Jung-minchan là thủ lĩnh đội Hỗ Trợ thứ 4 của Hội Búa Rìu(Liềm)(Chế tí :v). Đội này có nhiệm vụ quản lý những công việc liên quan đến Hầm ngục từ 3 sao trở xuống. Đội cũng chịu trách nhiệm huấn luyện những Roused mới vào Hội và họ được trợ giúp bằng cách đào tạo.
Jung-minchan là một kẻ cuồng cà phê. Khi đi làm anh luôn tự pha cà phê cho mình. Khởi đầu một ngày mới của anh là nhàn nhã thưởng thức một ly cà phê trong văn phòng lớn của mình. Đây là một hình thức quan trọng đối với anh để mang lại cảm hứng.
30 phút đầu giờ làm là khoảng thời gian hạnh phúc nho nhỏ đối với anh. Thành viên trong nhóm sẽ không quấy rầy anh trong khoảng thời gian này trừ phi có công chuyện quan trọng.
Ddi-ri-ri.
Anh định xay hạt cà phê bằng máy xay cầm tay thì điện thoại reo.
Minchan cầm chiếc điện thoại lên.
“Đội Hỗ Trợ số 4 Jung-minchan đây.”
“Đội trưởng, em là Haemin đây.”
Kim-haemin là một phần của đội ngũ nhân nhiên anh đã phân công ở lối ra thứ 3 của Ga Maebong, là nơi Hội Búa Rìu tiếp quản khoảng 1 tháng trước. Hầm ngục họ phụ trách là Hầm ngục có Rakwi.
“Ờm, sao vậy?”
“Có mấy người đến Hầm ngục vào sáng nay và họ đã thuê 4 tiếng trước khi đi vào. Họ có gì đó lạ lắm.”
“Họ còn sống chứ?”
Chuyện Roused tử nạn trong khi đột kích Hầm ngục cũng không phải chuyện hiếm gặp.
“Có ạ, họ vẫn an toàn nhưng mà thời gian hoàn thành rất không bình thường. Lần đầu thì họ tốn 30 phút nhưng sau đó 11 phút. Giờ họ chuẩn bị ra và chỉ mất có 9 phút. ‘Tôi thắng rồi, gom tiền lại đây’ “
Minchan nghe thấy những giọng nhỏ vang đến từ phía sau và đã biết Haemin đang làm gì.
“Này, cậu đang làm gì thế?”
“À thì bọn em đang cá là họ sẽ hoàn thành Hầm ngục ít hơn 10 phút chứ không có gì đâu. Mà sao anh không đến đây xem bọn họ này? Họ nói mình hạng F nhưng em chắc chắn là phải cao hơn.”
Chắc chắn có uẩn khúc ở đây, chứ không lý nào mà hai Roused hạng F có thể quét sạch Hầm ngục Rakwi dưới 10 phút được.
“Giữ máy bên người và đợi tôi. Tôi sẽ gọi lại cho cậu sau khi tìm được họ. Khi họ hết thời gian sử dụng Hầm ngục thì hãy cố giữ chân họ.”
“Vâng ạ. Đội trưởng, cũng làm việc chăm chỉ ạ.”
Sau khi Minchan kết thúc cuộc gọi, anh đăng nhập vào trang của Hiệp Hội để tra cứu thông tin về họ.”
“Gì thế này? Một kẻ thì mới đăng ký ngày hôm qua và kẻ còn lại cũng mới chỉ đăng ký được 2 tháng.”
Họ còn thiếu kinh nghiệm nhưng đã có thể hoàn thành Hầm ngục 3 sao, không những thế mà họ hoàn thành chỉ trong vòng có 10 phút.
“Một kẻ là [Chiêu hồn sư] và kẻ còn lại là [Hỏa pháp sư].”
Chỉ cần nhìn vào đặc điểm của họ thì ai cũng có thể đoán được phương pháp săn của họ. Chắc là do nhầm lẫn lúc đo thứ hạng Roused hoặc là họ cố tình che giấu năng lực của mình.
Dù nghĩ thế nào đi nữa thì hai Roused này chắc chắn hơn hạng F. Ít nhất thì cũng tầm phải hạng C. Nếu một Roused mà thể hiện khả năng hạng C ngay từ đầu thì những người đó đều sẽ phát triển thành Roused hạng cao.
Cũng lâu rồi mới có một Roused đầy hứa hẹn xuất hiện.
“Mình phải có được họ.”
Jung-minchan bỏ cốc cà phê yêu thích của mình và ngay lập tức rời khỏi văn phòng. Công việc chính của đội Hỗ Trợ thứ 4 là quản lý Hầm ngục từ 3 sao trở xuống, và còn để thăm dò những Roused sử dụng Hầm ngục của họ.
Chiếc ô tô của Minchan phi nhanh về hướng Ga Maebong.
Sau khi đậu xe gần mặt đường, anh tiến đến lối ra thứ 3. Kim-haemin đang đứng đợi liền cúi chào Minchan.
“Uh. Hyung-nim tự mình đến sao?”
“Giờ đang là lúc nhiều việc.”
“Ái chà chà, Đội trưởng, hehe. Họ đã vào được 8 phút rồi nên sẽ sớm ra thôi. Nhìn vào thời gian họ quét sạch Hầm ngục thì họ vẫn đủ thời gian để vào 1 lần nữa.”
Họ đã thuê 4 giờ và còn lại 15 phút. Họ sẽ ra sớm thôi và có lẽ họ sẽ đột kích thêm một lần nữa.
“Họ rất siêng và đã kiếm được hơn 300,000$ rồi. Ừ thì nếu em có kỹ năng như họ thì cũng làm vậy thôi.”
Nếu một Roused hạng cao tấn công một Hầm ngục 3 sao thì hoàn toàn có thể quét sạch chỉ trong vòng 10 phút nhưng họ có lý do gì để đột kích một Hầm ngục cấp thấp như Hầm ngục 3 sao.
Nếu họ tấn công một Hầm ngục hạng cao hơn thì con số sẽ lớn hơn nhiều 300,000$. Hầm ngục 3 sao đơn giản là một Hầm ngục lặp đi lặp lại thôi.
“Những kẻ này hoặc là có tiềm năng đáng kinh ngạc hoặc là tội phạm làm giả danh tính.”
Nếu họ sở hữu những khả năng Roused tuyệt vời mà chỉ cần vài ngày phát triển đã cho phép hai hạng F có thể càn quét Hầm ngục 3 sao, thì anh cần phải giữ họ lại.
Nhưng nó sẽ là một câu chuyện khác nếu họ là những tội phạm với danh tính giả. Việc giám sát Roused là rất nghiêm ngặt nên rất khó để một người có thể đăng ký lại làm Roused.
.Bọn tội phạm sẽ không làm những việc gây chú ý như này ở nơi khởi đầu.
“Sao họ vẫn chưa ra vậy? Đúng ra thì giờ họ phải ra rồi chứ.”
Đội của Woojin đã vượt quá mốc 10 phút. Haemin trở nên bồn chồn khi không thấy họ ra như thường lệ. Hầm ngục là nơi bạn không biết thứ gì sẽ xảy đến. Mọi thứ ngoài tầm hiểu biết của bạn thì vẫn là một ẩn số. Chẳng có gì lạ khi một Roused hạng cao bỏ mạng tại một Hầm ngục hạng thấp.
“Hừm. Vậy đây là lượt cuối cùng của họ…”
Haemin bồn chồn chẳng vì lý do gì cả rồi anh liếc nhìn đồng hồ. Họ chỉ còn lại 4 phút thôi nên sẽ không đủ thời gian để họ đột kích thêm bất cứ một lần nào nữa. Hoặc đây là lượt cuối cùng và họ sẽ không bao giờ trở ra nữa.
May mắn thay tình huống thứ 2 đã không xảy ra. Woojin trở ra với một biểu cảm khó chịu trên khuôn mặt và Sunggoo thì đã sức tàn lực kiệt.
‘Hai tay mình trắng ởn như lửa đốt vậy.’
Sunggoo cảm giác như hai cánh tay mình như sắp rời ra. Dẫu vậy cậu vẫn vui vẻ khi nghĩ đến cái túi đầy ắp [Huyết thạch] trên lưng mình, chúng chắc phải đáng giá khoảng 50,000$ và tất cả đều là của cậu.
‘Quả là sự lựa chọn đúng đắn.’
Sunggoo đã bám lấy Woojin và trở thành quản lý của anh, một sự lựa chọn đúng đắn. Đây là cơ hội cả đời mới có được.
“Cậu đang làm gì vậy? Còn không mau đi quyết toán đi.”
“Vâng ạ, đại ka.”
Tất cả số tiền lượt này sẽ là của Sunggoo, nên Woojin không đi cùng cậu. Sunggoo nhanh chóng hướng về phía [Cửa hàng trao đổi Huyết thạch], nhưng đã bị ai đó cản lại.
“Liệu chúng ta có thể nói chuyện đôi chú chứ?”
Sunggoo không trả lời rồi đánh mắt về phía Woojin.
Một [Hỏa pháp sư] với 2 tháng kinh nghiệm và một [Chiêu hồn sư] mới làm Roused được ngày thứ hai, một sự kết hợp quái lạ. Hơn nữa, mối quan hệ giữa họ còn kỳ lạ hơn.
‘Mình đoán chắc người kia là đội trưởng.’
Minchan tiến về phía Woojin rồi đề nghị lại lần nữa.
“Liệu chúng ta có thể nói chuyện không?”
“Tôi không muốn.”
Woojin nói trong khi đẩy Minchan trước mặt mình. Minchan bất ngờ một thoáng rồi nhanh chóng chặn đường Woojin lần nữa.
“Làm ơn đợi một chút, chỉ mất một chút thời gian của cậu thôi.”
“Nếu anh định cố lấy thời gian của tôi, vậy sao anh không hỏi một cách lịch sự?”
Trước sự phản hồi không mong đợi từ đối phương, Minchan nảy ra hai ý nghĩ trong đầu.
‘Thằng mặt l*n nào đây?’
‘Hắn là người thẳng thắn nên mình đã nhanh chóng vào chủ đề chính, vậy mà …’
Ý đầu là suy nghĩ lý tính của Minchan còn ý sau là suy nghĩ theo mặt logic. Minchan, đội trưởng của đội Hỗ Trợ thứ 4, thích logic hơn là cảm xúc.
“À thì tôi sẽ nói với cậu về công việc của tôi trước. Tôi muốn chiêu mộ cậu vào Hội Búa Rìu.”
Minchan nhanh chóng đút tay vào túi và lấy ra một tấm danh thiếp, rồi cố dí vào tay Woojin. Woojin thậm chí còn không có ý nhận lấy chiếc danh thiếp.
Minchan đã nghe được nhiều thông tin từ Jaemin và Sunggoo, nên anh rất thạo chủ đề này.
“Tôi từ chối.”
Woojin còn không mất đến 1 giây trước khi đưa ra câu trả lời. Minchan phải cố kìm nén bản thân bộp lại Woojin nên anh gần như không thể đáp lại.
“Có vẻ như anh chưa biết về Hội Búa Rìu…”
“Hội xếp thứ 3 Hàn Quốc á?”
“Cậu cũng có hiểu biết đấy chứ....”
“Tôi đang không vui nên đừng có làm phiền tôi, được chứ?”
Woojin cau có khi đang đăm chiêu suy nghĩ về Trahnet mà lại có thằng làm phiền. Anh không muốn nói chuyện với hắn và đó không phải chủ đề mà anh muốn đề cập, tất nhiên là anh khó chịu rồi.
May là Minchan đã nhanh chóng nắm bắt được tâm trạng của Woojin.
“Giờ có lẽ không phải lúc vậy thì ít nhất cậu gọi cho chúng tôi vào lần sau được chứ. Hội Búa Rìu chăm sóc những Roused có kỹ năng rất chu đáo nên cậu không phải lo.”
Woojin bước qua Minchan sau khi liếc quá tấm danh thiếp. Sunggoo đi sau Woojin rồi lén lút đọc biểu cảm của anh.
‘Phí phạm thật.’
Hội Búa Rìu là tổ chức như nào?
Họ là một trong 3 Hội mạnh nhất Hàn Quốc và đứng top 20 nếu so với thế giới. Một Hội quyền lực với 2 Roused hạng A.
Một phần tư Hầm ngục ngục ở Seoul là tài sản của Hội Búa Rìu nên là Hội đã kiếm được một khoản lợi nhuận khổng lồ chỉ với chi phí vào cửa.
Nếu ai mà được một Hội như này chú ý thì trạng thái của người đó sẽ phát triển vượt bậc. Hơn nữa là đích thân đội trưởng của một đội hỗ trợ chiêu một Woojin, đồng nghĩa với việc họ rất hứng thú với anh.
‘Sao anh có thể vứt một cơ hội ngon ăn như vậy chứ?’
Sunggoo biết Woojin đang trong tâm trạng xấu.
Tiền không phải là thứ duy nhất Hội sở hữu mà còn vô số ma cụ và tạo tác. Hơn cả là họ còn có kinh nghiệm. Mục tiêu của Sunggoo là tăng cường khả năng của mình để có thể mau chóng thăng hạng. Đối với Roused mà nói thì lời đề nghị này như một giấc mơ vậy.
Minchan không bỏ lỡ phản ứng lo lắng của Sunggoo.
“Làm ơn hãy khuyên nhủ đồng đội của cậu và sau đó hãy gọi lại cho chúng tôi.”
“Ah, ok.”
Sunggoo lén cầm danh thiếp của Jung-minchan. Khi cả 2 đã rời đi, Jung-minchan nở một nụ cười tự tin. Khi cả 2 đã vào [Cửa hàng trao đổi Huyết thạch], Minchan chửi thề trong khi nhăn mặt.
“Con mẹ nó nữa! Chảnh thì cũng phải một vừa hai phải thôi chứ.”
“Đúng anh ạ. Thằng khốn đó đúng là không bình thường mà.”
“Ah ah! Hắn nên cảm thấy biết ơn khi được chú ý đến mức như vậy. Mà như thế là quá nhiều đối với hắn.”
“Đúng ạ. Chắc hắn không biết bậc cửa Hội Búa Rìu cao như nào.”
“Phù…”
Minchan hít vào hai hơi thật sâu để rũ bỏ sự tức giận của mình. Có nhân viên của Cục và cả những Roused cùng quản lý đang quan sát xung quanh. Nếu anh mà nổi cáu ở đây thì sẽ có ấn tượng không tốt.
Minchan đi về phía người nhân viên công cộng.
“Cậu đang gửi báo cáo à?”
“Sao ạ? À tất nhiên tôi phải gửi báo cáo rồi…”
“Dừng việc đó lại.”
“Vâng ạ. Như anh nói.”
Hai Roused hạng F quét sạch Hầm ngục 3 sao trong vòng 10 phút đồng nghĩa là có sai sót trong lúc họ đăng ký thứ hạng nên người nhân viên phải gửi một báo cáo riêng.
Nhưng người nay có mối quan hệ tốt với Hội Búa Rìu.
Kim-Haemin đã quen biết nhân viên này từ lâu rồi. [note18210]
“Làm ơn đừng gửi thông tin cho những hội khác.”
“Vâng ạ.”
Trước câu trả lời của người nhân viên, Kim-haemin nắm lấy tay của Jung-minchan.
“Xì, đội trưởng. Đây không phải lần đầu em làm như này. Em sẽ đi uống chút soju với anh bạn đằng kia. Mà này, anh có định túm 2 người đó không?”
“Chắc rồi. Giờ thì cậu quay lại công ty và tìm kỹ thông tin của họ cho tôi. Bọn khốn đó dường như không hứng thú với Hội thì phải.”
“Liệu chúng có đáng để làm vậy không?”
“Tôi không quan tâm dù chúng không có giá trị hay không. Cậu phải có được họ. Cậu chưa từng câu cá trước đây phải không?”
“Câu cá?”
“Nếu cá cắn câu thì sau đó cậu kéo cần. Nếu là một con cá nhỏ thì chỉ việc vứt nó đi.”
“Ah-ha.”
“Hãy tìm hiểu về chúng, càng ít người biết càng tốt cho chúng ta.”
Thông tin về những kẻ bắt mắt này sẽ lan rộng sớm thôi. Nên anh cần phải làm mọi cách để trì hoãn nó lâu nhất có thể. Sẽ là tốt nhất nếu chúng vào Hội Búa Rìu trong khoảng thời gian đó.
“Họ đi rồi.”
Trước những lời của Kim-haemin, anh quay lại nhìn. Woojin và Sunggoo đã rời khỏi [Cửa hàng trao đổi Huyết thạch]. Minchan và Haemin cạnh sau nhìn cả hai với nụ cười tự tin.
*
“Chúng ta kiếm được nhiều thật.”
Woojin nhìn vào tổng số tiền, lo lắng trong anh đã vơi đi đôi chút. Với số tiền lớn này anh sẽ không phải lo bất cứ vấn đề nào về việc mua nhà.
Đây là thành tựu của một Roused mới đăng ký được 2 ngày.
380,000$ là số dư trong tài khoản của Woojin. Anh có sẵn 50,000$ trong đó và anh đã kiếm thêm được 330,000$..
“Hyung-nim, em thể hiện sự tôn trọng đến anh.”
Sunggoo đã nhận được 10% cổ phần và Woojin cho phép cậu giữ tất cả số [Huyết thạch] thu thập được trong lần cuối nên cậu đã kiếm được 93,000$. Số tiền lớn này đã thổi bay mọi lo toan về số tiền anh đã mất trong đầu.
Sunggoo lại một lần nữa bất ngờ trước số tiền lớn mà anh kiếm trong một ngày.
“Trở lại với hàng xóm của chúng ta thôi nào.”
“Vâng ạ.”
Họ hướng về phía bãi đỗ xe chật chội để tìm xe của mình. Khi họ đi qua cửa trả phí đỗ xe, Woojin cười thích thú.
“Phí gửi xe không thực sự đắt như tôi nghĩ.”
“Chẳng phải em nói với anh rồi sao? Hầm ngục 4 sao còn khác hơn nữa cơ. Tỉ lệ tạo tác rớt cũng khá cao nữa.”
Nếu Woojin mua một căn nhà thì nhu cầu cấp thiết của anh sẽ được đáp ứng. Mục tiêu cấp thiết của anh không phải là kiếm tiền mà là lên cấp nhanh nhất có thể. Trong lúc trầm tư biểu cảm của Woojin đanh lại và Sunggoo hỏi Woojin một câu.
“Anh này, sao anh từ chối đề nghị của Hội đó? Anh có lý do gì không….”
“Đơn giản thôi.”
“Sao ạ?”
“Tôi không thích dưới trướng người khác.”
“...”
Woojin là một kẻ thống trị nên anh không thích dưới trướng ai hết. Nó khiến anh cảm thấy khó chịu. Tại sao anh phải nhận lệnh từ người khác chứ?
Nực cười.
Sunggoo nhìn điệu cười của Woojin và lặng lẽ lẳng tấm danh thiếp khỏi cửa xe từ túi của mình. Cậu sợ sẽ có chuyện xảy ra với mình nếu Woojin thấy tấm thiệp đó.
‘Bái bai. Hội Búa Rìu.’
Sunggoo giữ vô lăng trong khi nheo mắt lại.