Sau khi thay đồ và chuẩn bị mọi thứ thì trợ lí đạo diễn sang gọi, Tần Vũ vẫn giữ khuôn mặt không vui đi ra ngoài.
Là trợ lí của một người nóng lạnh thất thường như Vũ ca, cậu sớm đã quen với việc này cho nên cũng không hỏi nhiều, dù sao cho dù cậu có cố gắng gặng hỏi thì Vũ ca cũng không muốn nói.
Lúc đi ra, cậu nhìn thấy nữ chính của bộ phim này, quả thật còn xinh đẹp hơn trong ảnh cậu tìm thấy trên mạng.
Thực ra lúc lên mạng tra thông tin của nữ diễn viên này, trông cô khá xinh đẹp, diễn xuất thì hơi gượng gạo, có chút không tự nhiên lắm, phim cũng ít.
Dù sao cũng do công ty đầu tư, muốn nâng đỡ người mới là chuyện đương nhiên, cậu chẳng qua chỉ là một trợ lí, làm tốt việc mình là được.
Cảnh quay này là lần đầu gặp, cũng chính là kiểu lướt qua trong truyền thuyết, bắt đầu một mối duyên phận đã được trời cao sắp đặt, cũng là bắt đầu của những sóng gió trong tương lai.
Một lúc sau thì Hàn Nặc, Hân Nghiên cùng trợ lí của mình đến, Hạ Mai nghe nói đã ra từ sớm, nhưng do hồi hộp nên cần ổn định lại tinh thần.
Lục Nghi cũng có chút khẩn trương lướt lại lần nữa, cô muốn mình làm tốt nhất có thể.
" Đừng khẩn trương, hòa mình vào nhân vật là được rồi. Không được thì làm lại, anh cũng từng như em vậy"
Giọng nói âm trầm bay vào tai Lục Nghi, là Tần Vũ. Lục Nghi hơi mỉm cười, thả lỏng một chút, nói:
" Cảm ơn lời khuyên của tiền bối, tôi nhất định sẽ cố gắng. "
Tần Vũ từ khi đứng cạnh Lục Nghi không được cô để ý trong lòng vô cùng khó chịu, chẳng lẽ anh không có chút nào được cô coi trọng hay sao? Nhưng lúc này nhìn thấy khuôn mặt căng thẳng của cô thì cũng không quá khó chịu nữa, liền nhẹ nhàng giúp cô thả lỏng một chút.
Đạo diễn Lê nghe báo đã chuẩn bị xong liền lên tiếng thúc giục:
" Tất cả mau đứng vào đi, cảnh này là khi nam chính từ cửa chính bước vào, sau đó sẽ đến cảnh riêng của từng người. "
" Được chưa?"
Ổn định lại cảm xúc, mọi người đều gật đầu, bắt đầu nhập vào vai diễn.
" Action"
Ngự Hoa Viên, năm Thiên Hòa thứ ......
Cả Ngự Hoa Viên được trang hoàng vô cùng rực rỡ, ánh nến chiếu sáng khắp nơi. Trên ghế chủ thượng, hoàng thượng cùng hoàng hậu đương triều đang ngồi yên vị trên đó, cười vô cùng vui vẻ. Bên phải là hoàng thái hậu dù đã ngoài nhưng cũng vô cùng vui vẻ. Quần thần đều tụ họp đông đủ, cười cười nói nói. Ai cũng biết, hôm nay là ngày Tam đại điện hạ Độc Cô Lãnh thắng lợi trở về.
Gần đấy, trên một cành cây liễu gần hồ, có bóng lưng một cô gái nhìn vô cùng thanh tịnh, đơn giản mà mĩ lệ.
Lục Nghi hòa vào nhân vật, từ từ nghiêng đầu lại, máy quay dần dần tiến gần. Ánh mắt cô trở nên vô cùng bình thản, không một gợn sóng.
Nhưng đôi mắt ấy hoàn toàn trái ngược khuôn mặt cô: dung nhan vàng vọt, thiếu sức sống, trông vô cùng tầm thường.
Ở dưới gốc cây, Độc Cô Lãnh nhìn vào ánh mắt ấy, lạnh băng, không tìm ra một chút hỉ nộ ái ố, hoàn toàn thản nhiên. Hai mắt nhìn nhau, không ai nhường ai.
Hàn Nhược Tuyết nàng chẳng qua mới chạy ra đây ngắm cảnh một hồi, nghe thấy tiếng bước chân cực nhẹ, chứng tỏ người này nội lực phải vô cùng uyên thâm, nàng quay người thì nhìn thấy một nam nhân anh tuấn, lạnh lùng đang nhìn mình, mặt bình thản nhưng tim lại nhanh lên một nhịp.
Nàng nhảy khỏi cây, bước qua mặt Độc Cô Lãnh, thản nhiên bước về nơi yến tiệc.
" Cut"- Đạo diễn Lê hô lên. " Tốt lắm, hai người tiếp tục phát huy nhé"
Đạo diễn vừa hô cắt, hai người không hẹn mà cùng đi về phía đạo diễn cảm ơn rồi ra máy quan sát lại cảnh quay vừa rồi.
Đạo diễn và biên kịch thấy cảnh này thì mặt vô cùng hứng thú, đẹp đôi đẹp đôi nha.
Xem xong cảnh quay, thấy không có vấn đề gì, Lục Nghi định tìm tiểu trợ lí của mình, đưa mắt xung quanh, đúng lúc lại rơi thẳng vào ánh mắt dịu dàng của anh chàng Ảnh Đế nào đó, có chút ngại ngùng mà quay mặt đi rồi làm như không có chuyện gì đi về phía phòng trang điểm.
Tần Vũ nhìn bóng dáng chạy trối chết của cô thì có chút buồn cười, cô bé này da mặt thật mỏng, cần rèn luyện thêm rồi, sau đó cũng đứng dậy về phòng.
Nhân viên đoàn phim nhìn thấy cảnh vừa rồi mà muốn phát điên.
Trời ạ! Ảnh đế lạnh lùng trong truyền thuyết đây ư? Đâyy là trêu hoa ghẹo nguyệt công khai mà.
Lục Nghi về phòng, mặt vẫn còn chút đỏ. Ánh mắt đó của ảnh đế cũng quá hút hồn rồi đi, anh lại còn nhìn cô chằm chằm bằng ánh mắt ấy, quả thật khiến người ta vừa mừng vừa sợ.
Ở bên này, đại ảnh đế Tần Vũ của chúng ta sau khi suy nghĩ lại thì nhận ra một vấn đề: Anh vẫn chưa có weichat của cô trong khi gần như cả đoàn phim có, tiến độ tấn công của anh chậm vậy sao? Anh không có sức hút?
Vậy là một đại ảnh đế luôn bình tĩnh cuối cùng cũng không vượt qua ải mỹ nhân mà lại còn bị làm cho rối tung rối mù.
Helloo =)) có lẽ các bn tưởng drop nhưng k drop nha=)) mình bận quá nên k cập nhật tập mình tung đoạn ngoại truyện đầy cẩu lương nhé