“Cái, Cái quái gì vậy…? Thằng đó sao lại cởi áo của mình ra thế? Cái quái gì đang xảy ra vậy?”
“Nó sợ quá hoá khờ à?”
"Chắc vậy rồi, haha."
“Này, đồ khốn điên khùng! Tôi đặt cược 10.000 vàng lên anh đấy, nghiêm túc lên xíu coi nào tên kia?!”
Ngay khi trận đấu bắt đầu, hầu hết khán giả đều bị sốc khi chứng kiến cảnh Cloud trút bỏ tất cả quần áo nửa trên. Ai cũng biết cậu ta đã rất chật vật leo lên được đến vị trí này bằng kiếm thuật của mình, nhưng giờ bỗng nhiên cậu lại buông bỏ thanh kiếm trên tay, kết quả cuối cùng đã rõ ràng lại càng không thể rõ ràng hơn.
Điều này cũng tương tự với Gallid, người đang cảm thấy rất vô lý.
Không, hắn cảm thấy bản thân bị sỉ nhục quá mức.
“Mày đang giở trò gì thế hả thằng đầu đỏ kia? Đừng tưởng giả vờ là đồng tộc sẽ làm ta bớt nương tay với mày nhé? Nếu vẫn còn ôm cái suy nghĩ đó thì ta khuyên ngươi hãy quay đầu lẹ lẹ đi là vừa. Giờ vẫn còn kịp đấy, mặc giáp vào cùng cầm vũ khí lên, thằng đ* đ*ếm.”
Hắn cảnh báo Cloud tiếp cận mình. Nhưng bất chấp lời cảnh báo , Cloud vẫn không dừng lại. Thay vào đó, tốc độ của cậu ta càng tăng lên, và sau đó cậu chạy với tất cả những gì mình có.
“Carnock–!”
Nắm đấm của Cloud xuyên qua mặt Gallid. Tiếng ‘bụp’ giòn giã kêu lên. Một dòng máu phun ra từ mũi Galid. Hắn cau mày khó chịu.
“Muốn ăn c*t đúng chứ, lại đây tao bón cho mấy kí này thằng khỉ!”
Gallid vung nắm đấm của mình.
Vụt!
Cloud quay đầu mình lại. Cậu điều khiển thân thể cũng quay lại cùng phần đầu. Sau đó Cloud dồn trọng tâm để hạ thân xuống, rồi xoay người đột ngột và làm một cú sút mạnh thẳng vào cằm Gallid.
“Ặc…”
Cho dù anh ta có kiên cường đến đâu, tên man di này vẫn cảm thấy choáng váng khi bị đá trực diện vào cằm mình.
Cảm quan thăng bằng của Gallid bị hắn bị loạng choạng.
Cloud vòng tay ra sau đầu Gallid, thúc gối vào mũi hắn ta.
“Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!!! Đồ khốn liều mạng!”
Ngay cả khi bị một cú đá vào mặt, Gallid vẫn trụ vững. Khi cảm quan thăng bằng trở lại, anh táng Cloud từ bên hông.
Thoom!
‘Cảm giác đấm đã tay vãi. Chắc nội tạng thằng gà này nát bét hết rồi.’
Tuy nhiên, bàn tay năm lấy gáy Galid không buông ra. Cú lên gối chỉ bị khựng lại chút. Sau đó Cloud lại tiếp tục bồi liên tục mấy cú đá vào mặt Gallid.
"Buông tao ra, thằng chó!"
Sau khi bị đánh thêm ba lần nữa, Cloud thả đầu Gallid ra.
‘Bụp! Bụp! Bụp’
“Oa… thằng chim lợn này cũng rắn đấy chứ…”
Gallid lùi lại một lúc, cố gắng phục hồi các cảm quan cơ thể của mình.
“Carnock—!!”
Nhưng Cloud không rảnh mà cho hắn chút thời gian phục hồi nào. Cậu đâm ngay vào hắn và giáng tiếp một cú đấm vào mặt tên man di chưa lấy lại cân bằng.
Khi đầu Galid ngửa ra sau, Cloud thọc hai phát vào bụng tên man rợ.
“Khụ khụ..! Tên chó đ* này, ghaaa!”
Nghiêng đầu, Gallid xoay eo và vung nắm đấm. Đó là một nắm đấm chứa đầy sức mạnh của eo anh.
‘Rắc…!’
Đầu Cloud loạng choạng.
Nhưng cậu ta không dừng lại, dù chắc chắn cú vừa rồi đã để lại ảnh hưởng không hề nhẹ. Cloud còn húc vào mặt tên kia bằng sức từ lưng mình. Thấy chưa hạ được, cậu lại tấn công hắn ta từ bên cạnh tiếp.
“Ờ, ờ, cứ như thế này đi. Không dừng lại cho đến khi một trong hai tên sụp đổ trước, đúng chứ?”
Bụp!
Với máu phun ra từ miệng, Gallid cũng gồng hết cơ thể lên.
Eo Cloud bị đánh cong như thể cậu bị gù.
—chỉ trong chốc lát.
Cơn mưa đấm và đá của Cloud lại tiếp tục giáng xuống Gallid.
Gallid đánh!
Cloud đánh!
Gallid đánh!
Cloud đánh!
…
Không có thứ như thủ thế hay né đòn trong cuộc chiến giữa hai tên này.
Tất cả chỉ là những chuỗi tấn công thuần tuý nối tiếp nhau!
Ngay cả khán giả, những người ban đầu choáng váng vì sức nóng của trận đấu, cũng hoàn toàn bị cuốn hút vào.
-Thêm lần nữa đi Gallid! Này thì Cloud à!
-Đừng dừng lại Cloud! Nữa đi! Bồi thêm mấy cú vào mặt thằng đó ấy! Hây ya!
Giờ ai thắng ai thua không còn quan trọng nữa rồi, khán giả chỉ muốn tận hưởng trận tử chiến này lâu thêm chút thôi…
Một làn sóng cổ vũ chưa từng có tiền lệ bùng nổ trên khán đàn.
'Chết tiệt... thằng chó này sao vẫn chưa gục vậy chứ?!'
Giữa lửa rực sôi động của đấu trường, Gallid bắt đầu lo lắng
Thông thường, với chừng này đòn đánh, việc đối thủ nằm rạp xuống sàn hoặc thậm chí hẹo luôn là chuyện bình thường. Mức độ ngoan cường này chỉ giới hạn ở các chiến binh trong tộc của hắn ta, và mấy tên người que yếu ớt trong cái vương quốc này đáng lẽ phải chầu trời lâu rồi.
Nhưng tên Cloud này thì không.
Cho dù Gallid có đấm hắn mạnh thế nào, hắn vẫn không ngã. Thay vì gục ngã, một đòn phản công sẽ được tung ra ngay lập tức.
Cho dù Gallid thực hiện các cuộc tấn công của mình mạnh mẽ như thế nào, hắn ta vẫn không chịu gục ngã. Thay vào đó, như thể nghĩ mình sẽ chết trong giấy tiếp theo, các cuộc tấn công của Cloud sẽ càng dữ dội hơn trước nhiều.
'Chết tiệt!! Thằng này chơi thứ đồ gì vào mà điên thế này?!'
Gallid sinh ra trong một bộ tộc man di ở Công quốc Polycia. Anh ta sở hữu cơ bắp khỏe mạnh bẩm sinh, trong tộc không có bất kỳ ai cùng thế hệ có thể so sánh với anh ấy, và tất cả các chiến binh bộ tộc đều bị hạ gục bởi anh ấy, từng người từng người một.
Đó là lý do tại sao Gallid coi thường Giải vô địch Đấu trường ngầm này.
Trước khi đến chung kết, có khi chỉ cần một quyền, có khi cần hai quyền, không ai cản được sự điên cuồng của hắn cả, hắn sẽ mãi mãi đứng trên ngôi vị chiến thắng mà thôi, điều đấy được mặc định trong suy nghĩ của hắn.
Nhưng đối thủ cuối hắn gặp thì khác.
Bản thân anh cũng không chắc mình có đang nằm mơ hay không. Chỉ là hắn ta không thể hình dung lại có một con quái vật này tồn tại trên thế giới.
Lần đầu tiên trong đời,
Từng chút một, tay và chân anh bắt đầu run rẩy. Sức mạnh truyền vào nắm đấm của anh yếu đi.
'Tại sao? Tại sao lại thế? Cái quái gì đang xảy ra với bản thân mình vậy chứ?'
Trước cảm giác lạ lẫm lần đầu tiên trải qua, Gallid cắn chặt răng. Hắn phải bằng cách nào đó cung cấp sức mạnh cho cơ thể để ép nó chiến thắng tên thần kinh trước mắt mới được.
“Carnock-!!!”
Mắt anh và Cloud chạm nhau.
Đôi mắt mơ hồ, tràn ngập sĩ khí và sự cuồng loạn. Anh ta chỉ cảm thấy một mong muốn duy nhất rực cháy lên trong chúng - nghiền nát đối thủ, Gallid.
Đó là lúc Gallid nhận ra cảm giác lạ lùng mà anh ta đang cảm thấy.
Nỗi sợ.
Cảm giác nguyên thủy mà loài người cảm thấy khi sự sống của họ bị đe dọa.
Có hai loại hành động mà con người phản ứng khi họ thấy sợ hãi.
—hoặc chiến đấu.
—hoặc tháo chạy.
Trong trường hợp của Gallid, đó là trường hợp thứ hai.
Gallid là một chiến binh mạnh mẽ. Hắn ta đã chỉ luôn uy hiếp người khác, là kẻ khiến người khác sợ hãi, chứ không phải tên sẽ bị người khác làm cho sợ hãi. Vì vậy, hắn chưa từng thấy sợ trước đây.
Ngay cả một kẻ man di mạnh mẽ với kích thước to lớn cũng chỉ là một đứa nhóc khi đối mặt với nỗi sợ hãi đầu tiên trong đời của mình.
Gallid quay lưng lại với Cloud và bắt đầu chạy về phía cánh cổng lớn.
'Cây rìu. Bằng mọi giá phải lấy được cây rìu.'
Cần phải chặt đầu thằng khốn này bằng rìu thôi. Nếu không, con quái thú này sẽ không bao giờ ngã xuống. Tên nửa quỷ nửa ma điên rồ này sẽ nuốt chửng hắn ta trong điệu cười quỷ dị của mình mất.
Điều đó không thể xảy ra.
Tuyệt đối không thể.
Một chiến binh vĩ đại như anh không được phép bỏ xác lại ở một nơi như thế này!
'Chết tiệt, sao mình lại không cầm rìu theo chứ? Tên ngốc chết tiệt này!'
Đó là bởi vì những thí mà anh ấy đã gặp cho đến nay đều quá tệ. Giờ thì hắn mới bắt đầu thấy hối hận.
Đó là lúc anh ấy đang chạy với cả sinh mệnh của mình về phía cảnh cổng.
Cơ thể anh bỗng chúi về phía trước cùng với cảm giác va đập mạnh vào lưng. Gallid ngã bổ nhào về trước.
“Man di…mà dám…bỏ chạy ư?”
Cơ thể của Galid cứng lại khi nghe thấy giọng nói sau lưng. Anh từ từ quay lại. Cloud đang đứng đấy dùng cặp mắt vô hồn kinh dị khinh khỉnh nhìn xuống anh.