Chủ Nhà Của Tôi Là Mỹ Nữ
Tác giả: Ngọa Nam Trai
Chương : Có cách trả thù còn khoái cảm hơn là giết họ
Người dịch: co_duoi_ga
Sưu tầm by Jiuzhaigou
Nguồn: Mê Truyện
Nhưng Lăng Phong ngại không muốn nói trước mặt Vương Yến Ny, về chuyện hai người bọn họ làm chuyện mờ ám ở trong phòng, thiếu chút nữa sẽ trình diễn vở tuồng thiếu nhi không nên xem.
- Cái này, cái này, xưởng trưởng, tốt nhất ông vẫn tự mình xem thì hơn!
Từ vẻ xấu hổ trên mặt Lăng Phong, sắc nữ Vương Yến Ny lập tức đoán được rốt cuộc Ngô Lượng cùng Ngô Lệ ở trong phòng làm cái gì! Chờ khi Lăng Phong cầm thiết bị máy tính trong tay mở lên, Vương Yến Ny rất không để ý với hình tượng một người phụ nữ tiến đến trước máy tính, xem thử cái gọi là bằng chứng xác thực!
Mấy phút sau, xem xong đoạn video, sắc mặt xưởng trưởng Lý xanh mét, khóe miệng run rẩy kịch liệt, ánh mắt gần như có thể giết người.
- Hay cho một đôi gian phu dâm phụ!
Phản ứng của Vương Yến Ny lại tốt ngoài dự kiến của Lăng Phong, thiếu chút đã khiến Lăng Phong hộc máu.
- Chà, băng này rất rõ nét!
- Con mẹ nó, cho dù tôi phải liều cái mạng này, cũng phải giết chết hai tên khốn kiếp gian phu dâm phụ này! Cho dù là nửa đời sau đều ở trong nhà tù, cũng sẽ không tiếc!
Con mắt xưởng trưởng Lý đỏ ngầu. Nếu vừa mới khi Lăng Phong còn chưa vào, ông ta còn ôm chút hy vọng, chờ đợi kỳ tích phát sinh. Nhưng hiện tại ông ta đã hoàn toàn tuyệt vọng. Qua đoạn video, ông ta nghe được đối thoại giữa Ngô Lệ cùng Ngô Lượng, lập tức có thể nghe ra được, đứa trẻ trong bụng Ngô Lệ chính là của tên Ngô Lượng khốn kiếp này.
- Xưởng trưởng, bớt giận đi! Làm như vậy thật sự không đáng đâu! Vì hai người kia, mà bỏ qua thân phận của ông, thật sự đã đánh giá bọn họ quá cao rồi. Có rất nhiều cách để trả thù bọn họ!
Lăng Phong vội vàng nói.
- Đúng vậy, liều mạng với hai kẻ nghèn hèn như vậy làm gì! Thật sự không nên. Không phải trên vô tuyến thường xuyên nói có thể bỏ tiền mời sát thủ sao? Mời mấy sát thủ xử lý bọn họ là được rồi! Không đáng để mình liều tính mạng với bọn họ!
Vương Yến Ny cũng an ủi nói.
- Tôi muốn hai tên khốn kiếp này phải chết!
- Xưởng trưởng, kỳ thật có rất nhiều cách để trả thù một người! Giết người cũng không phải là cách trút hận tốt nhất. Có rất nhiều cách trả thù có thể khiến ông cảm thấy sảng khoái hơn nhiều so với giết bọn họ!
Lăng Phong gật đầu, nói.
- Đúng, Lăng Phong! Tôi biết cậu không phải người bình thường! Chắc chắn cậu có biện pháp đúng không?
Đột nhiên Xưởng trưởng Lý nhìn về phía Lăng Phong, rất cầu xin nói.
- Chỉ cần cậu có thể giúp tôi báo thù, tôi có thể cho cậu tiền. Cậu muốn bao nhiêu, cứ việc mở miệng!
- Xưởng trưởng, ông nói vậy là khách khí rồi! Ông tốt với tôi như vậy, tôi còn không giúp chuyện này sao? Nói chuyện tiền nong, thực sự sẽ làm sứt mẻ tình cảm giữa chúng ta!
Lăng Phong rất nghiêm túc nói.
- Với giao tình giữa chúng ta, tùy tiện cho khoảng mười vạn là được rồi!
Vương Yến Ny vốn tưởng rằng Lăng Phong là người chính trực, nghe được câu nói kế tiếp của Lăng Phong, cô thiếu chút nữa thì nuốt cả lưỡi của mình vào! Có thể mặt dặn mày dày mà vẫn hiên ngang lẫm liệt như vậy, thật sự không phải là kẻ vô sỉ tầm thường!
- Đồng ý. Lăng Phong, hiện tại tôi không có con trai! Tôi còn cần tiền để làm gì? Con mẹ nó, tôi thực sự chỉ còn hai bàn tay trắng!
Xưởng trưởng Lý bi phẫn đều thiếu chút nữa thì mất đi lý trí.
- Như vậy đi, xưởng trưởng Lý, vừa rồi tôi đã nghĩ ra một biện pháp báo thù rửa hận, tuyệt đối có thể khiến đôi gian phu dâm phụ biết kết cục!
Lăng Phong cười gian nói.
Vương Yến Ny thấy bộ dáng gian trá này của Lăng Phong, thực sự giật mình! Trước đây, không phải mình nhìn thấy một cậu thanh niên thanh thuần sao? Vì sao một người chất phác hồn nhiên lương thiện ở nông thôn lên thành phố mới được vài ngày, đã trở nên gian trá như vậy chứ?
- Hả? Nói ra nghe một chút xem nào!
Hiện tại Xưởng trưởng Lý vô cùng chờ mong.
- Là như vậy, chuyện này gần như đã có thể kết luận, chính là Ngô Lượng thông đồng với Ngô Lệ đến lừa gạt xưởng trưởng Lý! Nếu tôi không đoán sai, bọn họ nhất định là nghĩ như vậy, chờ con trai sinh ra, để Ngô Lệ mượn con trai bức vua thoái vị, buộc xưởng trưởng Lý cùng bà chủ ly hôn, cưới Ngô Lệ vào nhà. Đợi khi Ngô Lệ trở thành Lý phu nhân xong, bọn họ sẽ nghĩ mọi biện pháp, xuống tay với xưởng trưởng Lý. Đến lúc đó, chỉ cần xưởng trưởng Lý bất ngờ ra đi, Ngô Lệ cùng con trai của cô ta chính là người thừa kế hợp pháp tất cả tài sản của ông! Đến lúc này, Ngô Lượng và Ngô Lệ kết hôn! Như vậy âm mưu của bọn họ đã thành công tốt đẹp!
- Có đạo lý, Lăng Phong, cậu phân tích rất có đạo lý. Chuyện có thể là như vậy! Thật sự đúng là một đôi gian phu dâm phụ độc ác mà!
Xưởng trưởng Lý càng thêm tức giận.
- Khoan đã! Lăng Phong, cậu nói hình như có chút lạc đề thì phải? Vừa rồi cậu nói không phải kế sách mà!
Vương Yến Ny rất nghi hoặc nhìn Lăng Phong.
- Ừ, vừa rồi tôi chỉ mới phân tích một chút về động cơ của bọn họ, căn cứ vào động cơ của bọn họ, lập ra ra kế hoạch trả thù hoàn mỹ nhất! Cái này gọi là biết người biết ta, trăm trận trăm thắng!
Lăng Phong rất ra dáng chuyên gia nói.
- A!!! Một người tuổi còn trẻ như cậu mà lại lề mề. Tôi còn tưởng rằng có diệu kế gì đâu! Không ngờ nghe xong lâu như vậy, cái lỗ tai gần như nghe thành vết chai, vẫn còn chưa vào vấn đề chính! Hiện tại, có phải khúc nhạc dạo này nên kết thúc hay không?
Vương Yến Ny rất thất vọng nói.
- Đừng nóng vội, hiện tại chính là kế hoạch vĩ đại của tôi!
Lăng Phong có vẻ đã tính trước mọi điều.
... ( nơi này tỉnh lược mười tám nghìn chữ )
- Tốt, tốt, chủ ý này quả nhiên rất tuyệt! Cứ như vậy mà xử lý!
Xưởng trưởng Lý vỗ bàn tán dương.
- Đủ nham hiểm!
Vương Yến Ny rất khinh bỉ giơ ngón tay cái lên hướng về phía Lăng Phong nói.
- Được rồi. Xưởng trưởng, nếu ông đồng ý, vậy trong chuyện này tôi sẽ cứ thế mà làm phải không?
Lăng Phong xin chỉ thị nói.
- Đồng ý, tôi đồng ý hai trăm phần trăm!
Lăng Phong đi xuống. Hắn tới phòng an ninh, thấy Ngô Lượng còn đang làm bộ làm tịch đứng gác, hắn mỉm cười, tiến lên hỏi.
- Đội trưởng Ngô, vất vả rồi!
Ngô Lượng đối với Lăng Phong cũng không có thiện cảm gì. Gã sẽ không ngu ngốc tới mức tin Lăng Phong có lòng tốt đến an ủi gã! Vì thế gã cũng không có phản ứng lại!
- Ngô Lượng! Anh tạm thời không cần gác nữa. Cũng đứng từ trưa đến giờ rồi. Nghỉ ngơi nghỉ ngơi đi! Nào, anh ra bên ngoài chỗ thông báo tuyển dụng, gọi Tiền Hưng về cho tôi!
Lăng Phong khoát tay nói.
Ngô Lượng tức giận đến mức gần như hộc máu. Tôi là nhân viên bảo vệ trị an. Còn là đội trưởng đội nhân viên bảo vệ trị an, không phải là chó săn của Lăng Phong cậu!
- Rất xin lỗi, Quản lí Lăng, công tác của tôi là nhân viên bảo vệ trị an. Không phải là chân chạy của cậu. Cậu vẫn nên đi tìm những người khác đi!
- Ngô Lượng, tôi nghĩ hẳn là anh nhớ rõ những lời xưởng trưởng Lý đã từng nói hôm đó. Tại bộ môn bản an, quyền lực của Lăng Phong là lớn nhất! Tôi có thể quyết định tất cả! Nếu anh cố chấp cho rằng, công tác của anh chỉ là gác, vậy hiện tại tôi có thể cho anh thay đổi, ngươi vẫn đội trưởng, chẳng qua chỉ là đội trưởng đội chạy chân!
Lăng Phong khiêu khích nói.
- Hừ!
Ngô Lượng tức giận đến mức thiếu chút nữa hộc máu. Nhưng gã vẫn ẩn nhịn xuống, trong lòng cười lạnh.
"Chờ xem, Lăng Phong! Một ngày nào đó cậu sẽ phải quỳ trước mặt mà cầu xin tôi!"
Nhưng gã cũng biết hiện tại không phải là thời điểm phân cao thấp với Lăng Phong. Hiện tại đã gần đến thời khắc mấu chốt, gã càng hiểu phải ngấm ngầm chịu đựng!
- Được, tôi đi!
Ngô Lượng nói xong, trực tiếp vào phòng, thu dọn một chút, lên xe máy của mình, rời khỏi trong nhà xưởng.
- Thật là người đáng buồn! Lại còn ngồi xe máy như cưỡi ngựa ha ha. Cái này chắc khoảng một vạn hai mươi nghìn đồng đi!
Lăng Phong rất mắt thèm nói.
Đi qua khúc cua, Lăng Phong đi vào văn phòng hắn, thấy Dương Hùng đang nằm trên xích đu ngồi điều hòa hút thuốc!
- Ôi, anh Dương, anh ở trong này thật tiêu sái. Tôi làm quản lí ở bên ngoài bận tới mức mệt muốn chết. Anh lại ở trong này vừa bật điều hòa vừa hút thuốc à?
- Có phải vậy không? Ai bảo cậu lên làm quản lí chứ? Một người đắc đạo, gà chó lên trời! Bộ xương già tôi cũng đi theo cậu dính tí hào quang, hưởng chút hạnh phúc chứ!
Dương Hùng rất đắc ý.
- Được rồi, được rồi! Anh Dương, có chuyện lớn vừa xảy ra! Một lúc nữa, nếu anh còn tiếp tục ở bên trong này ngồi điều hòa, không chừng sẽ bỏ qua một vở tuồng xuất sắc nhất đấy!
Lăng Phong đắc ý nói.
- Hả? Xảy ra chuyện gì vậy? Chẳng lẽ xưởng trưởng Lý khiến mùa hè của chúng ta mát mẻ hơn sao? Hay là ông ta chuẩn bị tăng tiền lương cho chúng ta!
Dương Hùng từ trên xích đu đứng phắt dậy.
- Đây đều là chuyện nhỏ thôi! Một lát nữa anh chờ mà xem. Tuyệt đối có thể khiến anh hô to đã nghiền!
Lăng Phong rất thần bí nói.
- Cút, không ngờ cậu còn chơi trò thần bí với tôi!
Dương Hùng cười nhẹ đấm một quyền vào ngực Lăng Phong.
- Chuyện đã nghiền nhất thế kỷ hai mươi mốt đấy! Ngàn vạn lần không nên bỏ qua!
Lăng Phong càng khiêu khích nói.
Trong văn phòng, Lăng Phong ngồi chờ rất nghiêm túc.
Tiền Hưng rất lo lắng không yên đi đến, đứng ở trước bàn làm việc của Lăng Phong. Anh ta không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!
- Tiền Hưng, hai ngày nay thế nào?
Lăng Phong rất tùacute; hỏi, chẳng hề quan tâm tới sự bồn chồn của Tiền Hưng.
- Vẫn đang tiến hành, cũng không tệ lắm! Hiện tại đã có ba bốn người chuẩn bị sẽ tới xưởng báo danh trong vòng hai ngày tới!
Nhịp tim của Tiền Hưng càng lúc càng nhanh nói.
- Ừ, không tệ! Xem ra chức đội trưởng này tôi nên giữ lại cho anh!
Lăng Phong nở một nụ cười lãnh đạm.
Tiền Hưng thực sự không thích ứng kịp. Anh ta cũng không nhận ra được Lăng Phong tươi cười như vậy rốt cuộc là thiện ý hay là ác ý. Tiền Hưng luôn khâm phục công phu nịnh nọt của mình, hiện tại anh ta cũng không dám tùy tiện nịnh nọt!