……Có phải tôi vừa mới nói.
“Mấy nhóc có muốn đến đó sống không?” Lời đề nghị đó…ngớ ngẩn thật….
Lúc đó tôi có hơi hưng phấn quá đà rồi, cơ mà tôi cũng chẳng hối hận chút nào cả.
Lúc đầu tôi nghĩ rằng, tôi chỉ phải lo việc ăn uống cho mấy nhóc này trong một tháng thôi… rồi mọi chuyện sẽ kết thúc
Chà, nhưng đành chịu vậy…không đời nào tôi có thể nói lời tạm biệt cả, nhất là sau khi nhìn thấy Nina như thế.
Bọn trẻ có những phản ứng khác nhau sau khi nghe những gì tôi nói.
"Hả?!
… Nhưng mà thế thì… À, không, đương nhiên là tôi rất vui rồi, nhưng… nhưng việc này có chút đột ngột…”
Những lời vừa rồi là của Fio
“Đi chung…sao?…Không chỉ Nina và chị Ariamel, mà còn cả con và Iska nữa…?”
Ratz dường như không hiểu chuyện gì đang xảy ra, thấy thế tôi nhẹ nhàng xoa đầu nó và nó cười.
Ariamel thì nói…
“Uh… tất cả chúng ta sao…?
Thật vậy sao? Nếu thế thì tôi hiểu rồi…… Ừm, tôi…tôi sẽ cố gắng sắp xếp đồ đạc ngay đây!”
Nina…
"Ba! Nina sẽ luôn ở bên cạnh ba.”
Nói rồi con bé sung sướng ôm lấy tôi và véo má tôi.
Stella thì lặng lẽ giơ ngón tay cái biểu thị sự đồng ý. Cô bé vẫn luôn như vậy, thật là một người bí ẩn.
Nhưng tôi nghĩ rằng sâu bên trong con bé là một người tốt… chắc chắn rồi.
Tôi mừng là bọn nhỏ không ghét cái ý tưởng của tôi… nếu chúng không thích thì tôi sẽ rất buồn đó.
Thậm chí có khả năng là tôi sẽ bị trầm cảm luôn….
Tôi trấn an Nina - người đang có vẻ lo lắng khi thấy tôi chuẩn bị rời đi, rồi báo cáo nhiệm vụ với Hội và đi xung quanh thị trấn tìm một căn nhà ưng ý để mua lại.
Về tiêu chí để chọn thì, tôi muốn nó phải rộng một chút… Tôi muốn có một căn phòng dành cho Iska và mọi người (mỗi người một phòng là lý tưởng nhất), một phòng tắm (tất nhiên là không thể thiếu rồi) và một phòng khách để mọi người có thể ăn uống và sinh hoạt cùng nhau.
Yêu cầu này có hơi quá không?
Không, tôi nghĩ mình có thể xoay sở được….
Nếu vấn đề tiền bạc, tôi có thể kiếm thêm được, cộng thêm số tiền tiết kiệm nữa… Tôi vẫn còn một viên tinh hoàn của Orc Trưởng Lão chưa dùng mà.
Trong lúc mải suy nghĩ thì tôi đã đến nơi lúc nào không hay, tôi bước vào trong và chờ ở hàng của Sasha như thường lệ.
Sau buổi trưa, Hội có vẻ đông đúc và nhộn nhịp hơn hẳn.
Tôi nghĩ xem tối nay sẽ ăn gì và tưởng tượng ra căn nhà mơ ước trong lúc xếp hàng. Tôi cảm nhận được những ánh mắt xung quanh đang hướng về phía tôi, nhưng mà bữa tối hôm nay đối với Iska và những người khác quan trọng hơn nhiều.
“Ồ, mày đã mua đôi tai của Orc Trưởng Lão à, Gray? Chỉ có kẻ ngốc mới tin vào việc một mạo hiểm giả hạng B có thể hoàn thành cuộc thảo phạt đó dưới 3 ngày. Mày có thể vui lòng nói cho tao biết nơi mày đã mua đôi tai đó không?.”
Ngay khi sắp tới lượt mình thì tôi lại xui xẻo gặp ngay Ganzas. Hắn ta thực sự là một kẻ phiền phức. Có vẻ như hôm nay hắn ta tới đây một mình vì tôi không thấy bất cứ thành viên nào khác của nhóm "Huyết Phủ" cả.
Tôi cũng đoán được việc này kiểu gì cũng sẽ xảy ra.
“Tao biết mày muốn gây sự chú ý, nhưng sao mày không làm việc cho ra dáng mạo hiểm giả nhỉ? Nếu mày sợ Orc thì mày có thể đi thu thập dược liệu mà.”
“Đừng có đánh trống lảng… trả lời câu hỏi của tao trước, mày lấy đâu ra đôi tai của Orc Trường Lão vậy?”
Vì sao hắn lại quan tâm đến tai như ư…?
Để tôi lí giải. Trong trường hợp bạn không nhận nhiệm vụ từ trước, bạn vẫn có thể nhận được phần thưởng khi tiêu diệt quái vật (tuy vậy phần thưởng sẽ không lớn lắm), với điều kiện tiên quyết là bạn cần đưa lên bộ phận đã được quy định bởi Hội để làm bằng chứng (đối với Orc thì sẽ là tai). Tuy nhiên rằng buộc đó không được áp dụng với những người đã nhận yêu cầu thảo phạt, họ có thể mang bất cứ bộ phận nào của quái vật lên cũng được, miễn là chứng minh được nhiệm vụ đã hoàn thành.
Đó là tất cả…
“Lần này tao không lấy tai. À mà hình như nó cũng có tai đi kèm thì phải.”
Nói rồi từ chiếc túi ma thuật tôi lấy cái đầu của Orc Trưởng Lão và ném thẳng nó vào mặt Ganzas.
Ganzas theo phản xạ đỡ lấy nó. Khi hắn nhận ra vật nằm trong tay mình là gì thì hắn hoảng loạn hét lên… rồi ngồi thụp xuống đất.
Hắn run rẩy liếc nhìn cái đầu nằm trên tay mình, khuôn mặt của “thứ từng là đầu Orc” vặn vẹo bộc lộ sự đau đớn và sợ hãi.
… Ganzas biết rằng trước khi chết nó hẳn đã từng là một con quái vật đáng sợ.
“Này, này… mày đừng có làm rơi nó.
Tao đã đặc biệt lấy chặt cả cái đầu mang về chỉ vì mày đấy.”
Tôi từ từ tiến lại gần Ganzas.
“Nhìn cho kỹ vào, mày chưa từng giết một con Orc Truởng Lão nào phải không?”
“Không… không…”
Tôi cầm cái đầu lên và dí nó sát vào mặt Ganzas.
“Grey này.”
Sasha gọi tôi từ phía sau.
“Xin cậu hãy vui lòng hoàn thành báo cáo nhiệm vụ.”
Tiếc thật… Trước khi tôi kịp nhận ra thì đã đến lượt tôi mất rồi.
Còn có những người khác đang chờ sau tôi nữa, có lẽ tôi đã đùa hơi quá…
Tôi nhẹ nhàng đặt cái đầu lên bàn.
――――――――――
01010011 01101111 01110010 01110010 01111001 00100000 01100110 01101111 01110010 00100000 01100010 01100101 01101001 01101110 01100111 00100000 01101100 01100001 01111010 01111001 00100000 00111010 00101000 00100000 01000001 01100100 01100100 01101001 01110100 01101001 01101111 01101110 01100001 01101100 00100000 01100011 01101000 01100001 01110000 01110100 01100101 01110010 00100000 01110111 01101001 01101100 01101100 00100000 01100010 01100101 00100000 01110010 01100101 01101100 01100101 01100001 01110011 01100101 01100100 00100000 01101111 01101110 00100000 01010011 01110101 01101110 01100100 01100001 01111001 00100000 01100001 01110011 00100000 01100011 01101111 01101101 01110000 01100101 01101110 01110011 01100001 01110100 01101001 01101111 01101110 00101110