Chủ Nhà Của Tôi Là Mỹ Nữ
Tác giả: Ngọa Nam Trai
Chương : Con của ai?
Người dịch: co_duoi_ga
Sưu tầm by Jiuzhaigou
Nguồn: Mê Truyện
Lúc này, Ngô Lệ còn chưa biết âm mưu của mình đã bị thất bại! Cô ta còn đang suy nghĩ, đêm nay nên mượn đứa nhỏ trong bụng tạo áp lực với xưởng trưởng Lý thế nào, để buộc ông ta thừa nhận địa vị của mẹ con mình!
- Hừ, Vương Yến Ny, cô chỉ là một con gà mái không biết đẻ trứng. Một ngày nào đó, tôi sẽ khiến cô phải quỳ ở trước mặt tôi, liếm ngón chân tôi!
Ngô Lệ hừ lạnh một tiếng nói. Ánh mắt đầy vẻ ác độc.
- Được rồi, được rồi! Tiểu Lệ, nhẫn nhịn thêm một chút nữa là được rồi! Chỉ cần đứa con trong bụng em sinh ra, như vậy vất vả của chúng ta bao lâu này, cũng đáng giá! Đến lúc đó, tất cả những gì hiện đang là của Vương Yến Ny đều biến thành của em! Tới lúc đó, em có thể thoải mái sỉ nhục cô ta, chà đạp cô ta!
Ngô Lượng đứng ở phía sau người cô ta, ôm lấy cô ta an ủi. Đôi bàn tay thô ráp rất tham lam vuốt ve bộ ngực mềm mại của cô ta.
- Không cần dùng sức! Hiện tại nó bắt đầu to lên! Chắc bắt đầu có sữa rồi!
Tuy rằng ngoài miệng Ngô Lệ từ chối, nhưng khuôn mặt cô ta lại lộ ra vẻ lẳng lơ, thân thể vặn vẹo, không thể nghi ngờ đã để lộ ra bản chất của cô ta.
- Phụ nữ, trong khoảng thời gian này là có hương vị nhất! Phía dưới đã lâu không có dị vật tiến vào, sớm đã khôi phục sự chặt chẽ giống như ban đầu! Hiện tại, anh thật muốn hồi tưởng lại một chút cảm giác tuyệt vời đó!
Ngô Lượng cúi người, mặt áp sát vào vành tai của Ngô Lệ, thở hổn hển nói.
Sắc mặt Ngô Lệ ửng hồng, hơi thở dồn dập.
- Anh Ngô, kỳ thật em cũng rất muốn. Đã lâu như vậy không làm, phía dưới cũng trở nên ê ẩm! Chẳng qua, hiện tại chính là thời khắc mấu chốt cuối cùng. Nếu chúng ta kích động, làm đứa trẻ bị thương, vậy khác nào vịt nấu chín còn bay!
Ngoài miệng Ngô Lệ nói như vậy, nhưng tay lại đặt trên hạ bộ của Ngô Lượng, đang vuốt phẳng một khối cứng rắn, đôi mắt long lanh, bộ dạng rất phóng túng!
Vừa nghe Ngô Lệ nói như vậy, trong lòng Ngô Lượng cảm thấy vô cùng kinh sợ tới mức vội vàng đẩy Ngô Lệ ra. Tinh trùng vừa lên não, đã bị lý trí áp chế xuống. Gã không muốn uổng phí công sức bố trí nhiều năm như vậy, mắt thấy sản nghiệp của xưởng trưởng Lý cũng sắp rơi vào trong tay mình, gã không thể vì bản thân mình nhất thời hồ đồ, khiến cả đời hối hận!
- Tiểu Lệ, em nói rất đúng. Chúng ta không thể kích động! Nhẫn nhịn thêm một thời gian. Chỉ cần chờ đứa nhỏ sinh ra, đến lúc đó thiên hạ là của chúng ta! Chúng ta có thể mua biệt thự, có thể mua nhà ở khu cấp cao, có thể mua xe riêng. Đến lúc đó chúng ta muốn triền miên tới lúc nào, thì triền miên đến lúc đó! Bây giờ không đúng thời điểm, nhất định phải nhịn xuống!
Ngô Lệ có chút thất vọng. Vừa rồi dục vọng của cô ta bị khiêu khích như vậy, lại bị một chậu nước hắt xuống, trong lòng rất thất vọng. Nhưng dù sao cô ta cũng không phải là một đứa trẻ. Cô ta cũng biết lấy đại cục làm trọng! Cô ta lưu luyến tiếp tục vuốt ve hạ bộ của Ngô Lượng, nói.
- Anh Ngô, vì anh và con, em sẽ nhẫn nhịn thêm một thời gian! Đến lúc đó anh phải cố gắng bồi thường cho em đấy! Xưởng trưởng Lý đúng là một gã đàn ông vô dụng. Không chỉ nhỏ, hơn nữa còn bắn quá nhanh. Mỗi lần cùng với ông ta, em đều không thấy khoái cảm! Nhất là mấy ngày mang thai này. Người đàn ông vô dụng đó đã xem con trai là quan trọng nhất, không đụng vào em dù chỉ một lần! Anh cũng biết, em muốn anh, muốn tới mức đã gầy đi rồi!
Ngô Lượng bị cô ta vuốt ve, toàn thân cũng khô nóng khó nhịn, cắn răng một cái, nhẹ nhàng kéo tay Ngô Lệ ra, an ủi nói.
- Yên tâm đi. Đến lúc đó anh sẽ không để em phải thất vọng!
Bọn họ đang làm tất cả những điều này trong phòng nghỉ của Ngô Lệ. Phòng nghỉ này, vẫn là sau khi xưởng trưởng Lý biết Ngô Lệ mang thai, đã làm riêng cho cô ta. Bên trong đầy đủ các thiết bị, hoàn toàn yên tĩnh. Điều này đủ để thấy được xưởng trưởng Lý coi trọng cô ta tới mức nào! Tuy nhiên, nơi này đúng lúc đã trở thành nơi hẹn hò cho Ngô Lệ cùng Ngô Lượng! Nếu xưởng trưởng Lý biết hai người ở trong này đội cho mình một cái nón xanh (cắm sừng!), thật sự không biết ông ta sẽ có cảm tưởng thế nào!
Tuy nhiên tất cả những điều này, lại đúng lúc bị Lăng Phong phát hiện. Ban đầu, Lăng Phong vốn định tìm bằng chứng chính xác về chuyện bọn họ phá hỏng cửa nhà xưởng. Kết quả không ngờ lại thấy được chuyện này! Hắn kích động tới mức thiếu chút nữa thì đi lên hôn mỗi người bọn họ một cái. Thật sự rất cảm ơn hai người. Tôi còn đang lo không có cách nào đối phó với các người. Hiện tại các người đã tặng cho tôi một phần đại lễ. Tôi thật sự cảm động không gì kể xiết!!!
- Ôi, vì sao đã ngừng lại rồi? Tôi còn tưởng rằng sau đó sẽ có một màn ngoạn mục chứ!
Tránh ở phía sau cửa, Lăng Phong rất thất vọng, trong tay hắn đang cầm một thiết bị. Đây là thiết bị đã được Lăng Phong nhiều lần dùng để áp chế người khác. Khi dùng có thể làm người ta bị phát điên. Một đầu của nó có thể biến đổi thành một camera.
Ban đầu Lăng Phong còn tưởng rằng lần này có thể vì công dân của toàn bộ thế giới cống hiến một video quý giá, nhưng không ngờ được Ngô Lượng bất ngờ có chừng có mực, chỉ sờ soạng vài cái, thậm chí ngay cả quần áo cũng không cởi ra. Băng video này mà phát ra, ngay cả một lá phiếu cũng không có!
“Chết tiệt, Ngô Lượng, anh bị bệnh liệt dương sao?”
Lăng Phong không nhịn được trong lòng thầm mắng vài câu.
Nhưng tốt xấu gì cũng coi như có thu hoạch. Lăng Phong vội vàng thu thiết bị lại, kiên quyết lui lại. Hắn cầm trong tay bằng chứng chính xác này, cũng đủ để có thể phán hai người Ngô Lệ cùng Ngô Lượng tội tử hình. Khiến hắn bị hàm oan, mang thai với người khác, còn lấy nghiệt chủng trong bụng mình ra làm mưa làm gió!
- Ha ha, thư ký Ngô của tôi, chắc chắn đứa con trong bụng cô hiện nay đã không bảo vệ cho cô được nữa rồi!
Lăng Phong rất đắc ý cầm bằng chứng trong tay đi tới văn phòng xưởng trưởng Lý để tranh công.
- Mình à, nói như vậy, đứa con trong bụng Ngô Lệ, thật sự không thể là con tôi sao?
Xưởng trưởng Lý vẫn khó tiếp nhận được. Ông ta cảm thấy thất vọng. Ở sâu trong lòng, ông ta rất hi vọng có chuyện giống như kỳ tích phát sinh, được bệnh viện phán định người vô sinh đã thành công sinh con. Điều này cũng không phải là chuyện kinh thiên động địa gì. Nói không chừng kỳ tích cũng có thể phát sinh ở trên người mình!
Ông ta thật sự hi vọng mình có thể có con trai truyền thừa hương khói. Vì có thể có con trai, bảo ông ta phải trả giá bất kỳ cái gì, ông ta cũng không có một câu oán hận.
- Lão Lý, ông đừng có nằm mộng nữa! Ông mới cùng Ngô Lệ lên giường có vài ngày, cô ta liền mang thai sao? Nếu quả thật chính là kỳ tích đã xảy ra, vậy kỳ tích cũng trở nên không đáng tiền rồi? Cho nên, ông đừng ôm ảo tưởng nữa. Đến lúc đó, trên đầu mang nón xanh (cắm sừng!), ôm con trai của người khác. Loại chuyện này ông không thấy xấu hổ, tôi cũng cảm thấy xấu hổ thay cho ông!
Vương Yến Ny nói thẳng.
Nói thật, nếu đứa trẻ trong bụng Ngô Lệ không phải là con trai của xưởng trưởng Lý, trong nháy mắt xưởng trưởng Lý sẽ đánh Ngô Lệ xuống địa ngục. Ông ta cũng không phải là người biết cảm thông. Ông ta chỉ một lòng muốn giữ người phụ nữ này lại tới lúc con trai được sinh ra. Chỉ cần không phải huyết mạch của mình, đối với ông ta mà nói, chính là một người ngoài!
- Nói như vậy, con trai trong bụng Ngô Lệ là con trai của ai ? Nếu không phải là của tôi, có nghĩa là cô ta muốn dùng một đứa nhỏ để lừa gạt tôi?
Xem ra, lúc này Xưởng trưởng Lý mới tỉnh ngộ.
- Cuối cùng ông cũng biết suy nghĩ rồi. Khi tôi biết được ông đã vô sinh, tôi cũng cẩn thận phân tích qua chuyện này! Ngô Lệ sinh ra trong bần hàn. Sở dĩ cô ta vứt bỏ thanh danh của mình để sinh con cho ông, vậy cô ta có mưu đồ gì? Không phải là tiền sao? Tám phần là cô ta coi trọng tài sản của ông. Cho nên mới nghĩ ra một chiêu nham hiểm như vậy để lừa gạt ông thôi!
Vương Yến Ny một câu nói toạc ra.
- Hừ! Súc sinh!
Sắc mặt Xưởng trưởng Lý xanh mét. Ông ta vỗ một cái lên mặt bàn. Hiện tại ông ta cảm giác mình bị sỉ nhục, bị một người đàn bà như vậy trêu chọc.
- Nếu để tôi biết người đàn ông này là ai, bằng bất cứ giá nào tôi cũng phải giết chết hai người đó!
- Được rồi, trong chuyện này, tôi cảm thấy hẳn là Ngô Lượng biết! Ngô Lệ không phải là do Ngô Lượng giới thiệu cho ông sao? Có thể giao em gái mình cho ông chủ làm vợ ba, vậy Ngô Lượng cũng không phải là người tốt gì. Nói không chừng, hai anh em họ bọn họ thông đồng với nhau!
Vương Yến Ny nói.
- Chuyện không phải như vậy!
Lăng Phong vẫn đứng ở cửa nghe bọn họ nói chuyện, lúc này mới rất tiêu sái ngậm một điếu thuốc lá đi vào, nói.
Vương Yến Ny thấy Lăng Phong, không có chút phản ứng. Cho dù cô không nhịn được muốn đùa giỡn với Lăng Phong một chút. Nhưng trong trường hợp này, cô cũng phải kìm chế! Lão Lý vừa mới bị đội nón xanh (cắm sừng!) trên đầu, cho dù Vương Yến Ny có vội đến mấy, cũng sẽ chờ qua vài ngày, đổi một chỗ khác đội lên mũ xanh lên đầu ông ta!
- Hả? Lăng Phong, cậu nói vậy là có ý gì?
Xưởng trưởng Lý cũng không thể giấu diếm. Tuy rằng đây là chuyện rất mất mặt, nhưng ông ta đã từng này tuổi, con trai chính là mạng sống của ông ta. Đã không có con trai, mặt mũi cũng không tính là cái gì!
- Xưởng trưởng, vừa rồi tôi nghe lén Ngô Lượng nói chuyện với Ngô Lệ, phát hiện quan hệ giữa bọn họ có chút đặc biệt!
Lăng Phong rất uyển chuyển nói.
- Đặc biệt? Đặc biệt thế nào?
- Tôi đoán, đứa con trong bụng Ngô Lệ, có thể chính là của Ngô Lượng!
Lăng Phong đưa ra quan điểm của mình.
- Sao có thể như thế được? Hai người đó là anh em ruột? Làm vậy không phải là loạn luân sao?
Xưởng trưởng Lý và Vương Yến Ny đồng thời kinh ngạc hô lên.
- Không đến mức đó! Bọn họ không thể là anh em ruột. Thậm chí ngay cả anh em họ cũng không phải!
Lăng Phong lãnh khốc nói.
- Không phải anh em? Hai người đều là họ Ngô mà!
Xưởng trưởng Lý thật sự cảm thấy không thể tin được.
- Xưởng trưởng, đây là việc nhỏ. Ai nói cùng họ chính là anh em? Vừa rồi, khi tôi ở ngoài cửa phòng thư ký Ngô nghe lén, phát hiện Ngô Lượng cũng ở bên trong! Tôi đã ghi âm hai người nói chuyện và chụp lại chút chứng cớ!
- Chứng cớ? Chứng cớ gì?
Xưởng trưởng Lý rất kích động.