CHARGING MAGIC WITH A SMILE

chương 46: khai tiễn

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sáng hôm sau tại phòng khách của tôi.

Jahn bước vào với khuôn mặt tự mãn.

[Vậy cuối cùng thì ngươi cũng đã quyết định xong? 」

Khuôn mặt hắn ta dường như muốn nói rằng "Không cần nói thì hắn cũng biết tôi chọn như nào."

Rất tiếc, nhưng tôi sẽ không thể trả lời theo ý của khuôn của mặt hắn ta rồi.

[Tôi không có ý định về dưới trướng của Maxim. 」

[……Hả?]

Khuôn mặt hắn ta thay đổi và hắn có vẻ như không thể tin được những gì mà hắn ta đang nghe.

[Ngươi vừa nói gì vậy?]

[Tôi không có ý định làm việc và sống dưới sự kiểm soát Maxim. Nếu đó là một liên minh hoặc thỏa thuận gì đó để chúng ta có thể làm việc cùng nhau, thì tôi có thể sẽ xem xét nó. Nhưng tôi không có ý định bị cai trị bởi người khác.]

[Ngươi ... ngươi nghiêm túc sao? 」

[Đúng vậy. 」

[Ngươi sẽ hối tiếc về điều này. Maxim-sama là một người sẽ giết bất cứ ai một cách tàn nhẫn không tuân theo lệnh ngài ấy. Thị trấn này ... không cả bốn thị trấn của ngươi sẽ bị tiêu diệt. 」

[Với 2.000 quân lính sao? 」

[Đúng vậy. 2.000 quân lính đó sẽ làm vậy! 」

[Chà, có vẻ chúng tôi phải giết họ khi họ đến đây rồi. 」

Jahn có vẻ hoàn toàn choáng lại với câu trả lời của tôi.

Biểu hiện của trên mặt hắn dường như đặt câu hỏi về việc tôi có thực sự đang tỉnh táo không.

[Ngươi sẽ hối tiếc thôi... ngươi có chắc không? 」

Hắn đã hỏi câu này rồi mà…

[Câu trả lời của tôi sẽ không thay đổi. Nói với Maxim rằng nếu ngài ấy muốn có một mối quan hệ ngang bằng, tôi sẽ gặp ngài ấy. 」

Tôi nói dứt khoát và nhìn Jahn.

Tôi nhìn thẳng vào anh ta để cho anh ta biết rằng đây không phải là một trò đùa, tôi đang nghiêm túc.

[…… haa, sẽ không phải lỗi của ta nếu sau này ngươi hối hận. 」

Jahn nhổ nước bọt với một khuôn mặt đầy khinh miệt… sau đó hắn rời khỏi phòng.

Từ hành lang, tôi nghe thấy âm thanh đỗ vỡ. Có vẻ như hắn ta đã trút giận của mình vào thứ gì đấy trong đại sảnh.

Xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

[Chủ nhân, hôm nay chúng ta sẽ tạo cái gì đây? 」

Bên ngoài sân của dinh thự, ba nô lệ của tôi đang đứng trước mặt tôi.

Tôi lấy một chút an ủi trong cụm từ thông thường của Risha, rồi đưa cho họ mệnh lệnh của họ.

Tôi nhận được vài câu hỏi nhỏ từ Risha như thường lệ sau đó giao việc cho từng người trong đó.

[Chúng ta sẽ tam dùng xây dựng các công trình và tập trung vào việc tao ra lớp phòng thủ cho thị trấn. 」

Đầu tiên tôi nói mục tiêu chính của chúng tôi và nhìn Mira.

[Mira, đi đến Kazan và bảo họ săn thật nhiều thì hãy bảo họ ra ngoài thành phố để đi săn. 」

[Vâng]

Mira nhanh chóng đi theo lệnh tôi.

cần thẻ bạc để tạo ra vì vậy tôi cần phải tự làm điều đó.

Tiếp theo tôi nhìn Yuria.

Tiếp theo tôi nhìn Yuria.

[Còn Yuria hãy đi vòng quanh thị trấn. Em cần phải tạo và sửa chữa kiếm, các mũi tên và cung. 」

[Em hiểu rồi]

[Nếu có vấn đề gì thì hãy đến gặp anh. Nếu có thứ gì đó cần thẻ bạc hoặc cao hơn thì hãy mang nó đền cho anh. 」

[Tôi hiểu."

Yuria cũng bắt đầu làm việc của mình.

Người duy nhất còn lại là Risha, em ấy đang nhìn tôi.

Đôi mắt em ấy dường như đang lấp lánh như đôi mắt của một con sói trung thành đang đợi lệnh.

Đôi mắt em ấy dường như đang muốn nói, "Bây giờ đến lượt em, anh ấy sẽ yêu cầu mình làm gì nhỉ?"

[Risha, em ở cùng với anh. 」

[Em hiểu rồi]

----------Ma lực được nạp vào 5000------------

Đây sẽ là lần đầu tiên tôi đối mặt với kẻ thù như thế này trong thế giới này, vì vậy tôi muốn có một trong những nô lệ của tôi ở bên mình.

Tôi mở menu ra.

Sau đó tìm đến mục trong menu đó…

Tôi đã xem các đoạn video giới thiệu vũ khí lúc tôi vừa lên thẻ cấp để kiểm tra qua từng loại vũ khí.

[Ahh]

Tôi đã tìm thấy một thứ rất tốt.

Đó là một vũ khí được gọi là .

[Nếu mình có thể ... sản xuất hàng loạt thứ này ... 」

Khi tôi xem video giới thiệu, tôi tưởng tượng xem thử nó có thể được sử dụng như thế nào trong thực chiến.

Xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

Risha và tôi đi ra bên ngoài Ribek.

Như mọi khi, một vùng đất hoang vu trải dài trước mắt chúng tôi.

Nó là một thứ làm cho chúng ta sẽ thắc mắc trong lòng rằng cái vùng đất này có vùng tận cùng không.

Khi tôi nhìn vào lúc này, tôi thật sự nghĩ rằng đây không phải chúng ta nên đánh nhau.

[À đúng rồi, khu rừng như thế nào rồi Risha?]

[Gần đây khu rừng có thêm nhiều loài vật khác. Nó rất là sống động. Khi em tới kiểm tra lại mọi thứ ở đó thì các con thú đều muốn chơi với em nên nó tốn nhiều thời gian hơn... hơi rắc rối một chút]

[Vậy các con thú muốn chơi với em hả...]

Một nô lệ Elf vĩnh cữu và có mái tóc vàng hoe.

Thêm vào đó, Risha là một người bình tĩnh và hòa đồng, vì vậy không có gì lạ khi em ấy thích thú với những con vật.

[Nếu vậy thì, anh sẽ giao luôn việc đó cho em nhé. Hãy làm những thứ em cần với thẻ đồng của em ở đó.

[Làm vậy có ổn không ạ?]

Em ấy hỏi tôi với dáng vẻ lưỡng lự.

Đây là điểm mà em ấy khác với Yuria. Yuria sẽ làm theo lời tôi nói mà không có thắc mắc gì, trong khi Risha sẽ lưỡng lự nếu tôi nói [Anh sẽ để việc đó lại cho em.]

Dù sao thì, ủy mị như vậy cũng tốt mà.

[Tất nhiên là ổn rồi. Anh đưa cho em thẻ đồng đó vì anh tin tưởng em. Nếu anh không tin tưởng em thì giờ nó vẫn còn đang là thẻ thường cơ.]

[Ahh......]

-----Ma lực được nạp vào 20.000------

Tôi nhận được một ít ma lực từ Risha, người đang đỏ mặt vì xấu hổ.

Việc về khu rừng đã bàn xong nên tôi và Risha đi theo hướng mũi tên ma thuật.

Cuối cùng thì---- một con quái vật xuất hiện.

Cái thứ đang xuất hiện trước mặt chúng tôi là một con chim to bằng bằng một người trưởng thành.

Cả người nó được bao bọc bởi lông vũ với cái mỏ đầy răng nhọn.

Chỉ nhìn nó thôi là cũng có thể hiểu được là nó chẳng thân thiện tí nào cả rồi.

Nó được gọi là

[Có phải là nó không Chủ nhân?]

[Đúng rồi, cái thứ đấy có vật mà chúng ta đang cần.]

[A cũng giống như mấy con Lava...]

[Đúng vậy, chúng ta sẽ cùng đánh bại nó nhé Risha.]

[Vâng!]

Risha đáp lại.

Tôi lấy thanh của mình ra và ấn vào viên ngọc đỏ. Sau đó Risha bị hút vào trong nó.

Cây kiếm bắt đầu cháy lên.

Tôi quyết định sẽ chủ động trong trận chiến này---và vung kiếm.

Vào khoảnh khắc đó thân hình của con dường như to gấp đôi lên và giang rộng ra và bay lên.

Một lượng lớn lông vũ bay về phía tôi.

[Ha!]

Tôi nạp ma lực vào thanh kiếm và vung nó.

Những cái lông đã đến rất gần nhưng tất cả chúng đều cháy hết vì ngọn lửa phát ra từ kiếm của tôi.

Một cái lông vũ còn sót lại ở phía sau băng qua được ngọn lửa và để lại một xước trên má tôi. Ngay sau đó, máu bắt đầu chảy xuống từ đó.

(Chủ nhân!)

[Chuyện nhỏ thôi mà.]

Tôi quệt vết máu từ má bằng mu bàn tay của mình và tấn côn con một lần nữa.

Tôi vung kiếm thêm một lần nữa với toàn bộ sức mạnh của mình.

[Pigyaaaaaaaaaa!]

Con chim kêu la thảm thiết.

Ngọn lửa cắt cháy hết đám lông của nó như cắt bơ nhưng đòn tấn công tiếp theo của nó thì lại làm tôi phải lùi ra sau khi tôi bị cắt bởi đám lông tiếp theo của nó.

Tôi giữ khoảng cách nhất định cho đòn tấn công kết tiếp của mình trong khi lẩm bẩm,

[Sẽ rất tốt nếu có Yuria ở đây.]

(Em xin lỗi.)

[Đừng buồn. Ý anh là nếu có cả hai ở đây luôn cơ]

(Vâng)

Với việc dễ dàng đốt hết đám lông đó, tôi tin rằng điểm yếu của nó là lửa của Risha.

Để né hết lông còn sót lại của nó thì tôi cần radar của Yuria.

Với sự phối hợp sức mạnh của Risha và Yuria thì sẽ rất tốt...

[Nó sẽ rất phiền nếu chúng ta nhây với nó mãi như này, anh sẽ xông lên luôn.]

(Ok!)

Tôi nạp nhiều ma lực vào kiếm hơn lúc trước, ngọn lửa to gấp đôi và tôi tấn công con trực tiếp từ phía trước với toàn bộ sức mạnh của mình.

Con chim kì lạ bốc cháy trong ngọn lửa và nhanh chóng biến mất, nó chỉ để lại một thứ trên mặt đất: một đam tro tàn cháy đen thui thùi lùi.

Một viên ngọc phát sáng từ trong đám tro tàn đấy.

Đó là .

Đó là nguyên liệu tôi cần để tạo ra

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

[... và ...]

Sau khi phục hồi các vết thương bằng , tôi đặt các thành phần cần thiết vào trong và tạo ra một cái .

Vòng tròn đó viết thành một vật phẩm hoàn thiện.

Thứ được làm ra là một cây cung được trang trí với những cái lông chim trắng.

[Hmmmm.....]

Tôi cầm nó lên và xem qua nó.

[Nó có tốt không Chủ nhân?]

[Anh không biết nhiều về cung. Em xem đi.]

[Vâng.]

Risha nhận lấy cái cung từ tôi và nạp một mũi tên vào nó.

[Em sẽ thử bắn vào tảng đá đó.]

[Ừm.]

Sau khi thấy tôi gật đầu đồng ý, em ấy bắn nó ra.

Mũi tên của Risha bay thẳng ra đến tảng đá, nhưng bay được nữa đường thì nó thay đổi.

Từ một mũi thên... tách ra làm năm.

*Bèm*Bèm*Bèm*Bèm*Bèm*

Cả năm mũi tên đều xuyên qua tảng đá.

Giống như đoạn phim từ của tôi vậy.

[Nó hoạt động đúng không ạ?]

[Ừm. Mũi tên biến ra làm năm phần như đường đạn của mấy khẩu Shotgun vậy. Anh sẽ làm ra số lượng lớn và dùng nó cho hàng phòng thủ của thị trấn.]

[Tuyệt quá... Em chưa bao giờ thấy một cây cung như thế này. Nếu có thứ này thì 2000 người cũng lên bảng đếm số hết!]

[Anh không nghĩ nó dễ vậy đâu, nhưng ít nhất anh sẽ làm cho nó dễ nhất có thể]

và .

Chiến thuật của tôi và dùng chúng nó thật nhiều và hiệu quả.

Sóc lọ và lô cốt tự động nạp đạn, nếu chúng tôi có những thứ này thì chúng tôi có thể giải quyết lũ kia được.

Để làm ra những thứ này, tôi và Risha phải đi săn những con cho đến khi hết mới thôi.

Truyện Chữ Hay