Bất ngờ thay, cuộc sống những ngày gần đây trôi qua khá êm đềm. Tôi mở mắt ra vào lúc sáng sớm, tập chút thể dục, ăn sáng tại kí túc rồi vác cặp đến trường. Sau giờ học, tôi cùng Anna, Margaret và Isabella đến thư viện để tự học. Sau bữa tối, tôi trở về phòng và sử dụng nốt khoảng thời gian rảnh cuối ngày.
Cả Amy và 4 thằng kia đều không cho thấy động thái muốn gây sự với chúng tôi. Thực tại như trong mơ này khiến cho tôi tưởng rằng cái năm nhất vừa rồi dường như không tồn tại luôn cơ.
Một ngày nọ, vào buổi chiều lúc tôi đang nằm nghỉ trong phòng kí túc xá, Sebastian đến và gõ cửa phòng tôi.
“Chào buổi chiều, Allen-sama. Cuộc sống học đường của ngài vẫn ổn thỏa chứ?”
“Vâng ạ. Tất cả là nhờ có Anna-sama, Margaret-sama và Isabella-sama. Cả ba tiểu thư đã giúp tôi cảm thấy rất vui và mãn nguyện với cuộc sống hiện tại.”
“Vậy à? Thế thì tốt rồi. Vậy tôi có thể mạn phép hỏi ngài về tình hình lớp học được không? Tôi đã gặp rất nhiều khó khăn trong vụ việc vừa rồi của tiểu thư và đã mất rất nhiều thời gian để giải quyết, vậy nên ngài có thể tiết lộ những gì mà ngài cảm thấy hơi kì lạ gần đây hay không?
“Tôi hiểu rồi.”
Vậy tức là, Sebastian đến đây là để thu thập thông tin về trường học. Tôi khá chắc là mạng lưới thông tin nhà Ramslett ở đây không chỉ có tôi mà thôi, nhưng Công tước cũng đang muốn tôi thực hiện công việc báo cáo tình hình về trường lớp cho ông ta.
Về phía tôi thì, tôi không muốn trở thành một công cụ cho nhà Công tước và bị ông ta điều khiển hoàn toàn. Nhưng hiện tại thì ông ta đang chống lưng cho tôi, và việc này cũng là để bảo vệ cho sự an toàn của Anna nữa. Chính vì vậy, tôi quyết định hợp tác với Công tước và cố giữ cho ông không bị xử tử như trong game.
“Đương nhiên rồi. Tôi có một món nợ rất lớn đến cả Công tước và Anna-sama mà, vậy nên tôi sẽ cố giúp hết mức có thể. Nhưng bù lại thì, ông có thể nói cho tôi về tình hình chính trị trong nội bộ cung điện cho tôi được không?”
“Trong nội bộ cung điện ư?”
“Vâng. Như tôi đã nói với Công tước, tôi đang khá lo lắng về vấn đề mâu thuẫn nội bộ quốc gia về việc chọn người nối ngôi của quốc vương hiện tại.”
Nghe vậy, Sebastian ngừng lại một nhịp. Ông đăm chiêu thể như đang cố nghĩ về một điều gì đó.
“...Ngài nghĩ sao về tình hình hiện tại, Allen-sama?”
“Nói thật với ông là, tôi vẫn chưa hiểu được tình hình hiện tại cho lắm. Nhưng tôi đang đặc biệt rất quan tâm đến việc thôi học của Hoàng tử Claude.”
“...Tôi hiểu rồi.”
Sebastian giữ nguyên vẻ mặt chuyên nghiệp như thường ngày, nhưng có vẻ như ông tỏ vẻ hơi thất vọng. Vậy nên, tôi cố chuyển chủ đề.
“Hiện tại thì, tôi đang ủng hộ Nhị Hoàng tử, người tỏ vẻ rất thân thiết với Công tước.
“Vâng”
“Tuy vậy, tôi vẫn muốn bọn họ nhanh chóng hoặc là phế truất ngôi Thái tử, hoặc là đày ngài ấy đi luôn.”
“Ý của ngài là ngài đang lo về Westerdale?”
“Vâng, ý của tôi là như vậy. Nhưng tôi e là tôi có hơi ít thông tin để suy luận thêm.”
“Vậy à? Tôi hiểu rồi. Tôi sẽ mời ngài đến dinh thự của Công tước sau.”
“Cảm ơn ông.”
Và thế là, tôi được mời đến dinh thự nhà Công tước.
****
“Allen đó à, ta mừng vì cậu đã đến. Cậu vẫn đang tận hưởng cuộc sống tại trường học chứ?”
Ngay lúc tôi vừa bước vào phòng tiếp khách, Công tước đã gọi tôi.
“Vâng ạ. Anna-sama đối xử với cháu rất tốt.”
“Được lắm, là ‘bạn’ của con bé, cậu hãy nhớ luôn giúp con bé mỗi khi nó cần.”
Công tước một lần nữa nhấn mạnh vào chữ ‘bạn’.
“Vâng, đương nhiên rồi ạ. Thân là một ‘thường dân’, cháu sẽ rất vui nếu có thể giúp được cho Anna-sama nhiều nhất có thể.”
Tôi nhấn mạnh chữ ‘thường dân’ để tỏ rõ với Công tước rằng mình hiểu rõ khoảng cách địa vị giữa cả hai và sẽ tạo một khoảng cách cần thiết.
“...Tốt lắm. Đậu.”
Công tước hài lòng mỉm cười, sau đó ông liền đi vào vấn đề chính.
“Giờ thì, Allen-kun, à không, Allen, cậu nói rằng cậu cảm thấy khá lo ngại về vương quốc phương Tây. Ý của cậu là gì khi cậu nói như vậy?”
“Vâng, cháu được tin rằng Hoàng tử Claude đã bị buộc thôi học bởi yêu cầu từ Vương quốc Westerdale. Từ chuyện đó, cháu có một giả thuyết rằng Vương quốc Westerdale đã có một thỏa thuận ngầm nào đó với Đế quốc Est.”
“Hou”
Công tước tỏ vẻ hứng thú trước suy nghĩ của tôi.
“Nếu nhìn theo cách thông thường thì, việc thôi học này được xem là hình phạt cho Hoàng tử Claude vì những chuyện mà ngài ấy đã làm.”
“Đúng vậy, đó là cách mà đa số mọi người nghĩ về việc này.”
“Tuy vậy, nếu ta tính đến tính cách của Hoàng tử Claude, cháu nghĩ rằng ngài ấy sẽ bất chấp mọi thứ để có thể ở bên Amy-sama, dẫu cho ngài ấy có phải chịu gì đi chăng nữa.”
“Điều gì khiến cậu nghĩ như vậy?”
“Hoàng tử Claude yêu Amy-sama rất sâu đậm. Ngài cũng có thể thấy được việc đó qua trận tay đôi vừa qua.”
“Nếu vậy thì, tại sao Hoàng tử Claude lại chấp nhận rời khỏi trường?”
“Đó là bởi Amy-sama muốn ngài ấy không ở học viện nữa.”
“Hou. Ý của cậu là?”
“Vâng, điều này chẳng phải có nghĩa là Hoàng tử Claude đã tính đến việc Amy-sama sẽ sớm rời khỏi vương quốc này sớm hay sao? Đây là lúc ta xét đến vấn đề tranh giành ngôi vương hiện nay. Nếu căng thẳng bắt đầu leo thang, thì chắc chắn rằng Amy-sama, người tình của Thái tử sẽ tìm đường trốn khỏi vương quốc. Nói cách khác thì, chẳng phải Hoàng tử Claude đang tính đến tương lai nơi một cuộc nội chiến đang sắp sửa xảy ra sao?”
Đương nhiên là, đây cũng là bảo hiểm cho trường hợp phe Thái tử thua cuộc, dẫn đến việc Amy và cả gia tộc của cô ta sẽ bị đuổi khỏi nơi đây nữa.
Công tước nghe những suy luận của tôi, ông im lặng suy nghĩ, rồi mỉm cười và đáp.
“Một suy nghĩ khá thú vị đấy. Tuy vậy, Vương quốc Westerdale là quốc gia bạn bè thân thiết với nước ta, họ còn là đồng minh của chúng ta trước Vương quốc Liên hiệp Norsane phương Bắc. Hơn nữa, họ cũng phụ thuộc rất nhiều vào việc nhập khẩu lương thực và các nhu yếu phẩm khác từ nước ta. Tại sao bọn họ lại quyết định bắt tay với Đế quốc Est?”
“Chỉ là một khả năng mà cháu đang tính đến mà thôi. Nhưng mà, chẳng phải danh sách học viên năm nhất năm nay không có tên của cô công chúa kém một tuổi với Hoàng tử Claude sao?”
“Chuyện đó có gì lạ sao? Ta nghe rằng cô ấy vốn đã được tính cho theo học ở trong nước rồi.”
“Không. Ý của cháu là, nếu như nước ta thực sự quan trọng với Westerdale đến như vậy, thì đáng lẽ họ vẫn nên gửi thêm một vài người đến đây chứ? Sau vụ việc của Hoàng tử Claude, thì trong học viện giờ chẳng còn có ai đến từ Vương quốc Westerdale rồi, đáng lẽ họ phải gửi thêm người đến đây hòng tìm kiếm những cuộc hôn nhân chính trị chứ?”
“Hmm”
“Trong trường hợp Vương quốc Westerdale không bắt tay với Đế quốc Est và Vương quốc Xaus, thì giả dụ như Vương quốc Liên hiệp Norsarne và Vương quốc Westerdale giảng hòa thì sao? Lúc đó, xung quanh ta cả 4 hướng đều là thù. Chẳng phải ta nên tính đến những trường hợp xấu nhất sao?”
Dù là tôi đã nói nhiều đến như vậy, nhưng tôi vẫn thiên về hướng vụ đuổi học này chỉ đơn thuần là một hình phạt cho Claude hơn.
Nhưng ngược lại thì, không còn Hoàng tử ở đây nữa, sẽ không còn lí do rõ ràng để Vương quốc Westerdale viện trợ cho nước ta nếu trường hợp Đế quốc Est quyết định tấn công.
Đương nhiên thì ở trong game, Westerdale đã đồng ý chống lưng cho Thái tử, Amy và 2 người còn lại. Nhưng lý do để họ giúp đỡ nhiệt tình đến như vậy là bởi sự ảnh hưởng của Hoàng tử Claude, người chứng kiến thời khắc Amy trở thành thánh nữ và lấy chuyện đó để thuyết phục những người đứng đầu đất nước.
Tuy vậy, Claude đáng lẽ phải thuyết phục Westerdale, giờ đã thôi học ở học viện rồi. Xác suất là rất thấp nếu hắn có thể chứng kiến được thời khắc Amy trở thành thánh nữ.
Và đến một vấn đề khác nữa là, tôi khá nghi ngờ về việc Amy sẽ trở thành thánh nữ.
Với tên biến thái đó vẫn còn đang nhởn nhơ ở ngôi làng elf với tư cách là tinh linh ánh sáng, sự kiện giải cứu làng elf sẽ không thể diễn ra được. Điều này sẽ dẫn đến việc cô ta không thể vào được làng elf, tức là sự kiện Sự chúc phúc từ tinh linh ánh sáng cũng sẽ không diễn ra.
Tính theo cách khác, nếu vì một lí do nào khác cô ta có thể vào được đến làng elf, thì tinh linh ánh sáng lại chính là tên biến thái kia.
Chẳng phải Amy phải trẻ lại ít nhất 10 tuổi để có thể xin được chúc phúc từ hắn ta sao?
Và nếu sự kiện thánh nữ kia không diễn ra, thì tôi nghĩ Westerdale không có nhiều lí do để giúp một đứa con gái ngoài giá thú Nam tước và tên Thái tử người đã thua một trận nhục nhã trước một kẻ thường dân.
Nếu theo góc nhìn từ Westerdale mà nói, thì bắt tay với Đế quốc Est và cùng nhau đánh chiếm Centraren cũng không phải là một lựa chọn tồi.
“Hmm. Tốt lắm. Ta khá bất ngờ là cậu có thể dự liệu xa đến như vậy với chỉ một mảnh thông tin khá nhỏ. Đúng là mối quan hệ giữa nước ta và Westerdale gần đây cũng không còn tốt như xưa. Nhưng thân là Công tước xứ Ramslett, ta không thể can thiệp đến hoàng gia tại thời điểm này.”
“Vâng, là do những chuyện đang xảy ra trong nội bộ hoàng cung đúng không ạ?”
Công tước không đáp lại câu hỏi của tôi. Ông trầm ngâm một lúc, rồi bất ngờ đưa cho tôi một câu hỏi.
“Allen, Friedrich đã trở về lãnh thổ của gia tộc Ramslett. Cậu có biết tại sao không?”
Eh? Người thừa kế ngôi công tước đã trở về lãnh thổ của gia tộc?
Lãnh thổ gia tộc Công tước Ramslett nơi phương Nam là nơi sản xuất lương thực chính của vương quốc. Và ở phía Nam nước ta là Vương quốc Xaus, và Vương quốc Xaus là đồng minh của Đế quốc Est.
“Không lẽ cả Est và Xaus đang cùng động quân nơi biên giới?”
Công tước nhếnh mép cười.
“Fufufu, không tệ, Allen. Nhưng việc hành quân lập tức là không thể. Theo ta dự đoán thì, vào đến mùa hè năm sau, bọn chúng mới bắt đầu đổ bộ vào nước ta. Không phải cậu đang giữ chiếc khăn tay của con gái ta à? Ta sẽ trông chờ vào cậu đấy.”
“Vâng.”
Có vẻ như mọi chuyện đã đi xa khỏi dự tính của tôi rồi.
_______
Lời tác giả:
Nếu như mọi người gặp khó khăn trong việc ghi nhớ tên của các quốc gia, thì tôi có một mẹo ghi nhớ theo tên các hướng này.
Vương quốc chính -> Central -> Vương quốc Centraren
Phương Đông -> East -> Đế chế Est
Phương Tây -> West -> Vương quốc Westerdale
Phương Nam -> South -> Vương quốc Xaus
Phương Bắc -> North -> Vương quốc Liên hiệp Norsane