“Chào cô Như!” Lý Thanh Tịnh mỉm cười bắt tay Tô Thị Như.
Tô Thị Như cười với Lý Thanh Tịnh: "Cô Tịnh, tôi có thể nói chuyện một mình với chồng cô được không?"
“Ừ!” Lý Thanh Tịnh cười gật đầu.
Triệu Hùng liếc nhìn Lý Thanh Tịnh với vẻ mặt tự mãn.
Vừa rồi Lý Thanh Tịnh rõ ràng là đang ghen. Nhưng sau khi biết người bên kia là Tô Thị Như, sự bất bình của cô đã được giải tỏa.
Lý Thanh Tịnh đâu có biết người phụ nữ này là Tô Thị Như, còn tưởng rằng Triệu Hùng quen biết một cô gái giàu có khác.
Tô Thị Như là cháu gái của Đổng Bạch Vi, hơn nữa còn là một cảnh sát quốc tế.
Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh đã đề cập đến người phụ nữ này trước đây, biết rằng cô ấy đang bí mật điều tra vụ "Bảng Võ Thần".
Trong "Khách sạn Hoài An", Dương Lam đã đặc biệt chuẩn bị một phòng cho Tô Thị Như.
Tô Thị Như nói với Triệu Hùng: "Anh Hùng, chuyện liên quan đến Bảng Võ Thần anh điều tra như thế nào rồi?"
Triệu Hùng lắc đầu nói: "Bên chỗ tôi vẫn chưa có manh mối. Tuy nhiên, một người đi trước tài giỏi từng nói với tôi rằng vào cuối thời phong kiến cuối cùng, có một số người kỳ lạ. Khi đó, họ tập trung với La Vân Phong, dường như đã có một trận chiến khốc liệt. Chỉ là, trận chiến đó rất bi thảm, không biết còn có ai sống sót nữa không. Tôi nghi ngờ rằng vấn đề của Bảng Võ Thần có thể liên quan đến những người đó."
“Cuối đời phong kiến cuối cùng?” Tô Thị Như cau mày khi nghe xong lời này, khẽ nhếch môi nói: “Nếu những người đó còn sống, hiện tại không phải đã hơn trăm tuổi rồi sao?
“Đúng vậy, đã hơn trăm tuổi.” Triệu Hùng giải thích: “Cảnh sát Như, kỳ thực người sống trên trăm tuổi cũng không có gì lạ, hơn nữa những người đó đều là người biết võ, là người rất hiểu cách rèn luyện thân thể."
"Đúng là vậy! Ông bà nội của mấy người bạn tôi cũng có người đã hơn 100 tuổi, chỉ là chuyện này quá kỳ lạ. Tôi thực sự không hiểu, mục đích của họ khi thành lập võ thần đường và xếp hạng Bảng Võ Thần là gì?” Tô Thị Như suy nghĩ.
Tô Thị Như mặc váy dạ hội màu trắng.
Mái tóc đuôi ngựa được buộc ban đầu đã xõa ra, khiến các đường nét trên mặt trở thanh tú và nữ tính, khác hẳn với lần đầu tiên Triệu Hùng nhìn thấy cô ấy.
“Thật không ngờ, cảnh sát Tô mặc váy dạ hội lại đẹp như vậy!” Triệu Hùng khen Tô Thị Như.
Tô Thị Như trợn to hai mắt, lạnh lùng nói với Triệu Hùng: "Tốt hơn hết là anh đừng có ý đồ gì với tôi, nếu không tôi sẽ khiến anh phải hối hận."
"Cảnh sát Tô, cô như vậy quá dữ dằn rồi. Tôi vừa khen cô, thế mà cô lại còn uy hiếp tôi như vậy. Cẩn thận một chút, dù xinh đẹp đến mấy cũng không gả ra ngoài được!"
"Anh..."
Tô Thị Như tức giận nói: "Tôi đến đây để bàn chuyện nghiêm túc với anh, anh đừng có tán dóc với tôi, không có tác dụng gì đâu."
Thực tế, lời nói vô tình của Triệu Hùng đã đánh trúng phần dễ tổn thương nhất trong trái tim Tô Thị Như.
Đã đến tuổi lập gia đình nhưng vì tính cách mạnh mẽ nên trông cô ấy như một nam nhân. Từng yêu qua hai người bạn trai, nhưng tất cả đều kết thúc mà không có kết quả. Vì vậy, Tô Thị Như dành hết tâm sức cho công việc, không còn nghĩ đến chuyện tình cảm nữa.
Triệu Hùng không ngờ tính khí của cô nhóc Tô Thị Như này lại nóng nảy như vậy!
Anh không dám nói đùa với Tô Thị Như nữa, nói: "Cảnh sát Như, lần trước dì Đổng gọi điện nói là tìm cô tìm tôi có chuyện. Có việc gì sao?"
“Anh có thân với nhà họ Dương của tập đoàn Hoài An không?” Tô Thị Như hỏi.
Triệu Hùng gật đầu nói: "Cũng được, quan hệ khá thân thiết, có chuyện gì sao?"
Tô Thị Như nói: "Tôi và Dương Lam cũng là bạn tốt, rất khó để kiểm tra công ty của cô ta. Vì vậy, tôi muốn nhờ anh kiểm tra tập đoàn Hoài An giúp tôi."
“Tập đoàn Hoài An có vấn đề gì sao?” Triệu Hùng nhăn chặt mày.
"Có vấn đề với dòng tiền của Tập đoàn Hoài An." Tô Thị Như nói: "Võ thần đường trải rộng trên toàn thế giới, chúng tôi đã kiểm tra các nguồn vốn của họ. Mặc dù có rất nhiều nguồn vốn, chúng tôi đã kiểm tra và thấy rằng tất cả đều liên quan đến tập đoàn Hoài An. Chúng tôi đã sử dụng ngành công thương và thuế để kiểm tra Tập đoàn Hoài An những không tìm thấy vấn đề gì với tài khoản của họ. Tôi không biết vấn đề nằm ở đâu, đó là lý do tại sao chúng tôi nghi ngờ chuyện của võ thần đường và Bảng Võ Thần có liên quan đến tập đoàn Hoài An.
Triệu Hùng nói: "Có thể còn hơi vội khi kết luận rằng có vấn đề với tập đoàn Hoài An dựa trên dòng tiền. Tuy nhiên, theo lời cô nói, chắc chắn là chuyện này có liên quan đến tập đoàn Hoài An. Tôi không giúp nổi việc này, mọi người vẫn phải tự điều tra mới được.”
"Tại sao?"
"Bởi vì, Dương Hoài An và bố tôi có quan hệ rất tốt, tôi không muốn vì chuyện của mấy người mà ảnh hưởng đến quan hệ hai nhà, chuyện này tôi giúp các cô là nghĩa vụ, không giúp là vì bổn phận. cảnh sát Như, cô nói xem có đúng không?”
Tô Thị Như không ngờ rằng Triệu Hùng sẽ từ chối mình.
"Đúng vậy! Nếu anh không muốn giúp thì tôi sẽ không ép buộc."
“Tôi lại cho rằng có người rất đáng nghi.” Triệu Hùng đột nhiên nói.
Tô Thị Như hỏi: "Ai?"
“Dương Hưng của tập đoàn Hoài An!” Triệu Hùng giải thích với Tô Thị Như: “Tôi biết thân phận của người này không đơn giản. Vì vậy, nếu mọi người muốn điều tra về nhà họ Dương, tốt hơn hết nên bắt đầu từ người này.”
"Dương Hưng không phải là con nuôi của Dương Hoài An sao?"
“Đúng vậy!” Triệu Hùng gật đầu.
"Nếu anh đã nói thân phận của người này không đơn giản, vậy chắc chắn anh phải biết thân phận thực sự của anh ta! Nói cho tôi biết, anh ta có thân phận gì?"
Triệu Hùng lắc đầu nói: "Tôi đã cung cấp đầy đủ thông tin cho các cô rồi, những thứ khác các cô tự đi điều tra đi!"
“Anh… thôi được rồi!” Tô Thị Như nói với Triệu Hùng.
Triệu Hùng nói: "Vậy thì nếu không còn việc gì nữa, tôi đi trước đây. Tránh cho bị vợ hiểu lầm rằng tôi có quan hệ không chính đáng với cô. Cảnh sát Như, cô đừng quên, tôi là người cung cấp thông tin của các cô, quan hệ giữa chúng ta là quan hệ hợp tác. Nếu cô còn đối xử với tôi như vậy, tôi sẽ không làm người cung cấp thông tin cho mấy người nữa.” Nói xong, anh xoay người rời khỏi phòng.
Tô Thị Như nhìn chằm chằm bóng lưng rời đi của Triệu Hùng, giậm chân tức giận.
Nếu không phải người đàn ông này thực sự có thể giúp đỡ mình, Tô Thị Như còn lâu mới muốn hợp tác cùng Triệu Hùng.
"Hừ! Đúng là tự cho mình là đúng, không biết tại sao Lý Thanh Tịnh kia lại yêu anh nữa!" Tô Thị Như lẩm bẩm.
Ngay khi giọng nói vừa phát ra, cánh cửa lại được mở ra.
Triệu Hùng thò đầu vào, cười với Tô Thị Như: “Nhớ kỹ, đừng nói xấu sau lưng người khác đấy!” Nói xong “Rầm!” một tiếng liền đóng cửa phòng lại.
Sau khi trở lại bữa tiệc, Triệu Hùng đi đến bên cạnh Lý Thanh Tịnh.
Bữa tiệc rượu này có thể nói là rất thành công, khiến Triệu Hùng làm quen được với rất nhiều người.
Tất nhiên, nhiều người là vì nể mặt Dương Lam của "Tập đoàn Hoài An" và Kim Trung của "Tập đoàn Kim Trung".
Tiếp theo, bữa tiệc bắt đầu các tiết mục ca hát và nhảy múa.
Triệu Hùng với vợ là Lý Thanh Tịnh xem buổi biểu diễn một lúc, và đó ông chủ của một số công ty đến uống rượu với anh.
Triệu Hùng trao đổi danh thiếp với họ để chào hỏi.
Mãi đến gần mười một giờ tối, Triệu Hùng và những người khác mới rời khỏi "Tập đoàn Hoài An".
Sau khi trở về phòng, Triệu Hùng trêu ghẹo Lý Thanh Tịnh, cười: "Thanh Tịnh, hôm nay em ghen với Tô Thị Như đúng không?"
“Sao, em là vợ của anh, em không thể ghen sao?” Lý Thanh Tịnh hùng hổ hỏi.
Triệu Hùng ngượng ngùng cười nói: "Nhưng anh đã nói trước với em rằng Tô Thị Như là họ hàng của dì Vi. Anh chỉ phối hợp với cô ấy để điều tra chuyện của võ thần đường và Bảng Võ Thần."
"Em biết! Anh giải thích với em làm cái gì? Có phải trong lòng thấy chột dạ rồi không..."