“Ây da, nói sao nhỉ, mọi người đều biết em ấy cả rồi đúng không... Liệu chúng ta có thực sự cần phải giới thiệu bản thân nữa không nhỉ?”
Vừa nghỉ hè xong, biến cố khác lại ập đến.
“Em là Akari Namiki. Xin hãy chăm sóc em từ bây giờ ạ.”
[.....]
Khi những anh chị khóa trước đã xin rút lui, thì CLB chỉ còn lại 3 đứa chúng tôi... Tôi, Nanami, và Yoshiki, thằng tự dưng nhảy lên thẳng chức hội trưởng của CLB.
Nanami hiện giờ là thành viên nữ duy nhất ở đây và tôi mong chúng tôi sẽ tìm được thêm một bạn nữ hay mấy em gái khóa dưới nếu có thể.
“Chúng ta sẽ có một thành viên mới gia nhập vào hôm nay. Mọi người, hãy đối xử thật tốt với nhau nào... Lúc này anh em ta là một gia đình!”
...Hờ, thế quái nào mà tôi lại tiếp tục vướng vào mớ rắc rối này vậy?
Mới chỉ một vài ngày trôi qua kể từ cuộc trò chuyện thân mật đó, và mối quan hệ giữa cả ba chúng tôi đã xoay chuyển khá nhiều.
Đầu tiên, là việc tôi và Nanami không còn hẹn hò giả nữa. Hiện tại hai đứa vẫn chỉ là bạn thuở nhỏ của nhau.
Nhưng thay vào đó, cô ấy ngày càng tiếp cận tôi một cách táo bạo.
Nanami luôn miệng mời tôi đi hẹn hò sau khi CLB kết thúc hoạt động thường nhật, và kể cả cuối tuần, cổ vẫn muốn dành nhiều thời gian nhất có thể để ở bên tôi... Tôi không biết chuyện này có phải một kiểu thể hiện tình cảm quá mức hay không, tôi chẳng thể đoán được.
Trên hết, vẫn đề là Akari.
Hôm ấy, Akari đã nói sẽ ngưng theo dõi tôi.
Em ấy bảo là, bởi vì đã có thể nói chuyện bình thường lại với tôi, em ấy sẽ chẳng cần phải nghe lén và giám sát mọi thứ qua camera nữa.
Tôi như được giải thoát khi tự tay giải quyết được vấn đề lớn nhất mình gặp phải, nhưng tôi còn ngạc nhiên hơn về những hành động táo bạo không khác gì Nanami mà em ấy làm.
Còn cuốn sổ ghi chú kia, có vẻ Akari vẫn tiếp tục viết nó.
Chỉ là ‘có vẻ thôi nhé’ vì từ sau vụ đó, tôi không thể lén lút đột nhập vào phòng của Akari để kiểm tra mọi thứ được, nên tôi chẳng biết chính xác chuyện gì đang diễn ra ở trỏng.
Mà, tôi cũng đã nói hết mọi thứ cho Akari rồi, nên tôi không thể làm những điều đã làm trong quá khứ như thế được.
Tuy nhiên, hình như nhận ra cách tiếp cận anh trai mình trước đây có hơi xa cách, thế là dạo này, rút được khá nhiều kinh nghiệm từ vụ đó, em ấy bắt đầu mạnh dạn hơn giống Nanami.
Trích nguyên văn câu nói của ẻm đây,
“Anh là người đã nói rằng nó chẳng cần bình thường cho lắm. Vậy nên em sẽ không giấu diếm cảm xúc của mình dành cho anh nữa.”
Nói là làm, Akari bắt đầu lẽo đéo bám theo tôi dù tôi đi đến đâu, mặc kệ tất cả mọi thứ, và mỗi khi tôi được Nanami hẹn đi chơi, Akari cũng vẫn bám chặt tôi, theo đúng nghĩa đen.
Và nói không ngoa chứ cứ mỗi lần đi chơi, là bầu không khí giữa ẻm và Nanami như thể sắp chiến tranh đến nơi cũng nên, tôi đã từng hi vọng rằng họ sẽ có thể hòa hợp với nhau hơn.
Đỉnh điểm của mọi chuyện là việc này đây,
“Em muốn vào cùng một CLB với anh, Onii-chan.”
Ngay khi mấy tiền bối rời khỏi nơi sinh hoạt chung đó, Akari chủ động đưa cho tôi đơn đăng ký tham gia CLB.
Thoạt đầu, Yoshiki có phần hơi bất ngờ, nhưng rốt cục cũng chấp thuận yêu cầu này vì nghĩ nó sẽ tốt cho CLB, bởi số lượng thành viên nữ đang ở mức đáng báo động.
Kết quả, Akari Namiki gia nhập CLB của chúng tôi với tư cách một thành viên mới.
Hiện tại vẫn đang là mùa hè (CLB chưa sinh hoạt trở lại), nên chẳng có gì đáng để bận tâm, nhưng đảm bảo chỉ cần bước vô học kỳ mới một cái thôi, là hàng loạt vấn đề sẽ xảy đến, sớm thôi...
Tôi cứ nghĩ về hình ảnh mấy đám đông có vẻ là fan của cô ấy, thực chất còn là fan cuồng nữa cơ, không biết rồi mai này tôi sẽ đi về đâu đây.
Mà phải nói đến mối quan hệ giữa Nanami và Akari nữa chứ, chẳng khá hơn được tí tẹo nào.
Trông là họ đang nói chuyện với nhau như chị em trên dưới thế thôi, chứ thực chất là họ đang trao cho nhau những nụ cười cho có đầy giả tạo.
Dạo gần đây, cả ba chúng tôi đã có khá nhiều thời gian ở bên nhau vào những ngày nghỉ, nhưng bây giờ đến cả CLB cũng chung một ổ, chắc là thời gian cạnh nhau của chúng tôi lại càng dài thêm thôi.
....Sao cũng được, đó cũng xuất phát từ quyết định của tôi khi ấy. Vậy nên tôi chỉ cần cố gắng hết sức mình là được.
...Giờ thì hỏi các bạn một câu này, các bạn đã bao giờ thấy bối rối trước một người con gái thích bạn chưa?
Thì, tôi cũng đâu muốn tọc mạch quá về chuyện của các bạn đâu, vì tôi cảm thấy mình sẽ khiến các bạn ghen ăn tức ở.... Ơ, ý tôi là các bạn đã từng trải qua cái cảm giác mà, “Bấn loạn vì một cô gái có tình cảm với bạn?”
Đừng hiểu sai ý của tôi nhé, tôi thực sự không có ý khịa các bạn hay gì đâu (Dăm ba mấy thằng FA lại chả có ai thích .-. ý nó là vậy đó )
Câu hỏi này không phục vụ cho mục đích gây gổ với các bạn đâu, cũng không có nghĩa là tôi đang khoe khoang về độ đào hoa của mình với các bạn đọc ở đây. Mong là các bạn hiểu điều này.
Đúng, chắc chắn tôi không hề khoe mẽ hay làm điều gì tương tự, nhưng tôi muốn các bạn nghe hết chuyện này, để đưa cho tôi một lời khuyên thích đáng, nhằm xử lý các rắc rối tôi gặp phải.
Em gái và bạn thời thơ ấu cứ hở ra là tìm đến tôi với tần suất quá cao, tôi phải làm gì bây giờ?
***
“Hmm, mình chưa từng nghĩ về việc Akari sẽ gia nhập CLB cơ đấy.”
Tôi nghe thấy giọng của Onii-chan qua tai nghe.
Màn ảnh của tôi hiện đang phát trực tiếp về Onii-chan ở phòng bên.
“Em xin lỗi, Onii-chan. Em lỡ lừa dối anh mất rồi.”
Onii-chan, người vẫn nghĩ rằng đống camera và máy ghi âm đã được tháo giỡ hoàn toàn khỏi phòng của anh ấy, đang thật thoải mái với không gian riêng của mình.
Chỉ có chút bất cẩn nho nhỏ đến tận giờ thôi, nhưng Onii-chan chưa hề kiểm tra lại phòng của ảnh kể từ đó. Có lẽ anh ấy đang tận hưởng đến mức chủ quan quá rồi.
“Nhưng kể từ giờ...”
Em muốn anh cho em biết tất cả mọi thứ về anh, Onii-chan.
Em muốn thấy con người thực sự của anh, chứ không phải những gì anh cố tình cho em thấy anh là như thế nào.
Và rồi, tôi lại tiếp tục mở muốn cuốn tập trắng tinh khác để bắt đầu viết ...kế hoạch mới của mình trong khi vẫn mải quan sát Onii-chan.