Chương
Thủ lĩnh của Nhóm Tử Thần vừa gọi điện thoại sắp xếp hàng ngũ giám sát, vừa cùng Hàn Tử Minh xuống lầu.
“Chờ mình cướp được sâm hoàng đế, tăng thêm một chút tu vi, đến lúc đó mình sẽ đi Lam Hoa, tự tay đem đầu chó của Trần Hoàng Thiên vặn xuống!”
Trong lòng Hàn Tử Minh âm thầm nghĩ.
Rất nhanh, anh ta liền từ tầng trên đi xuống, lên một chiếc Rolls-Royce, sau đó chạy đến bãi đỗ xe của phòng đấu giá Sotheby’s, lẳng lặng chờ đợi mục tiêu xuất hiện.
Người có thực lực giống như anh ta, cướp đồ vật cũng không có cần thiết phải lén lút, chỉ cần mục tiêu bước ra, trực tiếp cứng rắn cướp đi là được, cảnh sát của nước Anh không làm gì được anh ta.
Cho nên không có cần thiết bố trí tỉ mỉ, cũng không cần phải lo lắng cái này không yên tâm cái kia, có thể cướp liền cướp, không giành được liền chạy, anh ta là người có thực lực, khắp thiên hạ có thể có bao nhiêu người có thể lấy được mạng của anh ta?
Lúc này bên trong phòng đấu giá Sotheby’s.
Giao dịch đã hoàn thành.
“Kế tiếp nên làm như thế nào? Là đem sâm hoàng đế giao cho Tần Môn, hay là gia tộc Rothschild hay là chúng ta đem sâm hoàng đế ra ngoài?” Trần Viễn Khải nhìn Trần Hoàng Thiên hỏi.
Ông ta đã biết được từ Trần Khả Di là Trần Hoàng Thiên muốn đưa sâm hoàng đế cho Tần Môn.
Gia tộc Rothschild các người cầm sâm hoàng đế đi thẳng ra ngoài, tôi sẽ canh gác ở bên người ông, Tần Môn cũng sẽ đi theo sau lưng, một khi có người đanh cướp, nếu như là mục tiêu mà chúng ta đang chờ đợi thì tôi sẽ ra tay, nếu như không phải mục tiêu mà chúng ta đợi, lại cũng không phải đặc biệt lợi hại thì các vệ sĩ của Rothschild các người sẽ ra tay, nếu là người của Lục Phiến Môn đến cướp, ông Tần sẽ ra tay.” Trần Hoàng Thiên nói.
“Được.”
Trần Viễn Khải gật đầu khen hay.
Sau đó Trần Viễn Khải, Trần Khả Di, Trần Hoàng Thiên, dưới sự bảo vệ đông đúc của mười người vệ sĩ của gia tộc Rothschild, do Trần Viễn Khải xách theo va li mật mã chứa sâm hoàng đế hướng ra phía ngoài mà đi.
Ông Tần mang theo người của Tần Môn, cùng với Hồ Linh Đan và Chu Đại Trần đi theo ở phía sau cách đó không xa.
“Anh Trần Hoàng Thiên, anh nói liệu tên Hàn Tử Minh kia có xuất hiện không?” Trần Khả Di kéo cánh tay Trần Hoàng Thiên, có chút chờ mong, cũng có chút sợ hãi.
Trần Hoàng Thiên nói khẽ: “Cơ sở ngầm của tôi đã báo với tôi, cậu ta đã tới nước Anh, nhưng chưa từng xuất hiện tại hội trường buổi đấu giá, khẳng định là đang núp trong bóng tối chuẩn bị cướp sâm hoàng đế, cho nên nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì chắc chắn sẽ xuất hiện.”
Trần Khả Di khẩn trương lên: “Thế anh Hoàng Thiên đánh thắng được không?”
“Không biết.” Trần Hoàng Thiên cười lắc đầu, anh thật không biết, dù sao thì cũng chưa từng giao đấu qua, hơn nữa Hàn Tử Minh còn từng chích hoocmon, đã không thể lấy trình độ tu luyện võ đạo để phân cao thấp với cậu ta. Có thể đánh thắng hay không còn phải chờ sau khi đánh qua mới biết được.
“Thế một lát nữa nếu như đánh nhau, em sẽ cỗ vũ cho anh.” Trần Khả Di ngây thơ nói.
Trần Hoàng Thiên cười cười, cô em họ này thật thú vị.
Rất nhanh, một đoàn người Trần Hoàng Thiên đã đi ra khỏi cổng lớn phòng đấu giá.
Ông Sở đang muốn xuống xe cướp hàng.
Đột nhiên, ở ngay lúc ông ta định xuống xe, hai bóng người đi về phía bọn người Trần Viễn Khải.
Rõ ràng là Hàn Tử Minh và Ngô Thành Phi.
“Ông là người thừa kế gia tộc Rothschild Trần Viễn Khải?”