-Này anh đẹp trai ơi!!! Em và anh cần nói chuyện riêng, ta kím phòng nào zô nói chuyện riêng được ko? – Nó vừa nói, mắt vừa chớp chớp, tía lia tía lia làm cho anh phục vụ chỉ biết đơ như tượng
-Này, ở tầng này còn phòng nào trống không? – Nó quay ngoắt qua hỏi hắn
Một người đẹp trai ngời ngời, học giỏi, nhà giàu như hắn đây, mà nó chưa bao giờ gọi hắn một câu “anh đẹp trai”, đang còn so đo, tính đoán “chuẩn”đẹp trai giữa hắn – một giám đốc khách sạn và tên kia – một nhân viên phục vụ. Đang “ghen” mà nó lại còn hỏi “phòng để ng nói chuyện riêng” >”