Trans: ML0909
Edit: ML0909
ML0909: Hết boom, đang chế quả boom khác!!!!
===============
Ngày mới đến Nestor và những người đàn ông tiếp tục xây dựng các tòa nhà.
Họ vẫn chưa hoàn thành việc xây nhà cho mọi người. Mặc dù các vật liệu để làm ra chúng là gỗ và cỏ mà họ có thể tìm thấy ở khắp nơi, nhưng số lượng cần nhiều hơn mức cần thiết nên khiến nó cảm thấy khó khăn hơn.
[Nestor-san Tôi đã tìm thấy những thứ này khi tôi đang đi tìm gỗ.]
[Oh không phải là trái cây đó sao? Và chúng còn tươi. Vậy ra, cậu đã tìm thấy chúng.]
[Vâng, tôi tự hỏi có những thứ như thế này ở ngoài kia.]
[Để chúng ở đó. Khi chúng ta ăn chúng, chúng ta có thể lấy hạt để trồng những cây đó.]
Mặc dù vậy, Nestor và những người đàn ông vẫn hành động nhàn nhã.
Với tốc độ này, họ sẽ phát triển chậm hơn thị trấn đầu tiên của tôi [Akito].
Họ không lo lắng về tiến độ và sự phát triển trong cuộc sống của họ.
Trong số đó có cô bé hầu mặc đồng phục gái đang chạy quanh đây.
[Slave-chan hãy cẩn thận, đừng để bị thương.]
[Thật dễ thương, những bộ quần áo này thực sự phù hợp với Slave-chan.]
Tôi cảm thấy sự đáng yêu của con bé đang làm tăng thêm bản chất vô tư của họ.
……..Tôi chán quá.
Sau khi đến đây, tôi đã ổn trong ngày đầu tiên, nhưng chẳng mấy chốc tôi đã thấy chán.
[..... liệu mình có nên đi dạo hay không?]
Tôi tách mình ra khỏi nhóm.
Tôi đi dạo loanh quanh.
Trong sâu thẳm trái tim tôi, tôi đã hy vọng vào thứ gì đó như là một con quái vật sẽ xuất hiện.
Một con quái vật sẽ tốt cho việc giết thời gian.
Tôi đã đi dạo.
Và bước đi chậm rãi.
Tôi không ngừng nhìn xung quanh và bước đi.
Sau khoảng 30 phút, tôi chuẩn bị trở lại ngôi làng mới sau khi đi một vòng lớn. Trên đường đi, tôi không nhìn thấy một con quái vật nào cả.
[...... Tại sao chúng luôn xuất hiện khi tôi không muốn và biến mất khi tôi cần]
Tôi khá là thất vọng.
Không có quái vật nào xuất hiện.
Có lẽ tôi đã tiêu diệt chúng hơi nhiều.
Chà, đối với Nestor và cuộc sống chậm chạp của ông ấy, thật tốt khi tôi thoát khỏi tất cả bọn họ.
Có lẽ những con quái vật đã truyền tai nhau rằng tiếp cận nơi này là nguy hiểm.
Vâng, nó có thể hơi quá.
[Menu open.]
Tôi lấy Race card của mình ra và sử dụng encounter up.
Rồi tôi lại lang thang tiếp.
Đi đi và đi. ở đây và ở đó.
[encounter up]
Tôi đi thêm một lúc.
Tôi lang thang vô định.
[.....Enount Up]
Những giọt nước mắt của tôi sắp rơi rồi Tôi không quan tâm nếu đó là ma hay quỷ chỉ là thứ gì đó xuất hiện cũng được.
Tôi chồng chất ma thuật khi tôi tiếp tục bước đi và ........ Elka xuất hiện!
Elka nhìn tôi sửng sốt.
Sau đó, nó vụng về tự quay 180 độ và bắt đầu chạy.
[Xin lỗi, nhưng tao sẽ không để mày trốn thoát.]
Tôi vui vẻ đuổi theo nó, đuổi kịp và hạ gục nó bằng tay không.
[Fuu]
Chỉ có một con, nhưng đó là một trò chơi.
Tôi nắm lấy mái tóc trắng buông xuống và nhét nó vào túi.
[Không còn gì, thậm chí sử dụng phép thuật ở cấp độ này? Tôi thậm chí còn xếp chồng chúng]
Tại sao chúng sợ như thế? Tôi đoán đây là những gì bạn gọi là gieo nhân nào gặp quả nấy.
Không thể tránh được, tôi đoán tôi nên trở về làng.
Lúc này tôi nghỉ mình nên yêu thương Olga một chút tình.
Về cơ bản, cần phải loại bỏ sự giúp đỡ của Nô lệ vĩnh cửu khỏi bọn họ để có thể giúp họ theo đuổi cuộc sống chậm chạp của mình.
Tôi nghĩ và bắt đầu quay trở lại khi đó….
Toàn bộ cơ thể tôi cảm thấy như nó đang trôi nổi và khung cảnh bay qua với tốc độ cao.
Cảm giác như cơ thể tôi đang rơi xuống!
[Fu!]
Tôi bình tĩnh lại và điều chỉnh cơ thể mình giữa không trung để tôi có thể hạ cánh.
[có chuyện gì xảy ra?]
Tôi đã kiểm tra tình hình của bản thân.
Phía trên tôi là một cái hố với cỏ khô và cây thường xuân mọc ra từ đó. Rõ ràng tôi đã ngã xuống đây.
Cái hố có đường kính khoảng 2 mét, từ bề ngoài nó có vẻ đã được đào khá lâu.
Có lẽ nó đã ở đây trong nhiều năm. Không có lẽ là hàng chục năm.
Một cái hố đã ở đây từ lâu và tôi đã bước vào đó.
Vâng, nó nằm trên mặt đất.
[Dù sao đi nữa, làm thế nào để tôi ra khỏi đây?]
Khi tôi chuẩn bị phóng lên để trở về, tôi nhìn và nhận ra điều gì đó.
Cái lỗ gần như thẳng xuống, nhưng có một lối đi ở một bên.
[Ồ ~]
Tôi vô tình thốt lên và mỉm cười.
Tôi đã quá mệt mỏi với sự tẻ nhạt này rồi và mặc dù không biết đây là gì, ít nhất nó cũng có thể thay đổi tâm trạng.
Ngay bây giờ tôi rất biết ơn về nó.
[Dù là quỷ hay là rắn xuất hiện, tôi cũng ổn với chúng.] [note16524]
Tôi lẩm bẩm và bước vào đường hầm.
Trần của đường hầm khá thấp và trừ khi bạn cúi xuống, bạn không thể bước vào.
Tôi ngồi xổm xuống và chui vào.
Sau khi đi một lúc tôi đột nhiên ngã xuống.
[Ái chà!]
Lần thứ hai tôi có thể đối phó với nó dễ dàng hơn nhiều.
Sau đó tôi chuẩn bị hạ cánh khi ấy….
[Kyaaaaa!]
[Ơ?]
Tôi nghe thấy tiếng hét của một người con gái từ bên dưới tôi.
Tôi không có thời gian để điều chỉnh bản thân khi chúng tôi va chạm!
[Owowowoww …..wa. Oi cô ổn chứ?]
Tôi hoảng loạn đứng dậy.
Bên dưới tôi là một phụ nữ trẻ bất tỉnh.
Cô ấy không chỉ bất tỉnh, có máu chảy ra từ đầu.
Tôi lấy ra thuốc chữa bách bệnh của mình và đổ nó vào miệng.
Máu sớm ngừng lại và tôi cảm thấy nhẹ nhõm.
Ổn rồi, nhưng tôi hoang mang trước vẻ ngoài của cô ấy.
Đó là một người phụ nữ mà tôi chưa từng thấy trước đây và thật lòng cô ấy trông không giống một người bình thường.
Nửa trên của cô là một cô gái xinh đẹp, nhưng nửa dưới của cô ấy là một con rắn!
*****************************
[Tên tôi là Akito]
[Tên tôi là …....Lyra.]
Tôi giới thiệu mình khi cô gái ấy tỉnh dậy. Khi cô ấy tỉnh dậy, cô ấy lập tức giữ lấy khoảng cách với tôi một cách thận trọng.
Chà, tôi đã bớt cảnh giác và sợ hãi hơn.
Cô ấy giữ lấy khoảng cách và nhìn tôi bằng đôi mắt như một con thú nhỏ.
[Tại sao cô lại sợ như vậy?]
[Chà, cậu là một con người.]
[Huh?]
[Con người bắt chúng tôi và làm những điều khủng khiếp…..]
[Fumu]
Tôi không biết gì về điều đó, nhưng mọi người trên thế giới này có làm thế không?
Có phải những người như Lyra bị con người bức hại?
Đó là một câu chuyện tôi có thể hiểu.
[Xin đừng lo lắng, tôi sẽ không làm điều đó.]
[Nhưng mà…….]
[Bởi vì tôi hơi khác với những người cô biết, Lyra.]
[Eh?]
Lyra rất ngạc nhiên. Tôi muốn chứng minh cho cô ấy để giúp cô ấy thoải mái hơn.
Tôi lấy DORECA của tôi ra và mở menu.
Tôi chuyển ánh nhìn từ Lyra vào danh sách sáng tạo của mình và suy nghĩ một chút. Sau đó, tôi đặt một vòng tròn ma thuật.
Tôi để vào mái tóc elka mà trước đó tôi đã lấy và làm một dải ruy băng.
[Ơ?]
Lyra ngạc nhiên một lần nữa khi tôi đến gần và buộc dải ruy băng lên đuôi cô ấy thành hình một cái nơ.
Đuôi của cô bây giờ có một dải ruy băng đỏ buộc như một con bướm trên đó.
[Un, nó rất hợp với cô.]
[Cậu đã làm điều đó như thế nào?]
[Đó là sức mạnh đặc biệt của tôi, nó giống như ma thuật. Con người không thể làm điều đó, đúng không?]
Lyra lắc đầu.
Thay vào đó, đôi mắt sợ hãi của cô ấy bắt đầu lấp lánh.
[Việc đó, cậu để có thể làm những việc như vậy ... ..cậu là một vị thần?]
[Không ...... .Nhưng tôi đoán cô có thể gọi tôi là một sứ giả của thần.]
Tôi chưa bao giờ thực sự nghĩ về điều đó, nhưng Nữ thần đã bảo tôi xuống thế giới này và khôi phục lại nó.. nên tôi có thể được coi là một sứ giả của nữ thần.
Khi tôi nói vậy, đôi mắt của Lyra sáng lên.
[Tuyệt vời!]
Tôi đã làm điều này để giải tán sự thận trọng của cô ấy, nhưng nó hiệu quả hơn mong đợi.
Tôi lắng nghe những gì Lyra nói.
Rõ ràng cô ấy là một con người từ một chủng tộc sống dưới lòng đất.
Từ lâu trước đây, có nhiều chuyện đã xảy ra, họ bị con người truy đuổi và cuối cùng chui sâu xuống lòng đất.
[Đã gần một trăm năm kể từ khi một con người xuống đây, nhưng nếu cậu là một sứ giả của thần, tôi có thể hiểu được.]
Đã 100 năm kể từ khi một con người đến nơi này? Vậy thì tại sao tôi lại đến đây?
…….. Oh, đó là do Encounter Up phải không?
Đây có lẽ là kết quả của việc sử dụng liên tục nó nhiều lần khiến tôi rơi vào đây và gặp Lyra.
[U-umm….Sứ giả-sama,]
[Hả?]
[Sứ giả-sama.. ngài có thể làm những thứ khác không?]
Cô ấy rụt rè hỏi, đôi mắt tràn đầy sự mong đợi.
[Tôi có thể làm bất cứ thứ gì ngoài sinh vật sống.]
Tôi nói hơi quá, nhưng nó không phải là không chính xác.
[V-Vậy …. ngài có thể làm nhà và công trình…..?]
[Vâng, tôi có thể tạo ra cả một Đế chế ngầm.]
Tôi nói trước khi cô ấy nói xong.
Việc này là chuyên môn của tôi.
Đôi mắt của Lyra lấp lánh hy vọng và sự vui mừng.