Ừ thì, sau khi tôi ngất đi, có rất nhiều chuyện đã xảy ra.
Y tá vội vàng gọi cấp cứu nè, tôi được trải nghiệm lần đầu tiên thở bằng ống thở oxy nè, và bố mẹ của tôi cũng phát hoảng hết cả lên khi biết tôi đang ở bệnh viện nữa. Buổi stream hôm đó của tôi cũng bị hủy.
"Khá là bất ngờ ấy nhỉ."
Tôi kể về những chuyện đã xảy ra trên stream, tất nhiên, tôi có thêm bớt một chút thông tin, nhưng đa số đều là thật.
Ngất đi và được đưa đến bệnh viện là một trải nghiệm thậm chí chưa còn từng có ở kiếp trước của tôi. Cho nên tôi cảm thấy nó khá là đáng kể.
>Có chuyện như vậy xảy ra à?
>Đằng này lo lắng lắm đó.
>Tại sao ẻm lại có thể stream ngay ngày hôm sau như thể chẳng có gì xảy ra ấy nhỉ?
"Em thấy ổn hơn rồi nên mọi người không cần lo. Khi em tỉnh lại thì các bác sĩ đã truyền cho em ít dịch truyền tĩnh mạch và cho em về nhà ngay sau đó rồi."
>Sao em không nghỉ ngơi đi?
>Bác sĩ không khuyên em nên nghỉ ngơi sao?
>Tại sao em lại ngất đi vậy?
“Bác sĩ nói là em đã làm việc quá sức? Chắc thế?”
>Học sinh tiểu học mà bị thế thì không ổn đâu...
>Là do stream sao?
>Hay là do ẻm học nhiều quá?
"Em cũng không chắc nữa..."
Tôi biết thừa rằng nguyên nhân là do tôi đã lạm dụng năng lực cheat của mình. Chẳng có gì lạ khi não tôi bắt đầu đình công vì bị bắt phải học quá nhiều thứ cùng một lúc như vậy.
Từ giờ trở đi, tôi sẽ cố học ngôn ngữ một cách từ từ và đều đặn mỗi ngày.
Nếu tôi học và có đủ hiểu biết với một ngôn ngữ mới, thì tôi sẽ không lo việc bị đau đầu khi học nó nữa.
Hmmm! Rồi sẽ có lúc mình biết hết tất cả các ngôn ngữ trên thế giới cho mà xem!
Và nếu tôi nghĩ kỹ về nó, khả năng này không đáng sợ đến thế.
Nó giống như một dịch giả có khả năng phân tích siêu nhanh và chính xác vậy.
Tuy nhiên, vấn đề lại nằm ở giới hạn của bộ não.
>Ngất đi vì kiệt sức mà không biết nguyên nhân? Nó không đáng sợ sao?
>Tôi nghĩ ẻm nên đi khám tổng thể một lần.
"Đừng lo, xem stream của Vtuber là đủ để chữa mọi loại bệnh tật rồi. Và vì em xem mỗi ngày nên em cũng có một sức khỏe rất tốt."
>LOL
>Ẻm nói như thế đấy là chuyện bình thường ấy.
>Cười quá trời cười.
"Dạo này em đã có thể hiểu được cả tiếng Anh lẫn tiếng Hàn rồi! Em hạnh phúc lắm! Vì thế nên em phải bắt kịp với mọi thứ, nhưng lại có quá nhiều thứ để xem... Kể cả khi dành ra 12 tiếng mỗi ngày..."
>Lý do em kiệt sức là đây chứ đâu!
>Ơ, em đang đi học mà đúng không?
>Ẻm gần như chẳng ngủ chút nào nếu như ẻm thật sự đi học.
>Sao tới giờ em mới gục vậy?
"Mọi người đang nói cái gì vậy? Để em nói cho mà nghe nè, nếu em xem stream Vtuber 12 tiếng, thì chẳng phải nó tương đương với việc em nghỉ ngơi tận 36 tiếng sao?"
>Chuyện đó không đáng tự hào đâu em ơi!
>Nói quá lắm rồi đó!!!
>Ai đó dừng cô gái này lại đi!
Đúng lúc đó, trong phòng vang lên tiếng gõ cửa.
Tôi vừa trò chuyện vừa stream nên hiện không đeo tai nghe, cho nên tôi cũng nhận ra ngay tiếng gõ cửa.
"Gì vậy mẹ? Con đang stream... Mọi người đợi một chút nhé.”
>Ok.
>Iromama (Irohaha) đã đến.
Tôi mở cửa phòng mình và đáp lại.
Đây là lần đầu tiên mẹ tôi gọi khi tôi đang stream. Chắc là việc đó rất khẩn cấp.
"Chuyện gì vậy?"
“Kể từ bây giờ, con chỉ có thể xem MyTube một giờ mỗi ngày.”
"Tại sao?!"
"Không sao trăng gì hết! Con có biết là khi con ngất đi, mọi người đã rất lo lắng không? Ban đầu con nói là mình không biết gì hết, nhưng rồi con lại nói rằng mình gần như không hề ngủ chút nào để xem stream!?"
“Eeeeeeeee!? Mẹ hiểu nhầm rồi! Xem stream giúp con khỏe hơn mà!"
"Mẹ nói rồi đó."
"Khoan đã..."
Cánh cửa đóng sầm lại, và mẹ tôi bỏ đi.
Ngu thật đấy, làm sao điều này lại xảy ra được?
Chết tiệt, tôi quên mất rằng trẻ em có thể bị hạn chế khỏi những thứ mà người lớn có thể làm.
"Tệ thật đấy."
Tôi lẩm bẩm khi quay trỏ lại với chiếc máy tính của mình.
Còn dòng chat thì đang phi thăng.
>LOL
>Tự làm từ chịu.
>Iromama, làm tốt lắm!
"Oh, mọi người nghe rồi à? Chắc là em quên tắt tiếng rồi. Mà thôi kệ, em chẳng quan tâm nữa, giờ em chỉ có thể xem MyTube một giờ mỗi ngày. Còn rất nhiều thứ em vẫn chưa xem..."
Có vẻ như tôi nên phớt lờ những gì mẹ tôi nói và tiếp tục xem, nhưng tôi không thể.
Mẹ tôi đang quản lý tài khoản MyTube mà tôi sử dụng.
Nếu tôi lỡ làm cái gì đó ngu ngu phát là tài khoản của tôi bay màu ngay.
Không còn lựa chọn nào khác, tôi thở dài.
“Kể từ hôm nay, em sẽ bắt đầu xem những stream không ở trên MyTube.”
>Không phải thế!
>Không biết rút kinh nghiệm à LOL.
>Chắc kèo là Iromama nghe rồi...
Lần này mẹ tôi không thèm gõ cửa nữa mà xông vào.
Tôi tức rồi đấy.
Tôi biết rằng mình không nên lợi dụng kiến thức kiếp trước của mình, nhưng chuyện này, chỉ riêng chuyện này thôi, là không thể chấp nhận được.
Sau một hồi đàm phán dai dẳng, cuối cùng thì chúng tôi cũng đã thông nhất rằng tôi sẽ được xem stream hai giờ vào các ngày trong tuần và năm giờ vào cuối tuần.
Và để đổi được thêm vài tiếng xem stream đó, tôi đã buộc phải cân nhắc về việc tham gia kỳ thi tuyển sinh trung học cơ sở.
Hừ, nếu lo lắng về việc tôi bị lao lực thì phải cho tôi học ít đi chứ.
“Hiks, hiks… Chỉ 2 tiếng thôi là quá ít.”
>Vậy là đủ rồi!
>Chưa đủ nhiều hay gì!!!
>Cố gắng thuyết phục mẹ mình để làm gì trong khi ẻm còn bị thuyết giảng nhiều hơn. LOL.
May là sắp đến kỳ nghỉ hè rồi, vào lúc đó thì tôi có thể xem VTubers 5 giờ mỗi ngày.
Nhưng như thế vẫn là quá ít.
Nhân tiện, cái đoạn tôi bị thuyết giảng vẫn được đăng lên stream.
Và tất nhiên là cái đoạn tôi nổi cơn tam bành và khóc như mưa để có được vài tiếng xem stream đã bị cắt đi.