Chàng Rể Bác Sĩ

chương 2345

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 2345

Hoa Yên Vũ xúc động mãnh liệt: “Không quan trọng là bao nhiêu cổ phần, chỉ cần có thể chia một ít cho chúng tôi để kiếm tiền là được.”

“Hoa Y Môn này chưa đâu vào đâu cả, liệu mọi người có quá liều lĩnh khi tham gia một cách vội vàng như vậy hay không?”

Diệp Phi (Phàm) gãi đầu nói: “Ngộ nhỡ Hoa Y Môn vực dậy không nổi, tiền của mọi người sẽ như dội nước lá khoai.”

“Không sợ, chúng tôi tin tưởng anh, chỉ cần anh là người dẫn đầu thì nhất định sẽ thành công.”

“Mà nếu thất bại cũng sẽ không sao cả, chút tiền cỏn con kia chỉ cần kiếm lại là được. Vạn nhất thành công mà, vậy mới xứng đáng là người lâu năm trong nghề được chứ.”

“Đúng, đúng. Hơn nữa Tổng giám đốc Tống nói không sai. Nếu sống trên đời mà không mạo hiểm vài lần thì sao có thể xem là cuộc sống được chứ?”

“Diệp Phi (Phàm), chúng ta là bạn bè cũ, chỗ quen biết cũ. Cơ hội tốt như vậy, anh không thể không cho chúng tôi cùng tham gia.”

Bọn Tôn Bất Phàm bảy mồm tám lưỡi mà hướng về phía Diệp Phi (Phàm) thảo luận và bày tỏ thái độ. Họ hô hào rằng bất luận thế nào thì đều muốn gia nhập Hoa Y Môn.

Diệp Phi (Phàm) nhìn họ rồi mỉm cười, anh biết rằng mặc dù dĩ nhiên là bọn họ muốn nắm bắt cơ hội, nhưng còn hơn thế nữa, họ đang ủng hộ anh bằng cách trá hình.

Vì vậy, Diệp Phi (Phàm) xua tay: “Được rồi, người của mọi người, tiền của mọi người, tôi đều nhận hết. Mọi người ở đây chính là nhóm thành viên nòng cốt đầu tiên của Hoa Y Môn.”

“Về phần sắp xếp cụ thể như thế nào, mọi người hãy tìm chị Nhan để thương lượng nhé!”

Giọng điệu của Diệp Phi (Phàm) trở nên kiên định: “Nói chung là nếu mọi người đã tin tưởng tôi như thế này thì tôi sẽ không để cho bất kì ai phải thất vọng đâu.”

Khi nói xong, ba người Niêm Hoa chạy tới: “Diệp Phi (Phàm), ba người chúng tôi cũng muốn được chia chén cơm.”

Sau đó Tần Thế Kiệt cũng lo lắng kêu lên: “Anh Diệp, tôi có thể soạn thảo ra bảng nội quy, quy chế của Hoa Y Môn.”

Đường Phong Hoa cũng hòa vào cuộc vui: “Diệp Phi (Phàm), anh nhặt được tiền rồi thì không thể quên tôi đâu đó.”

Tôn Thánh Thủ, Công Tôn Uyên và Dược Thắng Hàn cũng quyết tâm cùng Hoa Y Môn tiến tiến lùi lùi.

Diệp Trấn Đông, Diệp Vô Cửu và Thẩm Bích Cầm thậm chí còn lấy bánh Coffin ra, Tô Tích Nhi còn đem cả ống heo đất ra… Kim Chi Lâm đã náo nhiệt suốt cả buổi sáng hôm ấy.

Diệp Phi (Phàm) đã không dễ dàng gì để kết nối mọi người với Tống Hồng Nhan. Anh muốn uống một ngụm trà và điều hòa lại hơi thở. Anh đón lấy một chiếc Maserati đang chạy tới.

Cửa xe mở ra, một bóng người nhẹ nhàng khoan khoái, ăn mặc gọn gàng tươm tất xuất đầu lộ diện. Uông Thanh Vũ xuất hiện trước mặt Diệp Phi (Phàm) như là một đóa hoa.

Diệp Phi (Phàm) mỉm cười đứng dậy nghênh đón, chào hỏi: “Cô Uông rảnh rỗi nên ghé thăm đấy à?”

“Tôi có hai việc.”

Uông Thanh Vũ và Diệp Phi (Phàm) cũng rất chi là thân thiết với nhau, mối quan hệ giữa bọn họ không phải chỉ đơn thuần là xã giao cho có lệ. Cô ta lấy ra một tấm ngân phiếu rồi cười nói: “Đầu tiên là chia hoa hồng, có khả năng là anh đã quên chuyện kinh doanh của công ty rượu Uông Thị, nhưng tôi không thể xem nhẹ cổ đông lớn là anh đây đâu. ”

“Cái này là phân chia hoa hồng theo quý, mỗi ba tháng một lần, anh hãy nhận lấy.”

Cô ta nhét tấm chi phiếu vào tay của Diệp Phi (Phàm).

“Ba tỷ nhân dân tệ ư, nhiều như vậy sao?”

Diệp Phi (Phàm) ngạc nhiên khi nhìn thấy tấm chi phiếu: “Như vậy sao được? Không tốt lắm đâu!”

“Hơn nữa, tôi chỉ đưa ra một công thức bí mật. Công ty hoàn toàn là do cô lo liệu. Cô đưa cho tôi nhiều tiền như vậy, tôi không tiện nhận lấy.”

“Viết cho tôi một tờ chi phiếu tầm ba mươi đến năm mươi triệu Nhân dân tệ là được rồi.”

Truyện Chữ Hay