Tương truyền từ thuở khai thiên lập địa, Hồ tộc được Nữ Oa nương nương để mắt.
Ngài chỉ chúng tu luyện để hóa hình người.
Hồ yêu làm điều tốt, siêng năng tu luyện, tu vi sẽ dần tăng cao.
Đạt đến một cảnh giới nhất định sẽ có thể trút bỏ yêu cốt, đi vào con đường tu tiên.
Lúc đó, có một Cửu Vĩ hồ luôn tôn sùng Nữ Oa, luôn làm theo lời dẫn dắt của người.
Dù bản thân là hồ yêu, nhưng lại có một trái tim lương thiện, giúp đỡ loài người, chăm chỉ tu tiên.
Nữ Oa nương nương vô cùng hài lòng, liền muốn giúp nó tiến cấp, một bước thành tiên.
Trước đặc ân của Nữ Oa dành cho Cửu Vĩ hồ, đã làm dấy lên lòng đố kị của những hồ yêu khác.
Chúng ghanh ghét, tìm cách để phá hoại chuyện này.
Chúng âm thầm lập mưu tính kế, khiến Nữ Oa phải ra tay trừng phạt Cửu Vĩ hồ.
Cửu Vĩ hồ chịu oan ức, quyết dùng cái chết để chứng minh lòng trung thành đối với Nữ Oa nương nương.
Trước khi tự bạo, đã dùng máu lập lời thề.
" Trời đất chứng giám.
Nếu ta có lòng phản bội lời hứa với Nương nương, ta sẽ chết không toàn thây, đời đời kiếp kiếp hóa thành tro bụi.
Ngược lại, nếu ta một mực trung thành, không làm chuyện trái với luân thường đạo lý, xin Thiên địa làm chứng, khi ta chết sẽ có thể hóa thành Hồ tiên mọc cánh.
Đời đời lưu truyền, kiếp kiếp tiếp tục bảo vệ nhân gian".
Lời thề đã lập.
Cửu Vĩ hồ sau khi chết liền hóa thành hồ ly mọc cánh, trở thành Hồ tiên.
Nữ Oa nương nương tức giận, muốn mang hết những kẻ đã hãm hại Hồ tiên nhốt lại trong cờ trấn yêu, để chúng không thể ra ngoài làm hại ai nữa.
Hồ yêu vốn dĩ lương thiện, không nỡ nhìn chúng bị giam cầm, liền cầu xin với Nữ Oa tha cho chúng.
Đó cũng là điều sai lầm lớn nhất dẫn đến những chuyện thương tâm sau này.
Hơn một ngàn năm sau, khi hồ tộc đã phát triển, lại xuất hiện những kẻ có lòng dạ ác độc, muốn làm chủ nhân gian.
Chúng bắt tay với Lang tộc, Xà tộc, và liên thủ với những yêu ma khác trong lục giới, gây ra một trận hỗn chiến ở nhân gian.
Bọn chúng giết người, tàn sát khắp nơi, nhân gian than khóc, máu nhuộm đỏ cả đất.
Thiên giới lại không thể nhúng tay vào, bởi đó là Thiên kiếp mà nhân gian phải hứng chịu.
Nó đã được tạo hóa sắp đặt, ai cũng không thể thay đổi.
Cả Thiên giới chỉ có thể giương mắt nhìn nhân gian hỗn loạn, máu chảy thành sông.
Đó là sự kết thúc để bắt đầu một vòng tuần hoàn mới.
Hồ tiên cũng chứng kiến tất cả, nhìn con cháu đời sau của hồ tộc từng bước đi vào con đường sai trái, nhìn nhân gian sống trong sự đau khổ cực cùng, tránh không khỏi đau lòng.
Hồ tiên quyết định xuống nhân gian, thu phục hết bọn chúng, trả lại sự bình yên cho loài người.
Cũng chính vì thế, Hồ tiên làm trái với vận mệnh, bản thân phải chịu phạt.
Trút bỏ tiên cốt, phong ấn kí ức, lịch kiếp nhân gian, trải qua đời đời kiếp kiếp luân hồi.
Kể từ đó, nhân gian tôn thờ Hồ tiên như một vị thần.
Nhưng Hồ tiên lại không thể biết được điều đó.
Nói đến đây, lão đạo sĩ già không kìm được xúc động.
"Cũng đã hơn một vạn năm trôi qua, thật không ngờ Hồ tiên lại xuất hiện lần nữa.
Đúng là phúc đức của nhân gian".
Ông ta quỳ xuống, cúi đầu trước Nguyệt Nhi.
"Nguyệt Nhi! Cầu xin cô hãy cứu nhân gian, cứu lấy Xà tộc của ta".
Đằng Nguyên nhìn cô gái trước mặt, giọng điệu không nén được xúc động.
Hắn cầu xin cô giúp đỡ.
Cô im lặng, đôi mắt bạc tĩnh lặng như mặt hồ yên ả, không một gợn sóng, nhìn chằm chằm Dương Tử đọa tiên.
Người này lại vì cô mà từ bỏ cả vị trí thượng tiên của Thiên giới, vì cô mà sa vào ma đạo.
Ân tình này, cô khắc cốt ghi tâm.
"Khởi bẩm Thiên đế, Lưu Nguyệt Hy ở nhân gian làm loạn, tàn sát rất nhiều sinh linh.
Trường Xuân chân nhân cùng các môn phái đạo sĩ đã không cầm cự được nữa rồi".
Một tên đạo sĩ mặc đạo bào dính máu, khó khăn nói hết câu liền mất mạng.
Cả Thiên giới rơi vào tình trạng hỗn loạn.
Sai lầm của họ quá lớn, thật sự quá lớn rồi.