Từ ngày đó, khát khao tìm kiếm khoái cảm trong những cú sút của Isagi… cái tôi của riêng cậu, đã bị chôn vùi.
(Rốt cuộc thì, chẳng có ai hoài nghi gì về nó cả. Mình cũng nên đặt niềm tin vào những lời mà HLV đã nói mà thôi.)
Hòa nhã và thật thà, đó chắc chắn là lối đi mà một người như Isagi sẽ chọn lấy. Cậu có tính hợp tác cao đáng ngạc nhiên và sự quan tâm mạnh mẽ tới đồng đội của mình. Cậu vẫn còn đang trong độ tuổi teen của mình nên cậu không muốn bị xem như là một kẻ xấu, cộng thêm bản tính nhút nhát sẵn có của bản thân nữa nên cậu càng không muốn bị người khác đánh giá chỉ vì muốn thể hiện cái tôi. Bóng đá đã thay đổi con người Isagi, và giờ đây chính nó đã thay đổi cậu thêm lần nữa. Sự tự tin ngày trước khi cậu còn là tiền đạo sơ trung mạnh nhất tại quê nhà, khi cậu như thể là trung tâm của cả thế giới, đã biến mất đi tự lúc nào.
Đáng lẽ ra đây phải là bước đầu trên con đường chinh phục ước mơ vĩ đại của cậu, ước mơ “trở thành tiền đạo số 1 và giành lấy World Cup”. Không phải là cậu đã quên mất đi niềm đam mê ngày đó, nhưng, như thể để kìm hãm nó lại, cậu đã tự mình dập tắt nó đi.
“Chuyền tốt!"
“Căn giờ chuẩn lắm, Isagi!”
Mỗi khi nghe được những từ đó, cậu cảm như không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục chơi theo cái lối đá bóng này. Cuộc sống thường ngày của cậu ngày đó cũng có thể xem như là đặc thù đối với những người như Isagi. Ví dụ…….
“Gu của cậu là gì, Isagi?”
Trên đường về sau một ngày tập luyện ở CLB, Tada cho cậu xem một đoạn video về một nhóm thần tượng và hỏi cậu.
Cậu ta nói, "Để tớ đoán thử… Chắc kèo là cô gái ở chính giữa rồi! Đúng không?"
Thực sự mình chả quan tâm ba cái này lắm đâu…… là những gì cậu muốn nói lúc đó, nhưng dĩ nhiên Isagi không thể nói điều đó ra được rồi. Với cả, gu của cậu nhà ta là một cô gái với nụ cười tươi và luôn vui vẻ và hoạt bát cơ. Trong khi đó cô gái mà Tada chọn lại là dạng tsundere nóng trong lạnh ngoài, chắc chắn không phải tuýp người Isagi thích. Nhưng dù vậy.
“A, tớ cũng thích cô ấy nữa~♡”
“Tớ biết mà!”
Mỗi khi bạn bè xung quanh cậu trở nên phấn khích, cậu sẽ đáp lại họ kiểu này.
“Ừm… tớ cũng thế.”
Dù sao cũng không phải là Isagi không thích họ hay gì cả.
“Đúng như dự đoán! Ngay cả Isagi cũng thích mấy cái này ha!”
“Ừm…”
“Thế thì, buổi biểu diễn lần tới, cậu đi cùng với tớ không?”
“......Được thôi?”
“Tuyệt lắm! Mọi người cũng đi cùng nhá!”
“OKKKKK!”
CLB Bóng đá Ichinan hôm nay đang trong trạng thái rất cao hứng.
“Ô–Ô kê…?”
Cậu luôn theo dòng cảm xúc của mọi người mà hành động. Chính vì việc này mà cậu đã phải hủy chỗ ở một buổi hòa nhạc cậu thích để đi với đám Tada. Mỗi khi được mời đi ăn ramen sau một buổi tập luyện, cậu sẽ nói “Hôm qua tớ đã ăn ramen rồi, nhưng được thôi…” và thế là họ lại đi cùng nhau. Và khi ở quán ramen, cậu luôn là người đi lấy nước cho bát mì của mọi người, và cậu cũng là người đi lấy thêm nước cho mọi người luôn. Tử tế và tốt bụng, đó chính là Isagi, một trong những trụ cột của CLB Bóng đá Ichinan. Trước cả khi nhận ra điều đó, Isagi, người đề cao sự hòa hảo, đã trở thành một trong số họ.
____________________________________________________________________________________________________
R: Mai tui lười thì không có chap mới nha, bữa nay tui bận ôn thi lên ĐH .___. (Chứ không phải tui đi test Nahida với Kuki đâu nhé)