CHARGING MAGIC WITH A SMILE

chương 130: quần áo nô lệ ver2

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: ML0909

Edit: laiyar

===============

(Trans Eng TN: Ai đó đã nhắc tôi chú ý rằng Origa nên gọi là Olga. Mặc dù vậy, Olga nghe không dễ thương lắm.)

(laiyar: Bên wn ghi là オリガ- Origa, còn Olga phải là Oruga, đang xem xét để sửa lại mấy chương trước.)(ML0909: Biếng lắm thôi để đại đi ^^!!!)

Cách vị trí của ngôi làng một đoạn.

Tôi đi dạo cùng với Olga.

[Ah, tóc của một con sâu bướm đang nằm đó ~]

Olga chạy xung quanh thu thập tóc Elka.

[Với điều này, chúng ta có thể tạo ra rất nhiều quần áo và vải, nhỉ.]

[Chúng ta đang thiếu một chút, chúng ta cần nhiều hơn.]

[Chúng ta nên thu thập thêm desu]

Olga lấy ba lô ra và bắt đầu nhét mái tóc trắng vào trong đó.

Khi chúng tôi đi thì chiếc ba lô trống rỗng, nhưng giờ đây nó chứa đầy nguyên liệu.

[Ở đây còn nè …...huh?]

[Chuyện gì vậy Olga?]

Con bé vừa đi loanh quanh để thu thập mọi thứ và giờ không ngừng nhìn xung quanh.

[Chỗ này khá xa với nơi mới nãy chúng ta đến đó.]

[Hửm? Yeah ta đoán vậy.]

Tôi nhìn xung quanh.

Không có gì bất thường về khu vực hoang vấn này, nhưng tôi nhớ nó một cách kỳ lạ.

Chúng tôi đi qua đây trên đường từ Ribek.

[Vậy có chuyện gì vậy?]

[Khi chúng ta đến đây lần trước con không nghĩ những nguyên liệu này đã ở đây.]

[À, không có nhỉ.]

Tất nhiên là không.

Các nguyên liệu đã rơi là tất cả từ những con quái vật tôi đã đánh bại trong khi đi xung quanh.

Khi họ đang xây nhà, tôi đã đi loanh quanh đánh quái vật.

Tôi hiểu tại sao Olga nghĩ nó thật kỳ lạ.

Tình huống này gần giống như một trò chơi nông nghiệp. Bạn giữ nó và để các vật liệu qua đêm và mọi thứ bật ra từ hư không.

Vâng, mọi việc đều ổn, hơn thế nữa.

[Con nhớ tốt lắm.]

[Mẹ nói rằng con, phải trông chừng Chủ nhân đúng cách.]

[Svetlana huh?]

Tôi nghĩ rằng những lời của Olga hơi buồn cười.

Con bé trông được 3-5 tuổi.

Một Nô lệ vĩnh cửu mới được sinh ra phát triển đến kích thước này rất nhanh và sẽ duy trì hình dáng này trong một thời gian.

Theo một cách nào đó, họ như những con bướm.

Mặc dù chúng chỉ có hai dạng ấu trùng và bướm.

Dáng vẻ con nít của Olga thật đáng yêu và dễ mến khi cười tươi. Thật tuyệt khi ngắm nó.

Tôi muốn thưởng cho đứa trẻ nô lệ đáng yêu này.

Tôi bắt đầu suy nghĩ, có gì không nhỉ.

[………]

Khi tôi nghĩ, Olga đột nhiên dừng lại và rút một cây cung nhỏ ra khỏi ba lô. Con bé cảnh giác và nhìn xung quanh.

Con bé không nhìn thấy nhưng tôi có thể cảm thấy sự khát máu.

Cây cung con bé đang cầm không phải là một cây thông thường, đó là một loại đặc biệt dành cho Nô lệ vĩnh cửu…… gọi là Gradik. Nó trông dễ thương nhưng nó chắc chắn có sức mạnh.

[Con mang nó theo sao?]

[Mẹ nói như vậy. Khi Chủ nhân bắt đầu suy nghĩ gì đó, con phải chắc rằng người không bị làm phiền. Đây là một công cụ cho điều đó.]

Có vẻ như con bé đã lắng nghe đúng lời dạy của Mẹ.

Càng ngày càng đáng yêu.

[Ha!]

Khi tôi đang mải mê ngắm nhìn con bé, con bé hét lên một tiếng dễ thương và bắn một mũi tên xuyên vào con quái vật.

Mũi tên bắn ra tách ra và đâm thẳng vào con sâu bướm lông trắng

[Fuu]

Sau khi con bé bắn trúng mục tiêu, con bé thở ra.

Nụ cười nhẹ nhõm mà con bé mang lại thật đáng yêu và trông vừa vặn với tuổi của con bé.

[Olga coi chừng!]

[——!]

Con sâu bướm đã bị bắn xuyên qua không chết.

Nó nhảy khỏi mặt đất và lao về phía Olga.

Tôi kéo tay con bé tránh khỏi hướng lao đến của nó.

Và thế là con bé tránh khỏi đòn tấn công của Elka. Olga bắn một mũi tên khác.

Con bé bắn không ngừng. Nạp và bắn, nạp và bắn.

Từng mũi tên bay trong không trung, tách ra và đâm xuyên qua elka.

Elka đã bị biến thành một lát pho mát Thụy Sĩ khi nó chết và cơ thể của nó tan chảy để lộ ra một đống tóc trắng.

[Con xin lỗi Chủ nhân, con đã mất cảnh giác.]

[Đừng lo lắng về điều đó.]

[Oh…. quần áo người đã cho con….]

Biểu cảm của Olga thay đổi.

Chiếc váy màu xanh lá cây thương hiệu của nô lệ của tôi đã bị rách.

Có lẽ đã xảy ra khi con elka cọ vào con bé.

[Quên quần áo đi, con có sao không?]

[Con… ổn.]

[Ta hiểu rồi. Vậy thì, ta sẽ làm cho con vài bộ quần áo mới. Sau tất cả, ta có một đống tóc elka mà.]

Tôi nói và Origa lấy ra Thẻ nô lệ của con bé.

[Chúng ta sẽ làm gì đây Chủ nhân?]

[Không cần đâu, cất nó đi.]

Tôi nói và lấy DORECA của tôi ra.

Olga ngạc nhiên.

[Tại sao người lại mang nó, vậy ạ?]

Tôi không nói gì và chỉ mỉm cười.

Không có lí do nào để tôi sẽ để nó ở lại. Không biết loại nguy hiểm nào sẽ xuất hiện ở một vùng đất mới như thế này nên không có cách nào tôi có thể buông bỏ sức mạnh chính của mình.

[Quên chuyện đó đi, con có yêu cầu gì không?]

[Yêu cầu?]

[Đúng vậy, có gì không. Nếu đó là thứ ta có thể làm, ta sẽ làm cho con. Hãy nói đi.]

[…………….]

Olga nghĩ.

Con bé nghiêng đầu sang một bên và suy nghĩ kỹ.

Con bé tiếp tục suy nghĩ nhưng dường như con bé không thể nghĩ ra thứ gì. Con bé không ngừng suy nghĩ, dường như khói đang bốc lên từ đầu con bé

[Con không nghĩ được gì sao?]

[Con xin lỗi Chủ nhân.]

Có vẻ như con bé không giỏi yêu cầu thứ gì.

Nô lệ vĩnh cửu hầu hết đều như vậy, nhưng dường như Olga là một trong số đó.

[Vậy thì, chúng ta sẽ chọn từ đây.]

Tôi mở menu và kiểm tra danh sách.

Gần đây tôi đã giao sự phát triển cho Nina và gần như hàng ngày sẽ có một mục mới trong danh sách.

Tôi đã kiểm tra cẩn thận.

Trong đó, tôi thấy một thứ thú vị.

[Olga. Ta có quần áo cực kỳ phù hợp cho nô lệ, con có muốn nó không?]

[…… Vâng!]

Nghe những lời đó, đôi mắt của con bé lấp lánh.

*******************************

[Ngài đã trở lại bệ hạ? —Eh?]

Khi chúng tôi trở lại vùng đất của làng, Nestor bước ra để chào đón chúng tôi và ngay lập tức sững sờ.

Ông ấy nhìn chằm chằm vào Olga như thể ông ấy đang nhìn thấy thứ gì đó không thể tin được.

[Đ-đây là?]

[Đây là đồ dành cho nô lệ, một trong những đồng phục thế hệ tiếp theo.]

Tôi cố tình phóng đại.

Nó cũng có ý nghĩa chính xác là vậy, nhưng có hơi cường điệu một chút.

[Đồng phục của Nô lệ-sama?]

[Ừ, rất hợp đúng không đúng không?]

[Haa .....Hiện tại nếu nói đến nó thì nó trông giống như quần áo hầu gái nên nó có thể phù hợp với họ như bệ hạ đã nói, nhưng ........]

Ông ấy nói với vẻ kỳ lạ trên khuôn mặt.

Maa, tôi hiểu mà.

Rốt cuộc, bây giờ, Olga đang mặc— một bộ đồng phục hầu gái.

Nó có màu đen và trắng làm nền với tạp dề và diềm xếp nếp.

[Thật tuyệt phải không? Nó hợp với con đó.]

[Đó là nhờ Chủ nhân desu.]

—Ma lực đã được nạp vào 10,000—

Con bé vừa nói, đứa trẻ Elf mặc bộ đồ maid nở một nụ cười tươi.

Truyện Chữ Hay