Chương :
Rốt cuộc Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng này đã sử dụng mánh khóe gì, làm thế nào để có thể khiến cho con người vô cớ bốc hơi chứ?
Quá kỳ lạ rồi.
Ngay cả hai tên tép riu Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng, cũng sở hữu năng lực như thế, vậy sức mạnh của thế lực bí ẩn, chắc chắn mạnh hơn mình tưởng.
Diệp Huyền Tân nói với Độc Lang: “Đứng lên đi, chuyện này không trách cậu.”
Nhưng Độc Lang lại không muốn đứng dậy: “Anh, thất bại chính là thất bại, không viện cớ gì cả. Anh trừng phạt em đi, như vậy trong lòng em còn thoải mái hơn…”
Diệp Huyền Tân nói: “Đứng dậy, đừng kì kèo như đàn bà vậy. Tiếp theo sau đây triệu tập chiến thần Côn Luân bọn họ lại, tối nay chúng ta đánh một trận mai phục.”
Độc Lang tò mò nói: “Trận mai phục? Mai phục ai?”
Diệp Huyền Tân: “Tất nhiên là mai phục hai anh em Lý Nghĩa Chính Lý Nghĩa Hồng rồi”
Độc Lang: “Tuân lệnh!”
Thời gian rất nhanh đã đến đêm khuya.
Trăng thanh gió mát, nhiệt độ trong rừng lạnh lẽo.
Một vùng nghĩa địa, càng lộ ra hơi thở kỳ dị.
Vùng nghĩa địa này có quy mô cực kỳ lớn, có gần trăm ngôi mộ.
Ngôi mộ của Tú Vy, nằm ở khu vực sát rìa.
Đám người Diệp Huyền Tần, mai phục ở không xa ngôi mộ của Tú Vy, mắt dán chặt vào ngôi mộ.
Nếu như không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thì tối nay Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng sẽ đưa Tú Vy đi.
Đây là cơ hội duy nhất bọn họ có thể bắt được Lý Nghĩa Chính cùng Lý Nghĩa Hồng, chắc chắn không thể bỏ lỡ.
Kiên nhãn chờ đợi đến ba bốn giờ sáng, hiện trường vẫn không có gì khác thường, sự kiên nhẫn của Độc Lang sắp cạn kiệt rồi.
Độc Lang dùng kình khí giao tiếp với Diệp Huyền Tân: “Anh, anh nói xem có phải Lý Nghĩa Chính và Lý Nghĩa Hồng nhận ra chúng ta ở đây mai phục sẵn, cho nên không dám đến không?”
“Hay là để em đi lòng vòng xung quanh, tìm kiếm thử xem, nói không chừng có thể tìm được dấu vết của Lý Nghĩa Chính thì sao?”
Diệp Huyền Tân thấp giọng nói: “Kiên nhẫn đợi thêm một chút nữa đi. Xác suất Lý Nghĩa Chính phát hiện chúng ta ở đây không hề lớn…”
Chính vào lúc này, đột nhiên Diệp Huyền Tân cảm nhận được kình khí của mình xao động.
Hửm?
Sự khác lạ nhỏ nhặt này, lập tức khơi dậy sự cảnh giác của Diệp Huyền Tân.
Anh cảm nhận được vừa rồi trong không khí có một sức mạnh, cưỡng ép làm xao động kình khí của mình.
Có thể làm xao động kình khí của một cường giả cảnh giới Tiên Ma, sức mạnh đó phải mạnh đến mức nào cơ chứ!
Thế nhưng, anh lại không hề nhìn thấy bất kỳ ngoại lực nào tác động lên kình khí của mình.
Lúc này dường như chỉ có một cách giải thích thôi, đó chính là không gian vừa nấy kình khí của mình lan ra bị bóp méo hỗn loạn rồi.
Không gian bị bóp méo hỗn loạn… điều này khiến cho Diệp Huyền Tân đột nhiên nghĩ đến chuyện Tú Vy “xuyên qua không gian”, trong chớp mắt xuất hiện trong dòng sông cách xa mười dặm.