Vài ngày sau buổi thử vai, weibo của đoàn phim đã đăng weibo xác nhận dàn diễn viên của bộ phim
Đoàn làm phim Hoa Khai V
Xin hãy đến đây xem một câu chuyện tình yêu cảm động của Độc Cô Lãnh @TầnVũ và Hàn Nhược Tuyết @LụcNghi
Kèm với hình ảnh tranh vẽ Độc Cô Dạ và Hàn Nhược Tuyết do chính Tôn Ninh lão sư vẽ.
Người ra đi: Tôi là fan nguyên tác, thật sự muốn xem tạo hình nhân vật thế nào, Tần Vũ thì không có vấn đề nhưng Lục Nghi này rõ ràng là diễn viên mới, liệu có được không vậy.
Tiểu Vũ: Cuối cùng lão công của tôi cũng chịu đóng cổ trang rồi, thật hạnh phúc quá đi. Bất quá cô gái này là ai vậy, có vẻ không nổi tiếng lắm thì phải.
Người qua đường : Lạ thật, Lục Nghi này nghe nói là diễn viên mới, có đóng hay phim gì đấy nhưng chưa phát sóng, liệu có đảm nhiệm nổi không?
Đọc vàu dòng bìng luận, Lục Nghi thấy họ nói cũng đúng, dù sao cô cũng là người mới chưa có kinh nghiệm, hai bộ phim kia có thể nói là không mấy xuất hiện, hầu hết cảnh đều bị nhà sản xuất chèn ép mà cắt hết, cho nên cũng chẳng mấy hi vọng gì.
Lục Nghi chia sẻ bài viết của đoàn làm phim rồi đi ngủ.
- -----------------------------------------------------
Một tháng sau....
Chớp mắt một cái mà đã đến ngày khai máy của bộ phim " Hoa Khai".
Trong gần tháng qua, Lục Nghi vừa nghỉ ngơi vừa xem kĩ lại kịch bản, nói đúng chính là ăn, đọc kịch bản, chơi rồi ngủ, nhàn rỗi hết sức.
Hôm nay lễ khai máy sẽ diễn ra lúc h, chị Bạch nói chị ấy sẽ đến nhà cô sớm hơn tiếng để giúp cô sửa soạn lại một chút. Sau khi xem xét kĩ lưỡng, cô quyết định mặc một chiếc váy trắng hở vai cùng đôi giày cao gót có buộc ở chân, tóc cô được tạo kiểu hơi xoăn xoăn, thả ra sau, trông vô cùng xinh đẹp. Trước giờ khai máy khoảng tiếng, Lục Nghi và Bạch Tinh bắt đầu xuất phát.
Nói đến bố mẹ cô, họ đã đi du lịch khắp nơi từ tháng trước, tận hưởng cuộc sống hai người.
Hai người đến trường quay thì vừa đúng còn nửa tiếng nữa là bắt đầu. Nhân viên đoàn làm phim dẫn cô vào phòng nghỉ cho các diễn viên ở gần đấy, chị Bạch do có chuyện nên đã về luôn. Trước khi đi luôn dặn cô nhớ rõ đừng đắc tội với ai, dù sao cô cũng là người mới.
" Cảm ơn anh "- Lục Nghi hơi nở nụ cười rồi cúi người, cô muốn tạo quan hệ tốt với mọi người trong đoàn phim, dù sao cũng phải làm việc với nhau - tháng.
" Không có gì, việc nên làm thôi mà " - anh nhân viên đoàn phim hơi đỏ mặt nói rồi chạy ra chỗ đạo diễn.
Do phim do công ty chủ quản sản xuất đầu tư nên kinh phí cũng khá dư dả, mọi đạo cụ đều được chuẩn bị vô cùng tỉ mỉ. Lục Nghi bước vào phòng, cô nhìn thấy Tần Vũ - thần tượng của cô cũng là người tháng qua cô không gặp.
Anh trông có vẻ gầy đi một chút, nhưng vẫn lạnh lùng, trầm tĩnh như hôm đầu tiên cô gặp anh. Anh hơi cúi đầu xem kịch bản trong tay, chính là vô cùng soái làm cô có chút ngẩn ngơ.
Anh ngồi ở một bên, bên còn lại là các diễn viên khác trong đoàn. Buổi khai máy hôm nay gồm diễn viên chính cùng diễn viên phụ, một người đóng vai Đại Vương Gia Độc Cô Tình - người anh em cùng cha khác mẹ với nam chính, cũng là người sẽ gây sóng gió cho nam chính do một tiểu thịt tươi đang nổi Hàn Nặc đảm nhiệm, một người là Hàn Nhược Tịch - người tỷ tỷ của nữ chính, cũng là người được đính ước với người sẽ được lên làm thái tử do Hân Nghiên - vốn là ca sĩ đang lấn sân sang diễn viên đảm nhiệm.
Người cuối cùng là một cô bé mới vào nghề tên Hạ Mai - là người hầu gái bên mình cũng là bạn của nữ chính, đây là bộ phim đầu tiên của cô ấy.
Hàn Nặc mặc một bộ quần áo khá thoải mái đang lướt điện thoại, Hân Nghiên hôm nay cũng mặc một chiếc váy màu xanh da trời, tóc buộc cao, trông vô cùng xinh đẹp, Hạ Mai thì cũng mặc một chiếc váy màu hồng, đang ôm kịch bản, cảm giác cô ấy có chút run, hình như không ai chú ý là có người mới vào.
Lục Nghi mỉm cười, nói:
" Chào mọi người, tôi là Lục Nghi, hi vọng sau này chúng ta hợp tác vui vẻ, có gì sai sót xin mọi người giúp đỡ"
Tần Vũ thực ra đã đến từ sớm, anh cũng là người đầu tiên bước vào căn phòng này. Những người đến sau cũng có chào hỏi anh nhưng Tần Vũ cũng không nói gì.
Đợi chờ lâu như vậy, thật ra anh có chút sốt ruột đợi cô bé của anh xuất hiện. Đã tháng anh không gặp cô rồi, thật ra không phải không muốn gặp nhưng anh nghĩ hai người cũng không quá thân thiết, cũng chẳng có lí do gì để hẹn gặp cho nên anh cứ vậy mà suy nghĩ hết tháng.
Khi tiếng nói nhẹ nhàng ấy vừa cất lên, anh ngay lập tức đưa mắt nhìn. Cô ấy tới rồi! Va vào mắt anh là hình ảnh một cô gái mặc váy trắng lộ ra đôi vai trần, vô cùng trắng, miệng hơi mỉm cười.
" Hình như cô ấy đẹp lên rồi, có chút hơi béo lên so với lần gặp đầu " - anh nghĩ.
Anh hơi cười nhìn cô, giọng nói không biết từ bao giờ đã mang chút nhẹ nhàng:
" Anh sẽ giúp đỡ em "
Lúc này, cô đang chào hỏi từng người thì bất chợt nghe tiếng anh nói khiến cô, à có lẽ không phải riêng cô mà những người có mặt trong phòng đều có chút sững sờ. Ảnh đế Tần vậy mà cũng có lúc ngoài đời nói dịu dàng đến thế, lúc họ mới đến đều là một bộ dáng lạnh lùng, khó gần.
Lục Nghi ngay lập tức khôi phục lại tinh thần, nói:
"Cảm ơn anh, mọi người hãy cùng giúp đỡ nhau nhé "
Mọi người cũng dần dần làm quen với nhau, dù gì cũng phải cùng hợp tác mà, làm quen với nhau cũng là điều thiết yếu.
" Hi, tôi là Hàn Nặc, rất vui được gặp cô " - Hàn Nặc lên tiếng chào hỏi trước, mặc dù anh ấy theo phong cách lạnh lùng nhưng tính cách lại khá ấm áp, đó là những gì cô biết được.
" Chào cô, tôi là Hân Nghiên"
" Chào chị, em là Hạ Mai, mong chị giúp đỡ " - Hạ Mai tươi cười nói.
Lục Nghi ngồi xuống cạnh Hạ Mai và Hàn Nặc. Hạ Mai quay sang nhìn cô, ánh mắt có chút hâm mộ.
" Chị Nghi, em có thể gọi chị như vậy không? Thật hâm mộ chị, da của chị đẹp quá "
Điều cô bé nói là đều là thật, da của Lục Nghi thật sự rất đẹp, trông vô cùng mịn màng, lại trắng sáng, ngay cả Ảnh Đế nào nó nãy giờ ngồi nghe cũng có chút cong cong môi, đương nhiên là đẹp rồi.
Hàn Nặc cũng hăng hái nói thêm:
"Lục Nghi à, cô thật sự rất xinh đẹp, chúng ta cũng có vài cảnh diễn với nhau, hi vọng cô có thể chiếu cố tôi nhé "
Mọi người nói chuyện rất vui vẻ, thỉnh thoảng Hân Nghiên cũng thêm vào vài câu, xem ra ấn tượng ban đầu của họ với mỗi người đều rất tốt.
Hình như ai nấy đều lãng quên Đại Ảnh Đế của chúng ta, người nãy giờ luôn ngồi một góc chỉ nhìn và lắng nghe nhưng cảm xúc lại có chút phong phú nhất.