“Và mấy con bạc thực thụ đó không phải là mấy đứa não phẳng. Ngoại trừ việc diễn được một màn quá hoàn hảo thì cậu sẽ bị đưa vào diện chú ý ngay lập tức. Điều đó có nghĩa là tỷ lệ cược sẽ không tăng lên nhiều nếu cậu cứ tiếp diễn chuyện này.”
Có vẻ kế hoạch lăn lộn vụng về đã phá sản rồi.
Ý tôi là, có thật diễn xuất của tôi ở vòng loại có thật sự tệ đến thế?
Chà cũng hơi lố thật. Nghĩ lại thì việc lăn tròn trên sàn đấu từ đầu đến cuối cũng có chút quá phi lý.
Dừng việc lăn trên đất đi, bởi bạn dù không bị kiếm đâm thì cũng chả kiếm được chút bánh mì nào.
Tôi cảm thấy hơi buồn khi nhận ra tài năng kém cỏi của mình.
“Một lần nữa, giả sử cậu có may mắn và thành công, rồi giàu sụ lên bằng mấy trò chơi bẩn này. Nhưng còn mấy gã mất tiền bởi pha giấu nghề này thì cao? Nếu là cậu, liệu cậu sẽ thả cho thằng lừa tiền của cậu bằng mấy trò bất minh này nhởn nhơ à?
Nói xong, ông già Stanley nhấp thêm một ngụm bia. Tôi sắp xếp lời nói của ông ấy và mở miệng.
“Tóm lại, ông đang nói rằng một tay bịp thực thụ phải đủ giỏi để thể hiện một màn trình diễn ngoạn mục trước các thí sinh, có khả năng diễn xuất đủ tốt để đánh lừa những con bạc 'hàng hiệu’ đó và làm gì đó để không lo về mối nguy đến từ mấy tên mất tiền đúng không?”
“…Chà, cậu nói đúng, nhưng…”
“Ổn, đã rõ.”
Tôi cầm cốc rượu lên và tu một hơi cạn sạch.
Stanley và Annie nhìn tôi với vẻ mặt ngớ ngẩn.
“...Dù thế, tôi cũng chẳng đặt tiếp vào anh nữa đâu.”
Annie nheo mắt lại khi nói.
***
“Aggh, chẳng phải mình đã quyết tâm buông bỏ cờ bạc rồi sao?”
“Không, đây sẽ là lần cuối. Đúng thế, là lần cuối thật sự.”
“Quý cô này thật là, hah…”
Ông già Stanley nhìn Annie, người đang cầm một tờ giấy, với vẻ mặt khó tin.
“S, sao ông lại nhìn tôi như vậy ?! Ông bác có thể không biết, nhưng với tôi, mạng sống của tôi luôn rất bấp bênh!”
“Nếu là về tiền, chẳng phải hôm qua cô cũng thu được kha khá sao? Bởi vì tôi đã kiếm được gấp đôi số tiền mình đặt.”
“Dù có được chừng đấy tiền thì đời tôi có khác trước là bao không? Dù cho có chút tiền đấy, nhưng tôi vẫn phải bó với cái nhà trọ này mà đi phục vụ thức ăn. Tôi muốn đổi đời, chứ không phải yên phận mãi thế này!
"…Được rồi."
“Rốt cuộc, thanh niên thời nay toàn chỉ thích ăn xổi. Lúc ta còn trẻ…”
Ông già thở dài thườn thượt.
***
Một lúc khác, Annie nhìn lên mảnh giấy trên tay.
Chasty: 10
Cloud: 1
Điều ấy có nghĩa là lượng tiền khán giả cược vào Chasty nhiều gấp mười lần chỗ bên Cloud.
Và…cô ấy đang đặt 25000 vàng, tất cả gia tài của mình lên anh ta. Nghĩa là nếu cô thắng…
'Mình sẽ được hơn 200000 vàng đấy..!'
Chỉ cần có số tiền đó, cô sẽ được giải thoát khỏi công việc nhà trọ chán ngắt này. Và chừng đó tiền đủ để tậu một trang trại cỡ vừa cùng cả đống nô lệ.
‘Thế là mình chỉ cần để mọi thứ việc chân tay cho đám nô lệ ấy rồi ngồi mát xơi bát vàng thôi!'
Khoé môi annie nhếch lên, tơ tưởng về một tương lai xán lạn.
“Hở? Chả lẽ cô nương đây lại đặt vào thằng Cloud hay gì đấy hả?”
Annie nhìn lại âm thanh chế giễu phát ra từ phía sau cô. Một người đàn ông trung niên bụng phệ đang ngồi đó, nhìn cô với ánh mắt thương hại.
“Tiểu thư à, tham tiền cũng không có xấu đâu, nhưng lần này cô đi có chút hơi xa rồi đấy.”
“Hử, vậy thì sao nào, tên già? Muốn gây sự đấy hả?”
“Không, chỉ là vì cô giống một người bạn trẻ của tôi, ở điểm cả hai đều rất đáng thương. Tôi có thể thấy được viễn cảnh rằng số tiền mà cô gái trẻ trước mắt làm ra từ mồ hôi nước mắt của chính mình sẽ bị hoang phí bởi chính tay cô ta.”
Người đàn ông trung niên nhún vai khi Annie cau mày và lườm anh ta.
“Cloud đúng không? Cái tên mà chỉ suýt soát qua được vòng loại bằng cách chạy trốn ấy. Cô có nghĩ gã cùi bắp đấy có thắng được Chasty không?
“Cứ gáy to lên, chờ đến khi trận chiến kết thúc thì ai đúng ai sai sẽ rõ.”
“Được thôi, nếu cô tin một thằng vào được trận chiến của mấy đứa có máu mặt cũng là một thằng có máu mặt thì tuỳ cô.”
Người đàn ông trung niên mỉm cười nói tiếp.
“Mọi người đều nói lang băm này lam băm nọ, nhưng cô cũng tự biết rồi phải không? Ý tôi là, Chasty sở hữu một số khả năng dị thường. Nhớ lúc ở vòng loại không? Bà ta đã thao túng năm gã đàn ông và sử dụng bọn chúng như công cụ của mình. Theo cô thì Cloud có kháng lại được sức mạnh bí ẩn đó không chứ?”
“….Coi đi là biết, nói nhiều quá.”
“Giờ mà còn thế này nữa, ôi trời ạ… Chà, để xem, chắc nó sắp bắt đầu rồi đấy.”
Đôi mắt của người đàn ông trung niên hướng về phía sàn đấy.
Chasty và Cloud đang đối mặt với nhau ở khoảng cách 20m. Tín hiệu khai cuộc là khi tiếng trống vang lên.
Và.
Tùng–! Tùng–! Tùng–!
Hồi trống khai cuộc vang lên.
Chasty khéo léo giương cây trượng đầu lâu của mình lên. Bà ta lầm bầm điều gì đó trong khi lắc lư như một con điên.
Nhưng kế đó, hiện tượng kỳ lạ xảy ra.
Một làn sóng năng lượng màu đen ngưng tụ trên đỉnh cây quyền trượng ấy.
Khi Chasty vung cây trượng đầu lâu của mình về phía Cloud, năng lượng bóng tối cũng nhanh chóng bay tới và lao vào cơ thể Cloud.
Cloud đang chạy tới bỗng nhiên bị đơ ra.
Người đàn ông trung niên nhìn cậu ta cười toe toét. Đám đông cược vào Chasty bùng nổ tiếng hò reo.
"Nhìn kìa. Thế là hết rồi đấy, thưa tiểu thư, tôi biết sẽ rất buồn khi mất tiền, nhưng…”
Tuy nhiên, tiếng cổ vũ không kéo dài lâu.
Cloud, đã bị thứ năng lượng bóng tối tấn công, nghiêng đầu và tiếp tục di chuyển như chẳng hề gì.
Giật mình trước cảnh tượng trước mắt, Chasty thử lại và vung quyền trượng.
Một liều năng lượng bóng tối đậm đặc hơn được phóng vào Cloud.
Tuy nhiên, Cloud vẫn thế. Cậu ta đi về phía Chasty với vẻ mặt khó hiểu như thể đang tự hỏi cái phép thuật quái quỷ đó là cái gì thế kia.
Những bước nhảy lùi của Chasty trở nên dồn dập hơn.
Bà ta lắc quyền trượng và bắt đầu lầm bầm điều gì đó mà khán giả không thể hiểu được.
Niệm đến đoạn cao trào nhất thì bà ta nhận ra Cloud đã tiếp cận mình từ lúc nào.
Chasty giật mình và quay lưng lại cố gắng bỏ chạy. Thanh kiếm của Cloud xuyên qua người bà ta. Chasty thể hiện sự đau đớn bằng tiếng hét kinh hoàng của mình, rồi nhắm mắt mà chết đi.
Sự im lặng bao trùm cả đấu trường.
Không ai tránh được cú sốc này cả.
Ban tổ chức, phải mất một lúc để hoàn hồn, đứng dậy hét lên.
“Trận đấu thứ nhất 1, người chiến thắng là đấu sĩ Cloud!”
Chỉ sau khi người dẫn chương trình nói câu đó, khán đài im lặng lần nữa lại nổ tung những lời bàn tán.
-Con mẹ mày! Đó có thật sự là tên Lang Băm không chứ?!
-Này, mẹ kiếp! Gaga, ăn c*t rồi, tao chắc chắn đó là con đ*ếm già khọm đó! Chỉ vì mày lấy trộm tiền của vợ để đi cá cược, thực tế sẽ không thay đổi đâu.
-Thằng chó nào dám giới thiệu cho tao chỗ này chứ? Tao thề sẽ tìm ra rồi bẻ cổ mày cho mà coi!!!
-Trời ơi, con chó đó dùng phép thuật thực sự chưa đấy, mấy cái ‘piu, piu’ nó bắn ra ấy là cái éo gì chứ!?
-Chắc chắn bọn tổ chức cơ cấu trận đấu này bằng tiền rồi! Đ*t mẹ bọn mày lũ trộm cướp thối tha!!
Chủ yếu là do khán giả đặt cược vào Chasty.
Họ túm lấy đấm nhau loạn xạ và ném cà chua thối lên xác của Chasty.
“Ha ha, nhìn kìa. Chúng ta chẳng thể nói điều gì khi trận đấu chưa ngã ngũ, đúng chứ?”
Annie cười và trêu chọc người đàn ông trung niên.
Ông ta không đáp lại. Ông chỉ nhìn vào tờ giấy của mình rồi nhìn vào Chasty, kẻ không còn chút dấu hiệu của sự sống, đã ngã xuống vĩnh viễn.
Đúng thế.
Ông ta, giống như Annie, đã đánh cược tất cả tài sản của mình. Và, không giống như Annie, người phát tài từ nó. Giờ hắn ta chẳng còn là gì ngoài một tên ăn xin chẳng có đồng nào dính túi giữa cái vương quốc Alita khắc nhiệt này.
Tương lai của hắn quá mịt mù để nói trước được điều gì.
Trên đường trở về phòng chờ của các thí sinh.
Cloud cắt cổ tay mình với con dao. Nhìn thấy giọt máu đen nhờn chảy xuống, cậu cười toe toét.
“Chuẩn rồi, kiến thức này đã được tiếp thu.”
Sau khi thấy máu đỏ tươi bắt đầu chảy ra thay vì máu đen, cậu nốc hết lọ Potion rồi bước tiếp.