Trans: ML0909
Edit: ML0909
===============
Những người dân thị trấn Akito mỉm cười khi nhìn chúng tôi lên tàu rời đi.
Risha và Mira đang nhìn ra ngoài cửa sổ xe lửa trong khi Lilia đang lái tàu.
Tôi gọi Yuria và hỏi em ấy một số câu hỏi.
[Ai đã nghĩ về điều đó?]
[Mọi người.]
[Mọi người?]
[Mọi người trong thị trấn. Madway đã nhìn thấy chúng em khi chúng em đang vui mừng vì hoàn thành tuyến đường sắt. Anh ta nói rằng Chủ Nhân đang làm một thứ gì đó to lớn để giúp mọi người sống tốt hơn.]
[Un! Anh ta rất biết nói chuyện!]
Mira nói với một chút phấn khích rồi quay lại nhìn ngắm khung cảnh đang lướt qua.
[Họ nói rằng họ muốn cảm ơn anh bằng cách nào đó, vì vậy chúng em đã đưa ra ý tưởng đó.]
Yuria nói.
Vậy, người đầu tiên nhận ra là Madway, và từ đó nô lệ của tôi đã biến nó thành một sự kiện lớn…
[Nó là sai ạ?]
[Không.]
Tôi không có ý đó.
Nó không sai ... nhưng tôi thực sự cần phải tìm cách nào đó để thưởng cho nô lệ của mình.
Các em ấy đã rất nỗ lực vào việc tổ chức sự kiện đó ... Tôi phải làm điều gì đó để đáp lại.
Một cái gì đó làm cho các em ấy hạnh phúc, nó phải có ý nghĩa với các em ấy.
Tôi suy nghĩ về nó.
[Chủ Nhân]
Risha gọi tôi.
[Có chuyện gì vậy?]
[Cái đó]
Risha chỉ ra cửa sổ.
Tôi nhìn theo, em ấy chỉ vào một nhóm lớn những con khỉ.
Móng vuốt sắc nhọn, ngoại hình dữ tợn, nhưng yếu như trẻ con.
Tổng cộng có 20 con.
Đó là cơ hội để tăng dân số của chúng tôi.
[Lilia dừng lại.]
[Tuân lệnh desuno]
Con tàu chạy chậm lại và tôi nắm chặt Eternal Slave để đánh bại chúng.
[Chủ nhân xin vui lòng để điều này cho chúng em?]
Risha hỏi và tất cả các em ấy đều nhìn tôi.
[Được thôi.]
Tôi tra kiếm vào vỏ và gật đầu.
—Ma lực đã được nạp vào 10.000—
—Ma lực đã được nạp vào 4,000—
—Ma lực đã được nạp vào 2.000—
Các em ấy nhảy ra khỏi xe lửa với khuôn mặt hạnh phúc và lao về phía lũ khỉ.
Vì các em ấy đã từng chiến đấu với những con khỉ đó, họ thậm chí còn không cần sử dụng vũ khí.
Khi tôi nhìn các em ấy chiến đấu, tôi tiếp tục suy nghĩ.
Đây là tình cảnh bình thường.
Tất cả bốn em ấy sẽ hành động khi tôi ra lệnh, nhưng tôi chỉ nhận được 3 khoản nạp.
Yuria sẽ không cho.
Yuria… bằng một cách đó… là khó để nhận nhất.
Không có nghi ngờ gì về việc làm em ấy hạnh phúc.
Tuy nhiên, có vẻ như đối với em ấy nếu không đạt đến một ngưỡng nhất định, tôi sẽ không được nạp ma lực.
Bởi vì điều đó nên giữ chúng tôi luôn có một khoản cách.
…… Được rồi, tôi đã quyết định rồi.
Tôi sẽ làm một cái gì đó để đáp lại những công sức mà các em ấy đã giúp tôi. Nó sẽ là một cái gì đó khiến cả bốn em ấy hạnh phúc, đủ để nhận được một khoản ma lực.
***********************************
Một khi những con vượn bị đánh bại, mỗi con đều biến thành con người.
Khi họ tỉnh lại, nô lệ của tôi nói chuyện với họ và giải thích tình hình.
Khi tôi thấy rằng họ đã nói chuyện xong tôi tiếp cận.
[Xong rồi chứ?]
[Vâng desuno]
[Tôi hiểu rồi. Vậy thì, bây giờ chúng ta nên đưa họ về Ribek. Chúng ta vẫn có thể xoay xở để họ đi cùng trong chuyến tàu. ]
Tôi nhìn qua con tàu mà chúng tôi vừa mới làm.
Sẽ không có đủ chỗ ngồi, nhưng nhờ vào quán tính bị loại bỏ một cách kỳ diệu nên sẽ không có bất kỳ nguy hiểm nào.
[Risha onee-sama, váy của chị bị rách rồi]
Risha nghe Lilia gọi và đứng lại.
Quay sang nhìn, tôi có thể thấy rằng chiếc váy của Risha thật sự bị rách.
Những móng vuốt sắc nhọn của những con khỉ đã làm rách nó.
Risha trông chán nản và nhìn tôi với đôi mắt buồn bã và hối lỗi.
[Đừng lo về chuyện đó.]
Tôi nói và lấy DORECA của tôi ra để sửa chiếc váy của em ấy.
Tôi chọn sửa chữa bằng việc sử dụng ma lực của mình khi ấy…
*Thump*
Tôi nghe thấy một âm thanh. Tôi quay lại và nhìn thấy một trong những người đã biến lại từ lũ khỉ. Một cô gái với mái tóc dài đến thất lưng.
Mặt cô ấy trong có vẻ nhợt nhạt khi cô ấy nhìn tôi với ánh mắt sợ hãi.
Có chuyện gì đã xảy ra?
[Chủ nhân ... chuyện này.]
Yuria chỉ vào DORECA trong tay tôi.
[Điều này? Đây là điều khiến cô ấy sợ sau? ]
Tôi đã nghi ngờ nhưng tôi đã không có cơ hội để hỏi trước ...
Cô gái thốt lên một tiếng thét chói tai khi cô ấy nhìn vào DORECA.
***********************************
[Chủ Nhân]
Risha xuất hiện trước mặt tôi sau khi hỏi cô gái ấy.
[Mọi chuyện thế nào?]
[Umm …….. cô gái đó rõ ràng là từ nơi của Seiya-san.]
[…… hm?]
Em ấy có ý gì?
[Đây là lần thứ hai cô ấy biến thành một con người. Đầu tiên cô ấy được cứu bởi Seiya-san và được đưa về chỗ của anh ta. ]
[Ồ đúng rồi, anh ta đã nói với anh một lần rằng anh ta đã biết những con khỉ sẽ trở lại thành con người. ]
[Vâng. Nhưng …… ..tại chỗ của Seiya-san. ]
[Oh ]
Tôi gật đầu. Tôi không phải hỏi nữa để hiểu.
Seiya có lẽ đối xử với họ như những nô lệ dùng để phục vụ sau này.
[Vậy ra ... Seiya-san đã bỏ rơi họ và họ lại bị bọn quái vật tấn công một lần nữa.]
[Sau đó họ lại biến thành khỉ?]
[Hơn nữa Seiya-san luôn kiểm tra thẻ của mình sau khi thực hiện một số hành động bạo lực và như vậy ...]
[Anh hiểu rồi . Giờ thì anh đã hiểu. ]
Tôi đến gần cô gái.
Cô ấy trông giống như cô ấy sẽ chạy đi bất cứ lúc nào, nhưng Lilia ôm lấy cô ấy để giữ cô ấy không bỏ chạy.
Tôi lấy DORECA của mình ra.
[Hãy lắng nghe tôi. Cô sợ thứ này? ]
[Hii! ]
[Bình tĩnh một chút. ]
Tôi hô vang [Menu Open].
Tôi chọn bánh trong danh sách và tạo vòng tròn ma thuật.
Tôi đã chọn chiếc bánh tốn 3.000 ma lực và chọn tùy chọn trả gấp 10 lần ma lực để làm nó từ ma lực của mình.
Việc này giống như tôi vừa mới lấy một chiếc bánh trông rất ngon ra từ trong không khí.
Tôi đưa chiếc bánh cho cô gái.
[Cô có thích đồ ngọt?]
[.....huh ... mmhm.]
Cô ấy rụt rè gật đầu và tôi đưa chiếc bánh cho cô ấy.
[Tôi có cách làm khác hơn Seiya. Thẻ của anh ta được sử dụng để thu thập đau khổ, nhưng những gì tôi tìm kiếm là hạnh phúc ... hoặc cô có thể nói đó là những nụ cười.]
[Nụ cười?]
[Đúng vậy. Risha]
[Vâng]
[Mira]
[Yeah!]
[Yuria]
[Un]
[Lilia]
[Có desuno]
Tôi gọi tất cả bốn nô lệ của mình.
Bốn em ấy tiến về phía trước và đứng trước mặt cô ấy.
[Nô lệ vĩnh cửu ...]
Cô gái biết ... nó có ý nghĩa như thế nào.
Cô ấy có lẽ đã thấy nô lệ của Seiya trước đó.
Cô ấy nhìn họ.
Từ từ mặt cô ấy dịu lại.
[Nô lệ “nụ cười”?]
[Đúng vậy]
[Cả chúng tôi ư?]
[Cô có thể tin tưởng tôi. Tôi sẽ không ngược đãi cô. ]
[…..Un, tôi sẽ cố gắng. ]
Cô rụt rè gật đầu.
[Sau cùng thì tất cả họ đều đang mỉm cười.]
[Tôi hiểu.]
Nụ cười của các em ấy thực sự là một điều hạnh phúc đối với tôi.
Thực tế là tôi có thể nhận được sự tin tưởng vì các em ấy hạnh phúc khi ở với tôi.
Cô gái bẽn lẽn cúi đầu xuống.
[C-cảm ơn vì bữa ăn.]
Cô từ từ đưa chiếc bánh vào miệng như thể cô sợ đó là một cái bẫy.
[Nó-nó ngon…..]
Chúng tôi mỉm cười khi nhìn cô ấy ăn cái bánh.