Kisa, Mikado và Mizuki đã cùng nhau xuống phố.
“Sẵn có dịp thế này thì mọi người cùng nhau đi thưởng thức thú vui của thường dân đi!”
Chủ trương mạnh mẽ của Mizuki đã thuyết phục được Mikado và ba người họ đã cùng nhau vào phòng karaoke nhưng...
“Mikado... ngủ mất rồi...”
Kisa ngạc nhiên nhìn Mikado ở sofa bên cạnh.
Sau khi đặt món ăn bằng touchpad thì cậu đã thiếp đi mà chưa hát bài nào. Theo Mizuki thì karaoke là nơi chủ yếu để hát cho vui, nhưng thế này thì chẳng còn ý nghĩa gì.
Mizuki nghiêng đầu.
“Chắc là ảnh kiệt sức rồi. Tại onee-chan hành ảnh bằng phiên tòa đó~”
“Là tại em kéo cậu ta đi lòng vòng đấy chứ!?”
“Onee-chan cứ hát bài mà mình thích đi. Nếu nghe death metal ngay bên tai thì chắc Mikado sẽ bật dậy ngay thôi.”
“Cách đánh thức xấu quá đấy...”
Đối với Kisa, nếu Mikado đã mệt nhoài thì cô muốn để cậu ta ngủ, ngắm nhìn gương mặt ngủ của cậu ta từ bên cạnh thế này cũng không tệ.
“Trước mắt thì, để ảnh thế này trông khổ quá, ta giúp ảnh thoải mái hơn đi!”
Mizuki bò đến chỗ Mikado và nới lỏng cổ áo của cậu ra. Gương mặt đang ngủ của Mikado trông có vẻ dễ chịu hơn một chút. Mizuki cởi một nút áo của Mikado, rồi lại thêm nút nữa.
“Stop! Em đang làm gì vậy hả!?”
“Ơ? Em tưởng khỏa thân thì ngủ mới thoải mái?”
“Thoải mái kiểu gì chứ!? Cứ cho là thoải mái đi, nhưng ra ngoài thế này thì đâu có được khỏa thân!”
“Mồ, onee-chan thật là... Vào thời đại nguyên thủy người ta toàn khỏa thân đấy có sao đâu?”
“Sao lại không sao cho được! Giờ có phải là thời đại nguyên thủy đâu!”
“Chứ là thời đại gì...? Sâm vĩnh (森永) à?”
“Làm gì có thời đại như thế chứ!”
Nút áo của Mikado đã được cởi cho đến cái cuối cùng.
Kisa kéo Mizuki ra, định cài nút lại.
Thế nhưng, do lo sợ Mikado thức giấc thì mình sẽ bị coi là thủ phạm, cô căng thẳng nhìn Mikado đang bán khỏa thân mà không đám dụng tay tới.
“Nè, onee-chan không muốn nhìn thấy Mikado-kun khỏa thân sao?”
“Ơ?”
Nghe Mizuki thì thầm, Kisa khựng một cái.
Mizuki ngồi xuống kế bên và cười tươi:
“Thật ra thì... tuần này em có bài tập môn thể dục và sức khỏe với nội dung là ‘tìm hiểu đặc trưng giới tính thứ cấp bằng cơ thể của người đàn ông mà mình quen thuộc’!”
“Nhất định là xạo có phải không!?”
“Em có xạo đâu! Em muốn kiểm tra xem đặc trưng giới tính thứ cấp có xuất hiện trên người Mikado-kun hay không! Biết đâu nó không xuất hiện thì sao!”
“Ơ... có xuất hiện chứ? Hình như cậu ta đang bị bể tiếng mà...”
“Có khi từ lúc mới sinh ra thì giọng ảnh đã thế này rồi cũng không chừng!”
“Thế thì đáng sợ quá đấy!”
Kisa quan sát bộ dạng đang ngủ của Mikado. Cậu ta có yết hầu, tướng người cũng rắn chắc, hẳn là đang phát triển thành một đàn ông trưởng thành nhưng... chưa đủ bằng chứng.
“Nếu đặc trưng giới tính thứ cấp không xuất hiện thì cách chinh phục Mikado-kun cũng phải thay đổi đúng không nào? Như dùng đồ ăn có hiệu quả hơn mỹ nhân kế chẳng hạn, phải nghiên cứu thì mới biết được.”
“Nh, nhưng... Mikado mà đột ngột tỉnh giấc thì...”
“Ảnh sẽ không tỉnh đâu! Chị đừng lo!”
Mizuki tự tin tuyên bố vô căn cứ.
Áo sơ mi của Mikado cứ thế mà được cởi, bên trong lộ hết cả ra. Trước kết cấu cơ thể hoàn toàn khác với nữ giới, Kisa cảm thấy tim mình như ngừng đập. Hơn nữa, Mizuki còn ngồi dưới chân Mikado toan cởi cả quần.
“Không được, Mizuki... thế là quá lắm rồi...”
“Ơ~? Nhưng, onee-chan cũng tò mò kia mà♪”
“T-tò mò gì chứ...”
Kisa đang lén nhìn Mikado từ khe hở của các ngón tay che mắt.
Mizuki cười như trêu chọc:
“Onee-chan lúc cần ra tay thì lại vụng về thật đấy. Bảo sao chị lại không thắng được Rinka-chan.”
Và cũng sẽ không thắng được em đâu – ánh mắt của Mizuki đang khiêu khích.
“Đ-đừng có coi thường chị! Chị không vụng về! Chị là Nanjou Kisa, người thừa kế nữ vương bóng tối! Là người phụ nữ sẽ nắm trong tay cả thế giới đấy!”
Kisa ngồi xuống bên cạnh Mizuki, chuẩn bị khởi hành đến một thế giới mới.
Bằng cách vươn ngón tay đến khóa quần của Mikado.
−−−−−−−o0o−−−−−−−
Khi Mikado mở mắt ra, chị em Nanjou đang ngồi dưới chân cậu.
Mizuki thì quan sát với gương mặt háo hức.
Còn Kisa thì đang nín thở thận trọng đưa tay khóa quần của Mikado.
Quá quái lạ. Mikado tưởng là mình đang mơ. Thế nhưng có vẻ như không phải là mơ. Hai chị em nhà Nanjou đang chồm tới hông cậu với trạng thái cực kỳ hồi hộp.
“Hai người đang làm gì vậy hả!?”
“Kyaaaaaaaaaa!?”
Trước tiếng hét của Mikado, Kisa cũng hét theo và nhảy ngược về sau.
“Kh-khkhkhông phải đâu! Không như cậu nghĩ đâu! Chỉ là hiểu lầm thôi!”
“Hiểu lầm cái gì cơ... cơ mà, hình huống gì thế này...”
Mikado đã nhận ra nửa thân trên của cậu đang trụi lủi. Không có áo sơ mi, cũng không có áo lót. Đây là lần đầu tiên cậu bị lột đồ trong lúc ngủ.
Kisa đỏ mặt quơ tay.
“Chưa xem gì! Tôi vẫn chưa xem gì cả đâu!”
“Vậy chứ cô tính xem cái gì!?”
“Tôi không có tính xem cái gì hết! Cậu làm khó quá là tôi giết đấy!”
“Vãããããi...”
Bị lột đồ trong lúc đang ngủ, hỏi lý do thì bị đòi giết. Mikado chẳng thể hiểu gì cả. Ít nhất cậu muốn nắm được tình huống mà mình đang bị đặt vào.
“Ưưư... chị đã bảo là không được rồi mà...”
Kisa vùi mặt vào sofa và run rẩy trong xấu hổ.
“Ehehe~, cú trả thù dành cho việc phá đám cuộc hẹn hò quan trọng đầu tiên của em đó~♪”
Nhìn chị mình như thế, Mizuki vừa ôm chiếc áo sơ mi của Mikado vừa tươi cười.