Cứ tưởng ai, hóa ra là anh hùng à. Đừng có làm tôi giật mình chứ.”
“Tại thấy cô khá rầu rỉ thôi, đang tìm sách à?”
“Không có liên quan đến cậu.”
Phù thủy khịt mũi ‘hứm’ rồi quay đi.
Trước hết thì tôi đã thử cướp lấy quyển sách từ trên đôi tay ấy.
“Khoan đã!?”
“Ồ, là light novel dành cho nữ giới à. Thế ra có ở thư viện nhỉ. Tựa đề là……「Phù thủy cô độc được anh hùng thập toàn vô khuyết yêu thương say đắm」. Hờ~. Hờ~n……hiểu rồi. Ra là thế.”
Tôi chẳng biết mình nên nói gì thì được, nên trước hết trả lại quyển tiểu thuyết cho phù thủy.
“S-, sao không nói gì đi chứ!?”
“Ừ, ừ thì sở thích về sách của mỗi người mỗi khác mà……ha?”
“Thôi cái ánh mắt trìu mến nửa vời đó với!”
Rồi phù thủy rưng rưng nước mắt. Nào, tôi nghĩ nó là câu chuyện tình cảm luyến ái bình thường ở dị giới, nhưng tự dưng phù thủy lại đi đọc thứ này làm tôi trở nên tò mò nhiều thứ.
“T-, tôi chỉ tình cờ thấy rồi lấy nó thôi! Chưa có đọc đâu đó!”
“Ừ ừ, đã bảo bình tĩnh lại mà. Ở đây là thư viện đó.”
Tôi cười gượng rồi dựng ngón tay lên miệng thì phù thủy dùng tay giữ miệng mình lại như cuống quít. Mà vốn dĩ phù thủy cũng nhỏ tiếng nên ít nhiều có lớn tiếng đi nữa cũng chẳng vang vọng đến tầm ấy đâu.
“N-, nói chung là, đừng có hiểu lầm đấy nhé.”
Phù thủy nói giống như kiểu tsundere thời xưa rồi rời khỏi thư viện. Ủa mà có yếu tố gì để tôi phải hiểu lầm đâu nhỉ……Cô ta đang nói chuyện gì đấy?
“Rồi rốt cuộc, tại sao cô ta lại rầu rỉ nhỉ?”
Tôi bất chợt nghĩ rồi đưa mắt sang kệ sách lần nữa thì thấy mấy quyển tiếp theo của bộ mà phù thủy đã cầm được xếp trên đấy. Tình yêu thôi mà ra hẳn tới 14 tập lận à……Đúng là phiền não nhỉ……